Cha Chồng Điên Cuồng Và Con Dâu Mềm Yếu

Chương 9: Bị công công và trượng phu cùng lúc thao

Sáng sớm hôm sau, Tô Thanh ngơ ngác ngồi dậy, nhìn công công ngủ bên cạnh mình, nhất thời có chút không kịp phản ứng.

"Tỉnh?"

Phát giác Tô Thanh muốn chạy trốn, ngay lập tức nam nhân đột nhiên khàn khàn lên tiếng, gả không nói gì kéo Tô Thanh trở về, sau khi cố định lại vị trí thay hai người rồi đắp kín mền, cằm chống lêи đỉиɦ đầu Tô Thanh cọ cộ, nói một câu: "Ngủ thêm một lát"

Không còn âm thanh nào nữa.

Tô Thanh mờ mịt trừng mắt nhìn, chỉ cảm thấy phía sau lưng của mình phảng phất dính vào hỏa lô khổng lồ, nóng muốn chết, nhưng y không dám cử động, bởi vì nam nhân thật sự quá mức tra tấn, thần bột (*cứng buổi sáng) giữa háng thô sáp đâm vào người y không nói, lúc ngủ còn đem vật ở giữa hai chân của y nắm trong tay, giống như sợ y sẽ bỏ chạy.

"Công công? Công công? Ta, ta có chút nóng.........."

Qua một hồi lâu, Tô Thanh đầu đầy mồ hôi rêи ɾỉ lên tiếng, mông nhỏ của y thử thăm dò dịch chuyển về phía trước, sau đó lập tức cứng đờ tại chỗ.

Bởi vì hô hấp của nam nhân trong nháy mắt trở nên thô trọng, nóng rực phả lên đầu vai mẫn cảm, khiến lỗ tai Tô Thanh đỏ vừng bắp chân duỗi thẳng hít mạnh một hơi.

Hóa ra cơ thể của mình vậy mà mẫn cảm đến như thế..........

Tô Thanh thẹn thùng cuộn tròn trong chăn, không nghĩ tới động tác này mang đến hiệu quả càng thêm xấu hổ, mông thịt đầy đặn cọ bên qυყ đầυ sưng tấy, hơi lắc lư khiến mã nhãn ngứa ngáy, dưới sự tán tỉnh giống như kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tiết ra từng tia từng tia chất nhầy trong suốt.

Sáng sớm thường là lúc nam nhân tính dục thịnh vượng nhất, nhất là loại người đã lâu không được phát tiết như Lý Hằng, giờ phút này còn có ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực nam nhân.

Chỉ thấy gả đột nhiên mở , bàn tay oán hận bóp lấy âm hành nhỏ, trong giọng nói tràn đầy nguy hiểm xích lại gần lỗ tai Tô Thanh, "Mới sáng sớm đã tra tấn như vậy? Tối hôm qua còn chưa đủ?"

"Ô.......... Không phải.......... Ô.......... Công công.......... Trước, trước thả ta ra.........."

Tô Thanh thở dốc càng lúc càng gấp rút, địa phương muốn mạng bị nam nhân nắm ở trong tay, chỗ kia phía sau lưng cũng bị vô tình liếʍ láp, toàn thân đều run lợi hại, chỗ kia giữa hai chân càng tiết ra lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ mang theo dị hương.

Lý Hằng vén chăn lên, lập tức cả gian phòng đều là hương khí da^ʍ mỹ.

"Thơm quá, vật nhỏ dâʍ đãиɠ"

Không nóng lòng cắm vào, Lý Hằng sau khi phóng thích một đêm cuối cùng cũngcảm nhận được niềm vui tình thú khống đối chế phương, tốc độ vỗ về chơi đùa âm hành dần dần chậm lại, môi lưỡi rơi vào nơi bả vai cũng đổi thành cọ xát như có như không.

Tô Thanh khó chịu ngửa đầu rêи ɾỉ, mông nhỏ động tác của nam nhân dần dần lay động.

"Ba!", bàn tay nam nhân không chút thương tiếc đánh vào mông thịt trắng nõn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ một trận phóng đãng.

"Vừa rồi không phải còn muốn chạy? Sao hiện tại lại dâʍ đãиɠ như vậy?"

"Bởi vì.......... Bởi vì ngứa quá a.........."

Rõ ràng tiểu huyệt bị sử dụng quá độ vừa đỏ vừa sưng, Tô Thanh vẫn cảm giác được có một cỗ cực độ trống rỗng từ chỗ sâu trong cơ thể truyền đến, cho dù bị đánh, cũng có thể khiến huyệt thịt dâʍ đãиɠ đói khát một trận co rút, thậm chí còn khát vọng nam nhân đánh mình càng mạnh hơn..........

"Ô ô.......... Công công.......... Ta có phải đã hư rồi không.......... Thật kỳ quái a.........."

Tô Thanh mê man trong kɧoáı ©ảʍ nghĩ đến Lý Vũ, cuối cùng nhịn không được xấu hổ hai tay che mặt khóc thành tiếng, toàn bộ thân thể cuộn tròn giống con con tôm nhỏ.

Nhưng y càng khóc như vậy, tâm tư muốn đùa bỡn của Lý Hằng càng vội vàng.

Chậc, nếu thật sự có thể chơi cho hỏng kỳ thật cũng không tệ.

Những thủ đoạn tán tỉnh vài chục năm trong quá khứ không có đất dụng võ lần lượt lướt qua đại não, Lý Hằng nhất thời cảm thấy không có chỗ xuống tay.

"Đừng khóc, muốn công công thao ngươi thế nào, hửm?"

Hai tay nhìn như ôn nhu trấn an âm hành nhỏ đáng thương, một giây sau liền rơi vào nơi ẩm ướt giữa hai chân, mạnh mẽ moi móc.

"Ưm!", con ngươi Tô Thanh đột nhiên co vào, giọng nói run rẩy dữ dội, "Muốn.......... Muốn.......... Công công tiến vào.........."

"Muốn cái gì, tự mình lấy"

Lý Hằng dẫn dụ y xoay người, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của y đặt lên vật cương cứng giữa háng, Tô Thanh mới đầu bị nhiệt độ nóng rực muốn buông tay ra, cũng không biết thế nào, như bị ma quỷ xui khiến nắm chặt cán của nam nhân, vô sự tự thông vuốt ve lên xuống.

Nói thật, loại việc này y hiếm khi làm cho Lý Vũ, bởi vì người kia luôn rất thương y, phần lớn thời gian trên giường đều là để y thoải mái, nhưng bây giờ trước mặt y không phải Lý Vũ, mà là Lý Hằng so với hắn càng thêm lạnh lẽo bá đạo.