-------------
Chương 1.1
Chu Uý Kỳ nhìn thấy khuôn mặt đẹp như tượng của Cố Vân Đình, qua một tầng đỏ ửng mê người khiến cả người anh trông càng thêm mị hoặc, anh nhắm mắt lại, lông mi rung rẩy, miệng hơi hé ra với đôi môi mỏng gợi cảm động lòng người.
Có thể nhìn thấy một hàng răng trắng, và cái lưỡi đỏ mọng trươn ướt lộ ra đầy cám dỗ.
Đây rõ ràng là một người đàn ông vô cùng gợi cảm, nhưng hết lần này đến lần khác anh không gần nam nữ sắc, để cho người ta thật khó hiểu.
Anh ta có chút nóng.
Cố Vân Đình theo bản năng cởi cà vạt, sau đó lại cởi hai cúc áo sơ mi.
Xương quai xanh vừa rồi như ẩn như hiện, bây giờ gần như lập tức lộ ra ở trước mắt Chu Úy Kỳ, hầu kết gợi cảm không ngừng nhấp nhô theo tiếng thở dốc của anh.
Không biết có phải vì cảm thấy khó chịu hay không, Cố Vân Đình vô thức phát ra một tiếng nỉ non, đơn giản chính là thuốc kí©ɧ ɖụ©, để Chu Úy Kỳ lập tức có phản ứng.
Bởi vì bây giờ anh đang ở trong hình dạng một con chó nên Chu Úy Kỳ dễ dàng giơ hai chân rồi nhảy lên, hai chân trước đặt ngay trên ghế sô pha ở hai bên Cố Vân Đình, hai chân sau đứng giữa hai chân Cố Vân Đình.
Anh dùng răng dễ dàng cởi bỏ hai cái cúc áo, thế là l*иg ngực của Cố Vân Đình gần như hoàn toàn lộ ra trước mắt Chu Úy Kỳ.
Đầu lưỡi bắt đầu di chuyển, từ xương quai xanh gợi cảm, đến l*иg ngực trắng nõn hồng hào mềm mại lộ ra tới, đầu lưỡi mọc đầy gai nhỏ li ti lập tức chạy dọc qua đầṳ ѵú hồng hào, ẩm ướt lại có chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Đầṳ ѵú tinh xảo của anh ngay lập tức cương cứng lên.
Cố Vân Đình nhắm mắt lại có chút mơ màng, có lẽ có chút say, một loại cảm giác khó tả khiến toàn thân run rẩy, sống một mình lâu ngày để anh không có chút tâm phòng bị nào, anh cảm thấy trong nhà mình rất an toàn, cho nên đầu tiên anh không có phản ứng ngay.
Bởi vậy lưỡi chó liếʍ láp ngực anh càng thêm càn rỡ.
Dáng người Cố Vân Đình thon dài, dung mạo tuấn mỹ, khuôn mặt cao lãnh, cùng với ánh mắt lạnh lùng, chung quy cho người ta một loại cảm giác cấm dục hấp dẫn, nhưng bây giờ sắc mặt hồng hào, đôi môi mỏng hơi hé mở, càng làm máu nóng trong người nào đó muốn phun trào.
“Ưm ~”
Cố Vân Đình bỗng nhiên không chịu nổi mà cắn môi, Chu Úy Kỳ càng ngày càng làm càn, dùng đầu lưỡi vừa dài vừa rộng liếʍ láp trên ngực mỹ nhân, vòng quanh đầṳ ѵú đè ép, mυ'ŧ vào, hoặc là trêu chọc, l*иg ngực trắng nõn rất nhanh bị liếʍ ướt, đầṳ ѵú cũng nhuộm phải hương vị tìиɧ ɖu͙©, hấp dẫn lấy Chu Úy Kỳ.
Dường như người đàn ông cảm thấy ngực khó chịu và ẩm ướt không thể giải thích được, một dòng điện không thể tả được từ ngực truyền ra khắp cơ thể, khiến cơ thể anh vô thức khẽ vặn vẹo.
Chu Úy Kỳ liếʍ càng mạnh.
Mắt thường có thể nhìn thấy được đầṳ ѵú anh ta càng ngày càng cứng và ướt hơn, Chu Úy Kỳ đều có chút kinh ngạc, đầṳ ѵú của người đàn ông này hình như lớn hơn so với nam giới bình thường.
Trong phòng khách, một con chó Doberman cao lớn màu đen, hai chân sau kẹp giữa hai chân thon dài của người đàn ông, hai chân trước giơ cao chống ở hai bên của mỹ nhân, anh vùi đầu vào ngực mỹ nhân không ngừng liếʍ láp, con chó to lớn màu đen uy mãnh, vừa vặn tương phản rõ rệt với người đàn ông đẹp trai trắng trẻo ở dưới háng này, cái loại xung kích này quả thực so với mỹ nhân cùng dã thú mang đến càng xung kích mãnh liệt hơn.
Bởi vì mỹ nhân nhắm mắt, vạt áo mở rộng ra, trong khi dã thú thè cái lưỡi dài sắc tình liếʍ l*иg ngực trắng nõn của mỹ nhân, quan trọng nhất chính là, cự vật màu đỏ tươi dưới háng dã thú kia có tính xung kích rất mạnh mẽ.
Vì thế hình ảnh không chỉ có hoang dã, gây kí©ɧ ŧɧí©ɧ, mà còn bộc lộ tìиɧ ɖu͙© và sự cám dỗ nguyên thủy nhất, mặc cho ai thấy cảnh tượng như vậy không thể kiềm chế được ham muốn tìиɧ ɖu͙© mạnh mẽ nhất trong lòng mình.
Chu Úy Kỳ chậm rãi cởi toàn bộ áo sơ mi của anh ra, vòng eo thon gọn của anh vừa mịn màng vừa gợi cảm, bụng dưới phẳng phiu gợϊ ȶìиᏂ.
Chó lớn cúi xuống, lè lưỡi trực tiếp cởi cúc quần của anh.
Nhưng vào lúc này, cuối cùng Cố Vân Đình cũng cảm giác được có gì đó không đúng, anh mở mắt ra, giây tiếp theo, anh bị cảnh tượng kinh ngạc trước mắt làm cho chấn động.
Anh ta thực sự bị một con chó liếʍ, con chó lớn nằm trên người anh, dùng chiếc lưỡi dài liếʍ ngực anh, mà chính là liếʍ đầṳ ѵú khi vạt áo anh đang mở rộng ra, liếʍ đến đỏ bừng và cứng ngắc.
Gần như ngay lập tức, Cố Vân Đình đã bị sự thật “Anh bị chó liếʍ ngực” này làm cho kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến đại não sung huyết, quả thật quá hoang đường đến vô lý.
“A Uy! Cút ngay!”
“Cút ngay!”
Cố Vân Đình cảm thấy xấu hổ kêu lên, nhưng anh vừa lớn tiếng quát lớn, con chó lớn đã cắn quần anh, tính cả qυầи ɭóŧ, lập tức bị kéo xuống.
“Ô, mày!……”
Cảm giác xấu hổ mãnh liệt trong nháy mắt bùng nổ, xông thẳng lên đại đão của Cố Vân Đình, anh gần như vô thức che hạ thể của mình lại, không nghĩ tới con chó lớn lại lần nữa duỗi chân trước ra vồ lấy mình.
Lúc này đây, Chu Úy Kỳ trực tiếp đặt hai chân trước lên vai Cố Vân Đình, sức mạnh của con chó lớn không nên coi thường, Cố Vân Đình trực tiếp bị anh đẩy ngã xuống ghế sô pha.
Cố Vân Đình lập tức nổi cơn giận dữ, nhưng đồng thời vừa cảm thấy xấu hổ vừa lúng túng không thôi, anh ra sức giãy giụa muốn đứng dậy, nhưng vào lúc này, ánh mắt anh vừa vặn đối diện côn ŧᏂịŧ to lớn hung dữ màu đỏ tươi dưới háng con chó lớn.
Quá dài, quá cứng, lại còn to đến mức vượt qua nhận thức, kích cỡ khủng bố đó bất ngờ lọt vào tầm mắt của Cố Vân Đình.
Cả người Cố Vân Đình đều choáng váng.