Cha Chồng Điên Cuồng Và Con Dâu Mềm Yếu

Chương 23: Thao tiểu tức phụ của nhi tử

Dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của thuốc Tô Thanh lớn mật hơn nhiều, khô nóng trong cơ thể tản đi không ít, Lý Hằng cũng mặc áσ ɭóŧ vào cho hai người, nhưng y vẫn chưa vừa lòng, trực tiếp đưa tay kéo quần áo Lý Hằng, khiến khuôn mặt nhỏ phiếm hồng giật xuống, cuối cùng vẫn là Lý Hằng chủ động phối hợp cởi sạch quần áo, lộ ra l*иg ngực trần trụi cường tráng.

Lý Hằng cũng đặt Tô Thanh lên trên người mình, hơi ngẩng đầu hôn lên cổ của y, động tác dần dần mất khống chế, để lại mấy dấu hôn nhìn thấy mà giật mình trên da thịt trắng nõn.

Tô Thanh cau mày khẽ hừ một tiếng, Lý Hằng cũng không ngừng động tác trên tay, dùng sức kéo quần của mình, vật cứng nóng hổi nhanh chóng bật ra, cấn lên mông Tô Thanh, đại qυყ đầυ thừa cơ hãm vào trong khe đít cọ xát mấy lần, sau đó đẩy nhẹ vào.

Tô Thanh theo bản năng dang chân sang hai bên, cắn môi khuôn mặt nhỏ nóng hổi, đầu óc nhanh chóng choáng váng trước sự tấn công của nam nhân, nghe theo lời Lý Hằng dùng đầu ngón tay chạm nhẹ vào thân trụ cứng rắn thật sâu, lập sợ hãi rụt ngón tay trở về.

"Thật nóng.........."

"Bỏng thì cắm vào mới làm cho ngươi thoải mái hơn"

Vừa nói lời này Lý Hằng cũng đã cởϊ qυầи lót xuống, thừa dịp người thất thần dùng sức bóp lấy eo nhỏ nhấn xuống, nương theo tiếng thét chói tai vừa dài vừa mịn, cả người Tô Thanh đều bị cây gậy thô to của nam nhân đính vào.

Y giống như đột nhiên thanh tỉnh điên cuồng đánh Lý Hằng, "Ngươi thả ta ra, ta không muốn làm! Không muốn làm!"

"Cũng đã thao, còn nói cái gì không muốn" Y uốn éo phía dưới kẹp chặt hơn, Lý Hằng hít sâu một hơi híp mắt thở dài, lại ấn xuống, "Cảm thụ một chút, hửm?"

Vừa nói vừa di chuyển, sau khi đút vào gả chỉ dừng lại ngắn ngủi hai giây, sau đó bắt đầu ôm lấy vòng eo thon gọn của Tô Thanh vuốt ve, để y ngồi lên đùi mình đẩy không ngừng, từ từ đem kê ba nuốt càng sâu.

"Ưʍ.......... Ta cảm thụ, cảm thụ không ra.........." Tô Thanh hờn dỗi giống quay đầu đi không nhìn gả, tay nhỏ quật cường nắm lấy quần áo của gả, nhưng không chịu chủ động trèo lên trên.

Lý Hằng câu môi cười một tiếng, lại lộ ra khí chất như lão lưu manh, "Ngươi còn không hiểu rõ lão tử sao? Ngươi có biết một ngày không bắn nơi này sẽ thô bao nhiêu không? Hiện tại đồ vật thao ngươi có lớn hay không? Có cứng hay không? Vật nhỏ nói thật cho ta"

Gả kéo hai tay Tô Thanh khép lại sau thắt lưng, cúi đầu gặm lấy bộ ngực đang nhô lên, đồng thời mạnh mẽ thao vào trong cặp mông, đại nhục dùng sức đâm vào giữa hai chân, trong lúc nhất thời, trong phòng tràn ngập âm thanh chậc chậc mυ"ŧ đầṳ ѵú tiếng phốc phốc thao huyệt da^ʍ.

Tô Thanh nghe mà mặt đỏ tới mang tai, cắn răng không lên tiếng, nhưng huyệt kia lại nhanh chóng vi phạm với ý thức của chủ nhân, thuận theo sự trừu sáp ra ra vào vào từ khe hở chảy ra càng nhiều dịch nhờn bôi trơn, hâm nóng.

"Chảy nước? Còn không chịu nói thật, vật nhỏ không có lương tâm!"

Lý Hằng cũng dừng dùng qυყ đầυ xay nghiền cửa huyệt run rẩy, ngẩng đầu cắn lên cổ Tô Thanh, nhẹ nhàng mài mài răng trên cổ trắng như tuyết, dùng đầu lưỡi nóng ướt liếʍ.

"Ngứa.........." Tô Thanh co người, muốn đẩy gả ra, nhưng mà dùng hết sức toàn thân cũng không làm nên chuyện gì, ngược lại khi dùng sức thành trong huyệt đạo thít chặt, kẹp gả rất dễ chịu.

"Hừ, thật thoải mái, siết chặt lại một chút, giống như vừa rồi.......... Đúng đúng, chính là giãy dụa như thế, tiểu huyệt kẹp chặt ta thật sự sảng khoái!" Lý Hằng đã quen thuộc tất cả điểm mẫn cảm của y, vừa cảm thán vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ thịt mềm mẫn cảm, cắm bên trong run rẩy run thành một mảnh, dòng nước càng lúc càng dồn dập.

"Ưʍ.......... A.........." Cho dù là liệt nữ trong trắng cũng không thể cưỡng lại sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế, cơn say của Tô Thanh dần dần lên đến đầu, suy nghĩ mê ly thuận theo động tác của nam nhân vặn eo lắc hông, cưỡi trên người gả chủ động dùng qυყ đầυ xoa xoa vị trí ngứa nhất trong thân thể.

Mà sau khi Lý Hành buông đôi tay nhỏ nhắn kia ra, liền run rẩy trèo lên bả vai rắn chắc của nam nhân, từng chút từng chút nắm chặt.

"Muốn.......... Lý Hằng cũng.......... A.........."

"Gọi ta là gì? Gả?" Lý Hằng cũng hung hăng thao, khiến y thét lên "Ta là gì của ngươi?"

"A! Công công! Ngươi điểm nhẹ!"

Thấy người này cuối cùng cũng có thể nói tốt, Lý Hằng trong lòng nhẹ nhàng thở ra, ôm Tô Thanh vào lòng, đột ngột đặt xuống chỗ ngồi, xoay người ép xuống, toàn bộ quá trình đại kê ba bên trong không hề rời khỏi huyệt da^ʍ một tấc, có thể nói là xoay tròn vặn lấy thành thịt cọ xát một vòng.

Tô Thanh còn chưa kịp hít thở một hơi, ngay sau đó lại bị động tác càn rỡ cho mài đến cao trào.

Y mυ"ŧ rất chặt, xém chút hút hết linh hồn của Lý Hằng, "Về sau đừng chọc tức ta, biết không?" Nói xong câu nói một cách ôn nhu, Lý Hằng mỉm cười, côn ŧᏂịŧ rút ra một chút, nhắm ngay hoa tâm nặng nề hung ác đâm thọc, một tay nắm vuốt âm hành mềm mại, khiến hai chân Tô Thanh không ngừng run run, cảm giác toàn thân như tập trung vào trong huyệt bị lấp đầy ma sát, bị đại kê ba thao thành một da^ʍ phụ chỉ biết dang rộng đùi rêи ɾỉ phun nước.

Cơ thể nhỏ nhắn và huyệt thịt không ngừng co giật, cửa huyệt cũng theo huyệt thịt co vào khẽ đóng khẽ mở, Lý Hằng nhắm ngay thời cơ, chờ kia miệng nhỏ ngậm kín hơi mở ra, liền thẳng lưng đâm mạnh vào, cực đại qυყ đầυ nóng hổi hung hăng phá tan miệng huyệt chật hẹp, nhét vào phần trong cùng ấm áp và nhỏ hẹp.

"A!" Kɧoáı ©ảʍ tiêu hồn bay thẳng lêи đỉиɦ đầu, Tô Thanh sảng khoái phát ra một tiếng kêu nhỏ.

Y nắm lấy bả vai Lý Hằng lúc nhẹ lúc nặng cào, "Ngươi không thể.......... Không thể thông thả được sao.......... A.........."

Mỗi lần đều giống như hơn mười ngày không được ăn thịt, thao chưa được mấy lần đã đâm vào tận nơi sâu nhất, hoàn toàn không quan tâm y có chịu được hay không.

"Bảo bối, nơi này nói cho ta biết, ngươi hoàn toàn có thể chịu nổi"

Lý Hằng ghé vào bên tai y nhẹ giọng thì thầm, động tác thao huyệt lại vô cùng hung hãn, hạ thân lấy tiết tấu cực nhanh rút ra đút vào, lần lượt tiến quân thần tốc khuấy đảo tận cùng bên trong, cự vật sung huyết hung hăng ma sát qua thịt mềm phiếm hồng, đẩy ra cửa huyệt chống đỡ trên nội bích mẫn cảm đung đưa xoay vòng, chờ Tô Thanh nghẹn ngào trở nên gấp rút, đột nhiên rút ra, rồi tiếp tục đâm vào thật sâu.

Dưới thế tấn công nhanh chóng và mãnh liệt của Lý Hằng, Tô Thanh bị thao tơi bời, uốn éo người phát ra giọng mũi thút thít, hai chân lại gắt gao quấn trên lưng không ngừng chuyển động, đồng thời nâng lên bờ mông để cho côn ŧᏂịŧ đảo càng thêm sâu, có đôi khi quá mức kí©ɧ ŧɧí©ɧ còn biết dùng răng cắn môi dưới, khiến bờ môi kia đỏ chói rất là đẹp mắt.