Vào ngày ghi hình chương trình thì Đường Hiểu đã dậy vào lúc sáng sớm.
Trong khoảng thời gian này cô đã ở nhà lấy lại đủ năng lượng và cũng nhìn xem một số chương trình thực tế để làm bài tập. Bây giờ cô tràn đầy ý chí sục sôi mở ra một cuộc hành trình mới.
Có lẽ đi khoảng một giờ thì Đường Hiểu đã tới được địa điểm ghi hình.
Ngôi biệt thự này nằm ở ngoại ô của Tĩnh Hải và chỉ có ba tầng. Phía trước có một cái sân, phía sau có sân vườn có bãi cỏ xinh đẹp.
Đường Hiểu đi dạo một vòng ở bên ngoài và vô cùng hài lòng với nơi ở mới này. Sau đó cô một mình lôi kéo hai chiếc vali lớn vào ở trong biệt thự.
Đường Hiểu không ngờ bản thân là thành viên đầu tiên tới đây, vì vậy tò mò thăm dò cấu tạo biệt thự.
Tầng một là khu vực công cộng, bước vào trong là đại sảnh rộng rãi. Bên trái là phòng bếp kết hợp với nhà ăn, trong một góc vậy mà còn có một cái thang máy. Phía bên phải là nơi giải trí thư giãn, có quầy bar, phòng trò chơi và còn có phòng tập thể thao.
Tầng hai và tầng ba tất cả đều là phòng ở, tầng hai có ba phòng, tầng ba có hai phòng và trong đó một phòng còn có một cái ban công rất lớn.
Đường Hiểu liếc mắt một cái thì vừa ý căn phòng có cái ban công lớn kia, chỉ là muốn xếp theo tuổi tác thì chỉ sợ là vô duyên với cô.
Cô quay lại phòng khách ở lầu một và vẫn chưa có người tới. Đường Hiểu nhàm chán ngồi ở trên sô pha và im lặng suy nghĩ: Bản thân cô đã canh đúng thời gian tới đây, tại sao tất cả thành viên còn lại đều đến trễ vậy?
Mới bắt đầu thì đã khó khăn như vậy, những ngày tháng sau này có thể ở chung với nhau được không chứ?
Đường Hiểu thở dài một tiếng gần như không thể nghe thấy, ở trong lòng hiện lên một cái dấu chấm hỏi rất lớn.
Lúc này, cửa sân truyền đến tiếng vang.
Đường Hiểu hưng phấn mở to hai mắt, tò mò lầm bầm lầu bầu: “Ai vậy?”
Cô chạy chậm đi ra ngoài chào đón, từ bước chân nhẹ nhàng thì có thể nhìn ra là cô đã mong chờ rất lâu. Nhưng khi nhìn thấy gương mặt của người tới thì nụ cười ngọt ngào trên mặt của cô hơi cứng lại, trong nháy mắt lại khôi phục như bình thường.
“Xin chào tiền bối Triển Diệp.”
Đường Hiểu bỗng nhiên trở nên rất quy củ, khom lưng tiêu chuẩn giống như đang tiếp khách.
Triển Diệp mặc một bộ đồ ngày thường màu xám, tóc lại hơi dài một chút và tay trái đẩy rương hành lý, vai phải thì mang một cái túi thể thao. Hắn tháo kính râm xuống và hiền hoà đáp lại Đường Hiểu: “Xin chào.”
Đường Hiểu rất có ánh mắt và tiến lên muốn giúp Triển Diệp kéo rương hành lý, cô tự giới thiệu: “Tôi là Đường Hiểu, lần trước từng gặp qua ngài một lần ở trên lễ trao giải.”
“Tôi biết em.”
Triển Diệp hơi né tránh một chút và làm Đường Hiểu không thể chạm vào, sau đó nói: “Làm gì có đạo lý để con gái kéo rương hành lý chứ, em dẫn đường đi.”
Hai người một trước một sau đi vào biệt thự, sau khi tạm thời đặt hành lý ngay ngắn thì chìm vào trong im lặng.
Triển Diệp ngồi ở chính giữa sô pha xem di động, một bên khác thì Đường Hiểu ngồi nghiêm chỉnh. Bộ dáng có vẻ dè dặt và mắt thường có thể thấy được vẻ xấu hổ của cô.
Không khí giống như trở nên yên lặng.
Tính cách của Đường Hiểu chậm chạp, đặc biệt trước mặt còn ngồi một vị tiền bối lớn......
Cô trộm ngắm Triển Diệp rất nhiều lần, đối phương giống như cũng không có ý muốn nói chuyện và tiếp tục im lặng.
Tại sao người thứ hai tới là Triển Diệp chứ, còn không bằng để cô ở một mình đó.
Đường Hiểu dùng ánh mắt xin giúp đỡ nhìn về phía nhân viên công tác, biểu cảm trên mặt viết đầy “Cứu cứu tôi”.
Đột nhiên trong đầu cô xuất hiện một cái suy nghĩ, “Tiền bối Triển Diệp, tôi dẫn ngài đi dạo biệt thự có được không?”
Triển Diệp vừa lúc xử lý xong việc tư, hắn đặt điện thoại xuống và gật đầu đồng ý: “Đi thôi.”
Đường Hiểu làm hết phận sự bắt đầu đảm đương người hướng dẫn viên, cô dẫn Triển Diệp đi dạo xung quanh chung cư. Cũng may khi lại lần nữa quay trở về phòng khách thì liên tục có người đến, Đường Hiểu rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra.
Người nhiều thì lập tức trở nên náo nhiệt, ngoài ra có nghệ sĩ hài gia nhập nên không khí càng thêm náo nhiệt.
Triển Diệp trở thành trung tâm của mọi người và lực tương tác của hắn rất tốt và xử lý tình huống thành thạo.
Đường Hiểu yên tĩnh ngồi ở bên cạnh và nghe bọn họ nói giỡn, tính cách chậm chạp của cô khiến cô không thể tham gia vào và dần dần bị đặt ra bên cạnh.
Lại qua một giờ, mười vị khách mời rốt cuộc đến đông đủ. Có ca sĩ, có thành viên nhóm nhạc nam, có thành viên ban nhạc và có diễn viên giống như Đường Hiểu và Triển Diệp. Còn có người mẫu, vận động viên và nhà thiết kế thời trang nổi tiếng.
Tuy rằng đến từ các ngành các nghề nhưng mọi người đều ăn ý quay chung quanh Triển Diệp.
Đường Hiểu nhìn thấy tất cả ở trong mắt, cô không thể không cảm thán độ nổi tiếng quốc dân của Triển Diệp.