Tô Thanh cau mày thét lên lên tiếng, lại trực tiếp bị công công làm đến phun nước.
Lý Hằng dứt khoát nâng cao dùng lực thao dã man, đại qυყ đầυ cưỡng ép phá vỡ siết chặt mị thịt, đâm vào chỗ sâu nhất chống lại dâʍ ŧᏂủy̠ bắn tung tóe.
Mà lần va chạm này, trực tiếp muốn hất văng nửa người Tô Thanh ra khỏi giường, Lý Hằng cắn răng ôm cả người Tô Thanh trở về, bế người ngồi trong lòng ngực đâm vào thật sâu, mỗi một đâm mạnh đều khiến bụng dưới bằng phẳng phình ra rõ ràng, vừa sâu vừa hung ác, không chút lưu tình.
"A a a! Không muốn! Quá sâu! Đừng làm! Cầu, cầu ngươi!"
Y chăm chú ôm chặt cánh tay rắn chắc của Lý Hằng đang ôm eo mình, cố gắng tách ra, nhưng không thể lay chuyển được nhân, ngược lại bản thân, bị thao đến lung la lung lay, núʍ ѵú trước ngực cũng bay lên hạ xuống.
"Ahhh", "Ô ô ô...... Đừng...... Đừng......"
Tất cả điểm mẫn cảm trên cơ thể đều bị chiếm đóng thật sâu, Tô Thanh khóc một hồi rồi chạm vào chỗ phình lên trên bụng.
"Công công...... Nhanh, nhanh lên bắn...... Cầu ngươi...... Cầu ngươi......"
Mông nhỏ chủ động dán chặt vào hông cọ cọ, tiểu huyệt sưng đỏ cũng lên xuống ve vuốt nam căn cực lớn, sau mấy chục lần đâm, Tô Thanh vừa đau vừa ngứa hít sâu một hơi, trên khuôn mặt nhỏ nhắn ướt sũng nước mắt.
Lý Hằng vốn luôn bình tĩnh cuồng vọng cũng bị y làm nũng đến không thể khống thể, gả như một con thú đực chiếm lĩnh địa bàn, lòng ham muốn chiếm hữu cực mạnh ôm chặt Tô Thanh trong ngực, dùng tư thế ôm tiểu hài tách hai chân của y ra, phạch phạch phạch kịch liệt đâm vào, mà những dâʍ ɖị©ɧ trong suốt bởi vì động tác rút ra đút vào làm văng tứ phía, một ít trôi xuống theo đùi của hai người, một ít dính vào thân cây bên trong thổ địa, rồi lập tức biến mất không còn thấy gì nữa.
Thân thể Tô Thanh còn đang run rẩy trong cơn cao trào không thể chịu nổi những đợt tiến công mãnh liệt nhứ thế, cả người bị thao như lá cây lung lay trong gió, muốn giãy dụa, cánh tay nam nhân như tường sắt mà giam cầm, khiến y không thể động đậy, chỉ có thể bị động tiếp nhận kɧoáı ©ảʍ cực hạn như sắp tử vong.
"A...... A...... A......"
Lý Hằng mãnh liệt thao nửa giờ, Tô Thanh bị hắn thao lên đến cao triều lấy lần, cả người đã bắt đầu mắt trợn trắng, Lý Hằng mới dùng sức đâm mạnh vào tận cùng bên trong, bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm đồng thời dùng ngón tay bóp mạnh âm hành sưng đỏ.
"A a a!"
Tô Thanh thét chói tai, y một bên cong lưng một bên run rẩy, chỉ thấy nơi hai người giao hợp thịt mềm run càng lúc càng lợi hại, theo đồ vật ngăn bên trong của nam nhân nhanh chóng rút ra, một dòng nước từ giữa cửa hang đóng mở nhanh chóng cuộn trào ra ngoài.
"Lý Vũ nói không sai, bé con quả nhiên là trình độ ra nước nhiều như tiểu."
Lý Hằng cười dùng cánh tay ghìm chặt bụng dưới hơi hở ra của Tô Thanh, nơi đó hút hết dâʍ ɖị©ɧ tồn lưu sau khi cao triều.