Từ tờ mờ sáng hôm sau, Hạ Di đã bị cơn đau nhức từ bên dưới huyệt nhỏ truyền đến. Cô khó chịu lật người sang một bên, lại cảm nhận được thứ gì đó đang ngậm lấy núʍ ѵú nhỏ.
Hạ Di từ từ mở mắt ra, cô nhìn phía đối diện là anh nhỏ đang ôm cô trong lòng, miệng liên tục mυ"ŧ lấy núʍ ѵú nhỏ hồng hào. Lia mắt xuống tới bên dưới, cô nhìn thấy anh lớn đang liếʍ mυ"ŧ tiểu huyệt nhỏ.
Đó không phải mơ, mà là sự thật. Hạ Di khó chịu rên lên một tiếng: "Ưm ~ ca ca… Tiểu Di đau."
Triết Hạo nghe thấy tiếng động, liền dừng hành động lại ngẩng đầu lên nhìn Tiểu Di. Anh chạm phải ánh mắt ngấn lệ đỏ hoe của Hạ Di, không cầm được lòng mà bò tới ôm cô vào lòng, tiện tay đẩy Triết Viễn ra chỗ khác.
Hạo Hạo vỗ về ôm Hạ Di nói: "Tiểu Di ngoan, em cảm thấy đau sao? Đau ở đâu? Nói anh nghe được không?"
Hạ Di bật khóc, tay bóp chặt làn thịt mềm ở cổ mà cào cáu nói.
"Ở đó… bên dưới huyệt nhỏ… em đau quá."
Triết Hạo ôm cô vỗ về an ủi. Triết Viễn vì tiếng ồn của hai người họ làm cho khó chịu, cậu bật dậy kéo lấy một chiếc áo choàng gần đó rồi ra khỏi phòng.
"Anh nhỏ đi rồi sao? Có phải anh ấy giận em không?"
"Không có, chỉ là Viễn Viễn về phòng thôi. Đã tới giờ nó phải đi làm rồi Tiểu Di."
"Ưm ~"
Hạo Hạo vỗ cô nín khóc, chờ đến khi Di Di đỡ đau hơn một chút, anh mới bế cô lên đưa vào phòng tắm. Theo như đúng giờ thì một lát nữa tầm 7 giờ 45 phút, Tiểu Di có một tiết học với thầy dạy tiếng Pháp.
Anh bế cô vào phòng tắm, đặt Di Di xuống bồn tắm sục. Bờ mông căn mịn, chạm vào thành bồn tắm lạnh lẽo mà run rẩy. Triết Hạo xả nước xuống, một làn nước ấm chảy ra… phút chốc đã ngập bồn tắm.
Anh kéo cô vào trong lòng, tay ôm chặt lấy Hạ Di, một tay còn lại đưa xuống tiểu huyệt, bắt đầu cọ rửa.
"Ah… anh lớn, đừng mà… ưm ~"
Tuổi 18 là cái tuổi nhạy cảm nhất về bộ phận kín, còn được gọi là sinh dục. Cô chỉ vừa tròn 18 đêm hôm qua thôi. Lần đầu biết quan hệ nam nữ là gì, nên những chỗ đó đều rất nhạy cảm.
Anh chạm vào cọ rửa, ấy thế mà dâʍ ŧᏂủy̠ cứ không ngừng chảy ra. Phút chốc lại ướt đẫm cả bàn tay. Hạ Di trong lòng được anh lớn tắm cho lại phát sinh cơn tình thú.
Cô khó chịu, khắp người đều nóng ran… nhiệt độ cơ thể liên tục tăng cao, hơi thở cũng trở nên gấp gáp. Bất giác lại xoay về phía sau, hôn vào môi của Triết Hạo. Anh có chút bất ngờ nhưng rồi cũng không nói gì mà ôm lấy tấm lưng trần trụi đó vuốt ve.
Bản thân cũng không kìm được mà đút thanh thịt đang vương nước ấm vào trong tiểu huyệt. Tiểu huyệt bị độn côn ŧᏂịŧ vào trong cùng với nước mà căn phình lên.
"Ư… anh lớn… em muốn thêm nữa."
Sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến cho cô gái nhỏ bé lại càng thêm ham muốn thứ thanh thịt nổi đầy gân xanh kia. Triết Hạo cố gắng không đút sâu vào trong, vì nếu đút sâu vào trong không khéo cô nằm liệt giường mất.
"Ah… ưm ~ hic… ưʍ."
"Hạ Di… đừng siết chặt… anh không kiểm soát được đâu… Tiểu Di."
Cô không nghe lời anh, đẩy nhẹ phần mông xuống, khiến côn ŧᏂịŧ bị vùi bên trong tiểu huyệt nhỏ. Siết chặt côn ŧᏂịŧ to và nóng đó. Sướиɠ đến khắp người đều run rẩy lên.
Đâm vào rồi rút ra liên hồi. Cái mông nhỏ lắc lư theo nhịp mà khiến cả hai đều lên tới địn điểm. Triết Hạo bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào bên trong tử ©υиɠ của Hạ Di. Nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ đến nổi một số ít bị trào ngược ra ngoài. Tiểu Di mệt mỏi ngã ra phía sau, bám lấy người anh run rẩy nói: "Ca ca… em muốn."
Triết Hạo thở dài, anh biết thế nào cô cũng sẽ nghiện, anh không muốn chiều cô điều này nên đưa tay lên xoa đầu Hạ Di nói: "Di Di ngoan, không thể được… một lát em còn phải học… học xong anh sẽ cho thêm được chứ?"
Di Di ngoan ngoãn gật đầu. Tay chạm vào qυყ đầυ bên dưới nước, vuốt ve từ trên xuống. Tay nhẹ mân mê hai bên trứng của côn ŧᏂịŧ.
Triết Hạo mỉm cười ôn nhu nhìn cô. Kéo cho Tiểu Di xoay lại, anh lại cọ rửa giúp Tiểu Di lần nữa. Tay vội bóp núʍ ѵú của Hạ Di.
"Ca ca, một lát nữa em không học được không?"
Triết Hạo cười, đầu nghiêng sang một bên nhỏ nhẹ nói. "Không được, học xong rồi bảo quản gia đưa đến chỗ anh, được không?"
Hạ Di miễn cưỡng gật đầu chấp nhận.
"Vâng. Vậy em sẽ sang chỗ anh xong."
"Ừm ~"
(...)
Một lát sau, tầm 7 giờ, Hạ Di đã xúng xính váy áo chạy đến phòng học để học tiếng Pháp rồi. Coi muốn học xong nhanh nhất để chạy đến chỗ của anh trai lớn.
Hôm nay, suốt cả 2 tiếng học, đầu óc của Hạ Di hôm nay chẳng chịu chú tâm vào học gì cả. Suốt cả buổi chỉ ngồi cắn bút, trong tập cũng chỉ ghi được mỗi tiêu đề thầy dạy rồi thôi.
Thầy Ashlyn nghiêm nghị nói: "Hạ Di, hôm nay trò không chú tâm vào học là sao? Thầy sẽ nói với anh trai của trò. Cả buổi chẳng ghi bài gì hết là sao?"
Hạ Di chu mỏ trả lời: "Thầy, có thể kết thúc nhanh được không?"
Thầy Ashlyn khó hiểu nhìn thái độ của Hạ Di. Thầy giơ tay đánh khẽ vào lưng cô. Hạ Di mếu, muốn chạy đến chỗ của anh trai nhưng lại không được, còn khoảng 15 phút cuối Hạ Di đành ngoan ngoãn ngồi học bài nghiêm túc, mặc dù trong đầu cô chẳng chú tâm gì hết.
(...)
Sau giờ học, giờ trưa cũng đến, muốn chạy đến chỗ anh nhưng lại không thể vì cái bụng nhỏ đang kêu réo. Cô đành chạy đến phòng bếp tìm gì ăn trước.
(...)
Ăn xong liền bảo quản gia lấy xe đưa đến chỗ anh trai. Vừa đi vào thì thấy anh trai đang nói chuyện với thầy Ashlyn, cô tạch lưỡi… liền nghĩ ra 7749 cái cảnh tưởng sẽ bị Triết Hạo mắng vì không chú tâm vào học.
Đợi cho thầy Ashlyn rời đi, cô muốn rón rén đi vào phòng làm việc của anh. Triết Hạo nhìn thấy cô cũng không bất ngờ gì, vì lúc nãy nói chuyện với thầy Ashlyn cũng đã thấy bóng dáng của cô lấp ló phía sau bức tường trắng.
"Thầy Ashlyn nói hôm nay em không ngoan khi học. Di Di… em có phải muốn bị phạt rồi không?"
"Ưm ~ Ca ca… thật sự học cái đó rất khô khan, những lần trước học tiếng Pháp đều là học cùng anh nhỏ. Dạo gần đây anh nhỏ lại bận việc chẳng học cùng, Tiểu Di thật sự cảm thấy rất chán."
"Hửm? Học cùng Viễn Viễn?"
"Vâng, học cùng anh nhỏ rất vui, hầu hết đều chỉ em dạy em rất tận tình, đôi lúc còn lấy ví dụ minh họa từ sách, hình ảnh nữa. Học với thầy Ashlyn chỉ toàn chữ thôi."
Di Di nũng nịu kể sự tình cho Triết Hạo nghe. Anh nghe xong cũng gật gù cảm thấy có lý, nhưng dù gì cũng là một người anh lớn… hôm nay bị mắng ít nhiều gì cũng bị quê mặt.
Hạo Hạo kéo tay Tiểu Di lại sát gần mình, đè cô vào bức tường màu be phía sau. Tay sờ soạng khắp người, không khác gì mấy dò của các anh / chị ở hàng không.
"Ca ca, anh đang tìm gì vậy?"
"Di Di nói cũng có lý, nhưng dù gì cũng đã bị thầy mắng vốn, ít nhiều gì cũng phải chịu hình phạt."
Hạ Di ngây thơ, cô không muốn làm Triết Hạo tức giận, liền gật đầu đồng ý các hình phạt: "Hạo Hạo, em sẽ chịu hình phạt mà… đừng đánh với mắng em."
Cô gái nhỏ đứng trước mặt anh, hai tay nắm lại, hai bên hốc mắt có chút cay như muốn ứa ra nước mắt.
Hạo Hạo không nhẫn tâm đến nổi sẽ đánh cô, nhưng không phạt không được.
Anh đẩy cô sang một bên, đi về hướng cánh cửa tay bấm khóa chốt lại. Xong quay sang nhìn Tiểu Di nói: "Di Di, ngoan… mau cởi đồ ra nào."
Cô có chút ngại, vì ở đây là nơi làm việc… cởi đồ hết ra như vậy sẽ rất ngại. Nhưng vì cô đã làm sai nên đành nghe theo lời anh.
Cởi hết đồ ra ngoài, kể cả đồ lót và áσ ɭóŧ cũng cởi sạch ra hết.
"Ngoan, mau quỳ xuống."
Cô không biết anh đang muốn trừng phạt cô như nào, nhưng đã là mệnh lệnh thì không thể chối cãi.
Tiểu Di quỳ xuống, cơ thể 3 vòng chuẩn từ từ hiện ra. Tư thế vô cùng đẹp mắt và gợϊ ɖụ©.
Triết Hạo xoa đầu Di Di, xem đó như lời khen thưởng dành cho cô. Sau đó tay mở khóa quần, côn ŧᏂịŧ lấp ló sau chiếc quần boxer dần cộm lên và trồi ra ngoài. Qυყ đầυ có chút ướŧ áŧ.
"Di Di, mau ngậm lấy nó đi."
Hạ Di run rẩy, đêm qua vì trời tối nên không nhìn rõ… bây giờ là ban ngày, cả cái thanh thịt to và đai đó, còn có gân xanh nữa… nếu đút vào miệng không khéo sẽ rách mất. Cô cố nuốt nước bọt xuống, miệng dần kề gần… từ từ đưa qυყ đầυ vào miệng, mυ"ŧ mυ"ŧ đôi chút… vị so với đêm qua đã có chút khác. Hôm nay không có mùi tanh, mật ngọt cũng nồng hơn rất nhiều.
Triết Hạo bị chiếc lưỡi nhỏ liếʍ đến tê dại, khoang miệng bất giác bật ra vài tiếng rên hoa mị.
"Ah… ực… chỗ đó… ưm ~ mẹ kiếp, sướиɠ chết mất… ah ~"
Tay nhẹ đưa lên xoa đầu cô, xoắn một chút liền nắm lấy tóc thúc mạnh vào trong, khiến chiếc miệng nhỏ phút chốc độn đầy côn ŧᏂịŧ bên trong.
Sướиɠ đến mức Hạo Hạo không nhịn nổi mà bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào miệng cô, hoa huyệt bên dưới cũng kí©ɧ ŧɧí©ɧ không thôi. Từ lúc bắt đầu dâʍ ŧᏂủy̠ đã liên tục biểu tình chảy ra ngoài… bên dưới sàn nhà chỗ mà Hạ Di quỳ đều là dâʍ ŧᏂủy̠ hoa mị.
Hai bên núʍ ѵú bên trên cương cứng, hướng về phía trước, không khác gì đang gọi mời.
Hạo Hạo sướиɠ đến mất khóe miệng bật cười thành tiếng. Anh vùi lấy tóc cô kéo cho khuôn mặt nhỏ có chút bầu bĩnh của Hạ Di ngẩng lên nhìn anh.
Triết Hạo nói: "Phạt em như vậy còn quá nhẹ Tiểu Di."
Hạ Di nấc lên vài tiếng, cô run rẩy nói: "Vậy… vậy ca ca có thể đánh em."
"Đúng, quả thật là nên đánh."
Hạo Hạo cúi người bế Hạ Di ngồi lên bàn làm việc, bắt cô xoay người lại với mình, hai tay chống xuống bàn, cặp mông to hồng hào phía sau vểnh lên cao, hai chân bị anh tách rộng ra, cúi xuống một chút là sẽ nhìn thấy hết hoa huyệt và cúc huyệt đang co rút. Tư thế xấu hổ này được bày ra, khiến Hạ Di phải đưa tay chặn miệng lại vì sợ phát ra âm thanh.
Hạo Hạo đút thanh thịt vào bên trong tiểu huyệt nhỏ, hai tay lên đưa lên vung mạnh đánh vào mông cô. Hai bên mông bị đánh đến đỏ ửng, thanh thịt bên trong bị cô siết chặt đến khó chịu.
"Ca ca… đau quá… ah… ah… hức ~ đau quá… ưm ~"
Điều này thật sự rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thao tiểu huyệt bên trong liên hồi, đâm vào rồi rút ra, chiếc côn ŧᏂịŧ to bự cọ sát với phần thịt mềm bên trong tạo ra nhiều dâʍ ŧᏂủy̠. Đôi lúc lại bị hoa huyệt siết chặt qυყ đầυ, khó khăn lắm mới bắn ra chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ lại bị hoa huyệt nuốt cả vào trong một thanh bự.
"Anh lớn… đau quá… đừng mà… hic ~"
Hạ Di đau đớn van xin, cặp ngực mềm mại chà bên dưới mặt bàn, cứ anh thúc vào một cái bầu ngực lại trượt lên, rút ra thì trượt xuống dưới. Đôi lúc còn bị anh kéo cho đứng thẳng, vừa thúc vừa xoa bóp bầu ngực.
Véo đầu núʍ ѵú một chút lại ngoáy đầu sang một bên trườn lên mυ"ŧ lấy, hai tay xoe xoe đầu núʍ ѵú kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng.
Từ lúc bắt đầu đến bây giờ đã là lần xuất tinh thứ ba rồi. Cô mệt mỏi thở dài, tựa lưng vào mặt bàn nói: "Ưm ~ không muốn nữa đâu… ~"
Hạo Hạo cũng không làm nữa, chỉ mới nửa ngày, hành xác một thiếu nữ vào tròn 18 quả thật không đúng một chút nào. Anh bế Hạ Di lên, đi tới sofa ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve đường cong trên cơ thể an ủi cô.
"Không làm nữa, ngoan… đợi em hết mệt anh bảo quản gia đưa về nhà."