Động Tình

Chương 122: Tình nồng ý đậm (H)

“Tình Tình...” Cổ họng Lục Sát không kìm được kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ mà bật ra tiếng rên khe khẽ, đôi mắt thâm thúy của hắn vào giây phút này đây đã bị tất cả du͙© vọиɠ chiếm lấy, đôi đồng tử đen nhánh chỉ chứa hình ảnh của Hàn Khiết Tình, bụng dưới co thắt dữ dội, cả người hắn dâng lên từng trận tê dại và sung sướиɠ như rơi vào cơn cực lạc khi nhìn người phụ nữ phía dưới ngậm lấy cơ thể mình...

Đầu lưỡi của Hàn Khiết Tình nhẹ nhàng khuấy động vật đàn ông đó. Bây giờ tâm trí cô cũng dần trở nên mù mịt, trái tim trong l*иg ngực điên cuồng đập mạnh, cô không biết tại sao mình lại làm như vậy, hoặc cũng có lẽ do những lời nói thâm tình và hơi thở nóng bỏng của hắn khiến cô không thể kìm chế lại mình, hoàn toàn đi vào bể khổ trầm luân.

Lục Sát hít sâu một hơi thỏa mãn, hắn dùng một tay vuốt ve đầu cô như khích lệ lại ân cần, tay còn lại của hắn nhẹ nhàng phủ lên nơi mềm mại của cô mà xoa nắn...

Không biết dùng chính miệng của mình làm cho vật đàn ông kia của hắn đạt đến cực khoái bao lâu, Hàn Khiết Tình chỉ biết rằng giây phút này đây miệng cô tê đến mức muốn cứng đơ ra, cuối cùng phải ngẩng đầu nhìn gương mặt đang tràn trề thỏa mãn của người đàn ông bằng ánh mắt tha thiết.

Hiểu được ánh mắt đó của cô, Lục Sát nhếch môi cười khẽ, hắn đột nhiên kéo cả thân người trần trụi của Hàn Khiết Tình đặt xuống dưới thân, cuối cùng là thân thể hắn phủ lên người cô, giọng nói hắn khàn khàn vang lên bên tai cô đầy mị hoặc: “Tình Tình, em ăn anh no như vậy rồi, đến phiên anh cho em ăn lại nhé?”

Toàn thân Hàn Khiết Tình nóng bừng, cô chưa kịp nói gì thì người đàn ông đã đột nhiên chiếm lấy môi cô, bàn tay to lớn của hắn cũng bắt đầu không yên phận nữa mà lả lướt khắp cơ thể người phụ nữ dưới thân, cuối cùng dừng lại trước hoa nguyệt bí ẩn...

“Ư...” Ngón tay thon dài của hắn đột ngột đi vào khiến Hàn Khiết Tình rên khẽ một tiếng, cơ thể cô bị ngón tay hắn đột nhiên xâm nhập nên không kịp phản ứng mà toàn thân run bắn lên, hai tay cô không kìm được mà giữ chặt lấy vai Lục Sát.

Nụ hôn nóng bỏng rơi xuống cần cổ trắng nõn của Hàn Khiết Tình, đôi môi lại quá khao khát cơ thể cô nên dần dà lướt qua từng chỗ một, in lên từng tấc da thịt những dấu vết đỏ rực như đóa hoa. Đầu Lục Sát chôn sâu vào bầu ngực trắng ngần mềm mại của cô, đôi mắt hắn tối đen như mực chứa đầy du͙© vọиɠ, nhìn nụ hồng xinh xắn chốc chốc lại run rẩy dưới lòng bàn tay hắn, khiến Lục Sát không kiềm chế được mà cúi đầu ngậm lấy, dùng đầu lưỡi ướŧ áŧ của hắn cắи ʍút̼ nụ hoa vừa kɧıêυ ҡɧí©ɧ vừa trêu chọc thân thể cô dưới thân mình.

“Tình Tình...” Giọng nói của Lục Sát khản đặc đến mức như có sỏi cát lăn qua, hắn dần rơi vào cơn mê loạn vì cơ thể quá đẹp đẽ dưới thân mà khe khẽ gọi tên cô, làn da màu lúa mạch của hắn rịn đầy mồ hôi nóng bỏng, bàn tay to lớn phủ trên bầu ngực mềm mại cũng không chịu buông tha mà xoa nắn thành đủ mọi hình dạng.

Ngón tay thon dài của Lục Sát đột ngột rút ra khỏi thân thể khiến Hàn Khiết Tình cảm nhận một sự trống rỗng cùng cực, hai bên thái dương của cô cũng rịn đầy mồ hôi dính vào tóc mai nhơm nhớp, sắc mặt vừa ửng hồng vừa khó chịu mà nhìn người đàn ông phủ trên mình bằng ánh mắt dần ánh lên ánh lệ lấp lánh.

“Anh yêu em!” Thanh âm khàn khàn của Lục Sát vừa dứt thì không để cô đợi quá lâu mà hắn đã lập tức tách hai chân cô ra, bàn tay to lớn còn lại để sau mông Hàn Khiết Tình mà nâng cô lên, đưa vật kiêu ngạo của mình sáp lại hoa nguyệt xinh đẹp của cô, cấp tốc đi vào không do dự...

Sự trống rỗng vừa qua đi thì Hàn Khiết Tình liền được lấp đầy bởi một sức mạnh to lớn xuyên qua thân thể, vật đàn ông kia đi vào không báo trước khiến cô vừa cảm nhận được cơn đau đớn vừa nhận được kɧoáı ©ảʍ ngập tràn lan tỏa trong mọi ngóc ngách trên cơ thể mình, thân người cô cũng hơi ưỡn lên mà nương theo từng động tác của người đàn ông, khe khẽ uyển chuyển. Bàn tay mềm mại của cô luồn sâu vào mái tóc đen của Lục Sát, cơ thể được hắn lấp đầy mà không ngừng rêи ɾỉ yêu kiều, thanh âm tràn đầy mùi vị tìиɧ ɖu͙© đó chưa kịp thốt lên quá lâu đã bị người đàn ông chặn hết.

Lục Sát ngậm lấy môi cô, thừa lúc cô rêи ɾỉ liền trượt đầu lưỡi của mình vào bắt đầu tiến quân thần tốc, nụ hôn chứa đầy du͙© vọиɠ và khao khát cháy bỏng lẫn hai cơ thể đang dính chặt vào không chút kẽ hở như muốn hòa nhập vào nhau, vật kiêu ngạo của hắn tiến vào sâu trong thân thể cô mà điên cuồng luật động, mới đầu còn chậm rãi để coi thích ứng với sức lực to lớn của mình, nhưng dần dà lí trí Lục Sát đã bị du͙© vọиɠ chiếm lấy, không thể kìm chế được mà ra vào càng nhanh hơn, điên cuồng chà sát hoa nguyệt của cô và gặm nhấm từng tấc da thịt trắng nõn...

“Lục Sát...” Hàn Khiết Tình bật ra từng tiếng rêи ɾỉ, cô trong cơn loạn mê mà liên tục gọi tên hắn, vừa kiều mị vừa quyến rũ khiêu gợi như muốn dùng cách này để dẫn dắt tâm trí của người đàn ông phủ trên mình.

Tiếng gọi và thanh âm rêи ɾỉ kiều mị mời gọi đầy nỉ non của người phụ nữ dưới thân trực tiếp chiếm trọn lấy tất thảy tâm trí của Lục Sát, khiến cổ họng hắn phải bật ra những rêи ɾỉ the thé, vật đàn ông kia càng chôn vùi vào trong cơ thể Hàn Khiết Tình, để từng dòng nóng bỏng nhất theo mỗi cú nhấp người mạnh mẽ của hắn mà đi vào...

Thân thể cùng thân thể va chạm mãnh liệt, bàn tay to lớn chai sạn lướt khắp thân người mềm mại, đôi môi nóng bỏng in lên từng dấu vết đỏ sẫm, đèn ngủ màu vàng nhạt trên tủ đầu giường chiếu rọi lên hai cơ thể dính chặt lấy nhau không rời, trên tường còn hiện lên hình bóng của người đàn ông phủ trên người phụ nữ dưới thân mình, điên cuồng ra vào mạnh mẽ. Trong căn phòng im ắng chỉ còn lại tiếng da thịt va chạm mãnh liệt, tiếng thở gấp gáp của Lục Sát và từng tiếng rêи ɾỉ kiều mị của Hàn Khiết Tình đã trở thành một khung cảnh khiến người ta đỏ mặt tía tai, ngay cả bầu không khí cũng bị mùi vị tìиɧ ɖu͙© nóng bỏng của hai thân thể trên giường chiếm trọn lấy. Tất cả đều minh chứng cho một cuộc ân ái mặn nồng và mãnh liệt nhất sau bao nhiêu ngày mỏi mong chờ đợi, đau khổ trong từng lời nói và hành động của sự chia xa...

Ánh trăng sáng rực chiếu rọi lên thành phố Barcelona xinh đẹp đã bị màn đêm nuốt chửng, dù ánh sáng từ trăng có sáng đến mức nào nhưng cũng không thể chiếu qua được tất cả chiếc rèm cửa đóng kín mít trong một căn phòng. Sau một trận va chạm nồng ái giữa hai thân thể với nhau tuy đã kết thúc nhưng trong bầu không khí vẫn còn lưu lại mùi vị tìиɧ ɖu͙© nóng bỏng chưa kịp tan.

Dưới sàn nhà rải rác đầy quần áo lộn xộn, còn trên giường là hai cơ thể nhơm nhớp đầy mồ hôi dính chặt lấy nhau. Cuộc ân ái mãnh liệt qua đi như rút cạn sức lực của Hàn Khiết Tình, giờ đây cả người cô đều là những dấu vết đỏ rực của người đàn ông để lại, hai bên thái dương rịn đầy mồ hôi mà dính chặt những lọn tóc mai. Mùi hổ phách nam tính của người đàn ông đã bao trọn lấy Hàn Khiết Tình, bên dưới hai đùi trắng nõn của cô vẫn còn đọng lại chất dịch trắng đυ.c nóng bỏng. Nhưng giờ đây cô cũng chẳng còn tâm trí để lau đi nữa, vì đến cả ngón tay cô cũng lười động, thân thể rã rời không còn chút sức lực nào cả, để mặc cho cánh tay người đàn ông phía sau vẫn ghì chặt lấy eo mình không buông, đôi môi nóng bỏng thì chôn sâu vào gáy cô, phả ra mùi hổ phách nam tính quen thuộc.

“Tình Tình...”

Bên màng nhĩ Hàn Khiết Tình chợt vang lên một thanh âm khô khốc, nhưng trong giọng điệu lại là sự dịu dàng tha thiết.

“Ừ?” Đôi mắt vì đang mệt mỏi nên cô vẫn khép lại, dù cả người không muốn động đậy nhưng khi nghe người đàn ông gọi tên mình cô vẫn có chút lười biếng mà trả lời.

Không biết vì sao nhưng đằng sau Hàn Khiết Tình không có tiếng đáp lại, chỉ là vòng eo của cô bị cánh tay người đàn ông giữ chặt hơn, nhưng cái ôm này lại hết sức dịu dàng như sợ cô đau mà lại có chút lưu luyến không muốn buông, gương mặt Lục Sát vùi vào cổ cô, giọng điệu điệu trầm thấp bên tai cô vang lên một cách thủ thỉ: “Có phải... đây chỉ là giấc mơ không?”

Hàn Khiết Tình trong cơn mệt mỏi mà không kìm được khi nghe câu hỏi của hắn mà lập tức mở mắt ra, khẽ thở dài một hơi: “Sao lại hỏi như vậy?”

“Anh không biết, anh chỉ cảm thấy nó quá mức xa vời, giống như anh đang mơ một giấc mơ vậy...” Nói tới đây thanh âm của Lục Sát càng ngày càng nhỏ hơn, cái ôm của hắn cũng cùng lúc siết chặt lại nhưng lại hết sức nhẹ nhàng: “Anh rất sợ... sợ đây chỉ là một giấc mơ. Khi anh buông tay em ra rồi em sẽ đột ngột biến mất, mọi chuyện vừa diễn ra chỉ là ảo tưởng của một mình anh. Không hề có sự hiện diện của em, có lẽ nếu thực sự như vậy thì lúc đó anh lại quay trở về thế giới tăm tối của mình một lần nữa, sẽ không bao giờ nhìn thấy em nữa. Tình Tình... Anh... anh thực sự rất sợ... rất sợ...”

Giọng nói của Lục Sát dần trở nên bất lực và thê thảm, qua từng câu chữ đủ để khiến lúc này đây hắn đang sợ hãi đến mức nào, hắn hôn khẽ lên bờ vài trần của Hàn Khiết Tình, thanh âm vừa run rẩy vừa tha thiết: “Tình Tình, em biết không. Nếu như đây chỉ là một giấc mơ thì anh thà rằng không bao giờ muốn tỉnh lại nữa, cứ để anh lạc lối trong giấc mộng như vậy mãi mãi cũng không sao, chỉ cần để anh được nhìn thấy em, được ôm em trong lòng. Như vậy đã là đủ lắm rồi, anh không cần bất cứ thứ gì khác nữa.”

Một cơn chua chát từ tận đáy lòng dâng đến trái tim khiến đôi mắt Hàn Khiết Tình đọng lại nước mắt, cô cảm thấy tâm can của mình lúc này đây cực kỳ đau đớn đến mức chết lặng. Người đàn ông này thật sự đã bị ám ảnh sâu sắc bởi cô rồi... giây phút này hắn như một đứa trẻ mà thiết tha ôm lấy cô, bên tai cô thủ thỉ những lời nói mà không nên từ một người đàn ông ngang tàn lạnh lùng như Lục Sát thốt ra.

Giọt nước mắt của Hàn Khiết Tình chảy dài trượt qua gò má, cô mặc kệ cơn đau trướng ở thân dưới mà gắng gượng xoay người lại đối diện với Lục Sát. Trong lúc hắn đang cụp mắt che đi sự sợ hãi cùng cực thì cô đột ngột hôn lên môi hắn, dùng đầu lưỡi của mình phát hoạt theo đường nét môi của hắn.

Hình ảnh trước mặt đột nhiên bị một gương mặt thân thuộc chiếm lấy con ngươi, sau đó là môi cảm nhận được dự mềm mại chiếm lấy và cọ xát khiến Lục Sát chợt rơi vào sững sờ, nhưng sau vài giây thất thần hắn đã lập tức ôm eo cô kéo sát vào người mình, để bầu ngực no đủ tròn trịa của cô áp vào l*иg ngực trần của hắn. Sau đó vươn lưỡi ra cùng dây dưa với đầu lưỡi thơm tho của cô.

Nụ hôn tràn đầy nhiệt tình lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ một lần nữa chậm rãi kết thúc, Hàn Khiết Tình rơi môi khỏi Lục Sát mà ngẩng mắt nhìn hắn, khẽ nâng ngón tay trắng trẻo chạm vào đôi mắt hắn, cười khẽ một tiếng mà cất từng chữ: “Đây không phải là một giấc mơ, đây chính là sự thật. Cảm giác đau đớn xen lẫn thoải mái khi anh tiến vào thân thể em cũng là thật... Lục Sát, anh không phải nằm mơ, Hàn Khiết Tình đã quay trở lại nên cạnh anh rồi đây...”

“Tình Tình...” Ánh mắt Lục Sát chứa đầy sự dịu dàng và tha thiết nhìn Hàn Khiết Tình, bàn tay hắn lau đi đi giọt nước mắt trên gương mặt cô mà khe khẽ gọi tên cô trong hạnh phúc ngập tràn.

Hóa ra, đây không phải là một giấc mơ. Hàn Khiết Tình thực sự đang ở bên cạnh hắn, đang nằm trong lòng hắn, và ngay cả sự nồng nhiệt lúc nãy khi hắn vùi vào cơ thể cô cũng không phải hắn ảo tưởng. Cô đã thực sự trở về, sau này, hắn sẽ không còn bị những cơn ác mộng đáng sợ ám ảnh nữa rồi.

Nhìn ánh mắt đó của Lục Sát mà trái tim Hàn Khiết Tình đau đớn, cô nghẹn ngào hôn lên đôi mắt của hắn, khẽ cất giọng: “Sau này, em sẽ không rời xa anh nữa. Lục Sát, em yêu anh!”

Thanh âm vừa dứt thì người đàn ông không kìm nén được tình yêu và du͙© vọиɠ đang bùng cháy trong lòng mình nữa, Lục Sát lập tức xoay Hàn Khiết Tình lại đặt cô dưới thân mà ngậm lấy cánh môi anh đào, bầu ngực mềm mại cũng rơi vào bàn tay hắn, vật kiêu ngạo đã thức tỉnh mà cọ xát ở hai đùi cô.

“Anh...” Hàn Khiết Tình nhìn rõ được du͙© vọиɠ đã thức dậy của hắn mà hoảng sợ, cơn đau nhức vẫn chưa qua đi khiến cô bất chợt rùng mình, khẽ nâng tay chống lên l*иg ngực cường trán của hắn.

“Anh muốn em!” Lục Sát chôn đầu vào bầu ngực trắng nõn nhưng in đầy dấu hôn của hắn mà thẳng thừng đáp lời.

Hàn Khiết Tình run rẩy toàn thân, cô nuốt nước bọt mấy cái mà đẩy đẩy hắn: “Nhưng... vừa rồi chúng ta vừa làm...”

Lục Sát khẽ mỉm cười, hắn gỡ tay cô đang chặn môi hắn ra mà kéo lêи đỉиɦ đầu cùng cô đan chặt mười ngón, hôn lên môi cô thật sâu: “Nỗi nhung nhớ suốt bốn năm và tình yêu anh dành cho em thì một lần làm sao đủ?”

Đúng vậy, sau bao nhiêu ngày tháng xa cách mà chỉ có thể dùng một lần ân ái để bày tỏ khát khao cháy bỏng của hắn thì làm sao mà đủ? Suốt bốn năm hắn nhớ cô đến phát điên, làm sao có thể dễ dàng buông cô ra được chứ.

Theo câu nói vừa dứt thì vật kiêu ngạo của Lục Sát cũng không thể ngồi yên được nữa mà lập tức tiến sâu vào thân thể của Hàn Khiết Tình...

Tình nồng, ý đậm, sự khao khát giữa hai thân thể, trái tim điên cuồng mãnh liệt đập vì nhau, trải qua sự va chạm đầy nồng nhiệt của cơ thể với cơ thể để bày tỏ được một tình yêu cháy bỏng, tha thiết chỉ được lấp đầy ở nơi giao thoa đầy mãnh liệt giữa nơi tâm hồn và thể xác...