"Cắm đầy cái gì?" Lý Hằng cố gắng dụ dỗ y.
Tô Thanh còn duy trì một chút lý trí, gật gù đắc ý "ưm a" Rêи ɾỉ, chính là không muốn nói cho Lý Hằng nghe được hai chữ kia.
Mà mỗi lần gả cậy mạnh xông vào hoa tâm, qυყ đầυ đều cường thế như muốn phá tan tận cùng bên trong, Tô Thanh để lộ ra biểu cảm vừa đau vừa thoải mái, hai tay nắm lấy cánh tay của gả, móng tay cắm thẳng vào trong da thịt.
Lý Hằng không để ý đến chút đau nhức này, ngồi quỳ xuống giường hai chân nghiêng sang một bên, ôm lấy bờ mông có quy luật căng ra rụt lại chống chọi với côn ŧᏂịŧ bên trong tiểu huyệt, có mấy lần lực đạo lớn đến mức muốn đâm Tô Thanh bay ra ngoài, lại bắt lấy eo kéo trở về khóa trên háng, ác liệt vừa thao vừa cọ xát.
"Nếu ngươi không nói, bây giờ ta sẽ ôm ngươi thao đến đến trước cửa sổ, có nói hay không, hả?"
Tô Thanh gần như bị người này bức điên, y nghẹn ngào quay đầu qua nhỏ giọng nói: "Là.......... Là côn ŧᏂịŧ.........."
"Ngoan, đại nhục bổng của ca ca sẽ yêu thương ngươi"
Cho dù mới bắt đầu Lý Hằng đã cố gắng thử ôn nhu như thế nào, thực chất bên trong vẫn là một nam nhân trung niên thích khi dễ tiểu tử, chỉ thấy gả ôm lấy người dưới thân cười xấu xa trở mình, xếp thành tư thế quỳ nằm trên giường, ghét bỏ tấm chăn đắp trên người quá vướng víu, ném lên mặt đất.
Gả chậm rãi thao đến cùng, ấn vào nơi sâu dùng sức mài mấy lần, Tô Thanh run rẩy nắm chặt nệm giường, ủi mông nhỏ cao trào một lần.
"Tiểu tao hóa!" Lý Hằng nhịn không được mắng một tiếng, đằng sau vừa thao , vừa "Ba" một tiếng đánh lên bờ mông trắng như tuyết, mông thịt loạn chiến, kéo theo huyệt thịt càng thêm mẫn cảm kẹp chặt.
Đây đối với nam nhân mà nói có thể nói là cực hạn hưởng thụ, thân thể nho nhỏ mềm mại không xương, tùy tiện thao thao tiểu tao huyệt sẽ cao trào, sẽ hút sẽ cắn sẽ run, miệng nhỏ kêu rên cũng rất tiêu hồn, từng tiếng từng tiếng như lông vũ chui vào trong lòng của người ta.
"Ô ô ô.......... Công công.......... Ta mệt mỏi.......... Ngươi, ngươi làm nhanh lên có được không.........."
"Ngại chậm? Được a, vậy sẽ nhanh cho ngươi!"
Lý Hằng thích ý hừ nhẹ càng thao càng hung ác, điên cuồng khuấy động khiến tao huyệt chảy dâʍ ŧᏂủy̠ ròng ròng, chất nhầy trong suốt theo động tác rút ra của côn ŧᏂịŧ, ép ra từ đáy âm thần đã mở ra, chậm rãi ngưng tụ thành một giọt chất lỏng trong suốt, còn chưa kịp nhỏ xuống, đã bị bao tinh cực đại nặng nề nhanh chóng đập thành bọt mép, chảy vào giữa đùi hai bên bờ mông tuyết trắng rồi biến mất không còn thấy gì nữa.
"Ưʍ.......... ưʍ.......... Muốn bị thao chết.......... Ô ô.........."
Thân thể nhỏ bé của Tô Thanh không ngừng vặn vẹo, nước mắt từ khóe mắt chảy ra, lúc này miệng huyệt của y đã mở ra, bị côn ŧᏂịŧ nóng hổi hung hăng xâm nhập, qυყ đầυ hoàn toàn vùi vào bên trong, thân trụ cũng được nhét vào một đoạn nhỏ, côn ŧᏂịŧ nóng rực từ từ nhét hết vào bên trong không ngừng đung đưa cọ xát, vách tường mềm mại bị qυყ đầυ từng tấc từng tấc ép qua, vừa đau vừa thoải mái cực hạn kɧoáı ©ảʍ từ vách trong và qυყ đầυ tương liên chạy khắp cơ thể.
Lý Hằng càng dũng mãnh trừu sáp, lỗ thịt còn chưa kịp thu hồi nguyên trạng lần nữa bị phá ra, côn ŧᏂịŧ một lần so một lần tiến vào chỗ kín càng sâu càng tiêu hồn.
"Rõ ràng lần trước, ha! Còn lớn hơn lần này, thao ngươi càng lâu hơn, sao hôm nay lại chịu không nổi?"
"Ô ô.......... Sợ, sợ bị người khác nghe thấy.........."
Động tĩnh nhỏ quá quyến rũ, gả càng thêm dùng sức đỉnh về phía trước, hận không thể thật sự thao chết y! Tô Thanh bị đâm thảm thiết kêu lên, nhưng thoải mái nhiều hơn đau, hoa mắt chóng mặt giãy dụa dưới người gả muốn bò về phía trước, nhưng vừa bò lên một chút, lại bị lôi về thao càng sâu càng nặng hơn, lực đạo của nam nhân giống như muốn đâm xuyên lục phủ ngũ tạng của y.
"A! Quá sâu! Thật không được! Rút ra đi! A ha!"
Lý Hằng cúi người bắt lấy tay nhỏ bé của y cùng nhau che lên trên bụng nhỏ nhịp nhàng ấn vào, mỗi lần thao đến chỗ sâu nhất đều ấn vào vách tường ý đồ muốn cửa huyệt nho nhỏ bị ép mở rộng ra, gấp rút liên tiếp đâm vào, ba ba ba đâm đến lên trên mông thịt Tô Thanh đỏ bừng một mảnh.
"Tô Thanh, ta hỏi ngươi một lần, có thích ta hay không?"
"Không.......... Không thích.......... Ngươi.......... Cũng chỉ biết khi dễ ta.......... Ô ô.........."
"Ta khi dễ ngươi rất dễ chịu không phải sao, ngươi ngoan ngoãn trả lời ta, ta lập tức sẽ bắn ra có được hay không?"
"Ô ô.......... Thích.......... Thích.........."
Tô Thanh trả lời xong liền sụp đổ cao trào, cả người cũng bắt đầu co rút, thân thể cong lên như con tôm, tiểu huyệt kịch liệt co rút, một dòng dịch nóng phun ra ngoài, tung tóe ướt đẫm khắp người Lý Hằng.
Lý Hằng trong lúc y phun triều tiếp tục mãnh lực trừu sáp, Tô Thanh bị thao mà run rẩy, toàn bộ tiểu huyệt đều tê dại, đại nhục bổng mỗi một lần ra vào, đều khiến y run rẩy, trong cơ thể bị đâm đến tê dại không thôi, một trận kɧoáı ©ảʍ ngập đầu đột phá cực hạn chịu đựng của y, âm hành nhỏ phía trước bị cắm trực tiếp đái ra.
Sau khi cao triều huyệt da^ʍ thật sự quá chặt! Đâm sâu thêm mấy lần, Lý Hằng bộc phát một tiếng gầm nhẹ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi rót đầy huyệt đạo nho nhỏ, Tô Thanh không chịu nổi, khó nhịn co chân lại rồi duỗi thẳng, duỗi thẳng rồi cong lại, khóc lóc gọi tên gả.
Lần này tiểu huyệt co rút càng thêm lợi hại, cổ tử ©υиɠ dùng sức đập mạnh vào qυყ đầυ của gả, tận cùng bên trong như có một lực hút truyền đến, không ngừng ép khô gả đến giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuối cùng cũng không bỏ qua.
Lý Hằng đè lên người Tô Thanh hài lòng hôn hôn, thở gấp thì thầm, nhưng Tô Thanh vẫn đang trong cơn cao triều kịch liệt đã nghe không rõ bất kỳ thứ gì, chỉ bất lực nằm dưới thân nam nhân sau khi bắn xong, bé con nằm phịch trên giường như một tấm vải rách toàn thân trên dưới hiện đầy hoan ái vết tích, nơi giữa hai chân còn trọc trọc chảy ta tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu ngà sữa.