Tổng Hợp Đoản Văn Đam Mỹ Tự Sáng Tác

Quyển 1 - Chương 5

Thế giới 1: Gia nô

Chương 5: Không hoàn thành nhiệm vụ ép tinh, bị phạt đánh c̠úc̠ Ꮒσα bằng roi mây

Chu Tự Hãn chưa bao giờ nương tay những lúc đét mông Chu Hành, anh cũng biết Chu Hành sợ đánh vào nơi nào nhất, mà Chu Hành càng sợ, anh lại càng nhằm vào đó. Không phải là anh có khúc mắc hay bất mãn gì với Chu Hành mà là vì người đàn ông đã quy định đã là trừng phạt thì càng phải phạt sao cho ra dáng trừng phạt, Chu Tự Hãn không dám làm trái.

Sau khi đã đánh xong, Chu Tự Hãn chủ động kéo Chu Hành đến trước mặt người đàn ông, xoay cái mông đã bị trừng phạt của Chu Hành lại cho hắn ta xem. Người đàn ông rất hài lòng với màu sắc đỏ rực trước mắt, hai bàn tay với những ngón tay dài mảnh của hắn phủ lên trên bờ mông sưng to của Chu Hành, nhẹ nhàng vuốt ve da thịt nóng bỏng của y trước khi kéo y nằm bò vào lòng mình, hôn nhẹ lên thái dương mướt mồ hôi của y. Động tác của hắn ta cực kỳ dịu dàng nhưng những lời nói ra lại chỉ khiến cho Chu Hành khóc lóc thảm thiết hơn.

“Vẫn chưa phạt xong đâu. Còn ba dươиɠ ѵậŧ giả chưa được vắt tinh xong, nơi nào làm việc không đến nơi đến chốn thì phạt nơi đó, có đúng không giám đốc Chu? Chú thấy ba mươi roi mây thế nào?”

“Chủ nhân… Chủ nhân… Xin chủ nhân rủ lòng thương…”

Người đàn ông nâng khuôn mặt đẫm nước mắt của Chu Hành lên, hôn lên giữa trán y một cái trước khi bình tĩnh “thương lượng” với y, “Nếu chú cảm thấy mình không tự banh c̠úc̠ Ꮒσα ra để bị phạt được, vậy thì để cháu giúp chú, nhưng giám đốc Chu à, nếu để cháu giúp chú thì cái lỗ nhỏ này chỉ có nước nát thôi.”

Chu Hành chỉ cảm thấy giống như trời đất sắp sụp xuống đến nơi, cả người y run lẩy bẩy, khuôn mặt anh tuấn góc cạnh còn có sức quyến rũ hơn cả Chu Tự Hãn trắng bệch. Đôi môi y run rẩy một hồi lâu nhưng vẫn không nói ra được lời nào, cuối cùng y chỉ đành cam chịu cúi đầu, tự vươn hai tay ra sau banh mở hai cánh mông, phơi bày lỗ thịt vừa sưng vừa đỏ của mình với Chu Tự Hãn, nghẹn ngào nói, “Mời anh Tự Hãn đập nát c̠úc̠ Ꮒσα không nghe lời của em.”

Có lẽ là giọng y quá nghẹn ngào, cũng có lẽ là vì thần thái đáng thương của y mà người đàn ông vươn tay, đầu ngón tay mơn trớn và ma sát với miệng lỗ đã hoàn toàn mất đi dáng vẻ ban đầu nào đó. Nơi đó đã bị chơi vô số lần đến độ chẳng khác nào một cái âʍ đa͙σ lỏng lẻo của gái làng chơi, vòng thịt non xung quanh bị dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông và đám đồ chơi tìиɧ ɖu͙© nhét vào đó mỗi ngày lôi ra bên ngoài giống như môi âʍ ɦộ che chắn cho cái lỗ nhỏ đã hoàn toàn toác hoác kia. Chu Hành vùi đầu vào ngực người đàn ông khóc nức nở, cái mông sưng đỏ run rẩy dẩu cao, hai bàn tay bấu lấy hai cánh mông bị đét đến sưng to vạch ra, phơi bày cái nơi sắp sửa nghênh đón trừng phạt ra trước mặt con trai ruột.

Ngón trỏ và ngón cái của người đàn ông cắm vào bên trong cái lỗ đã đủ trơn ướt của Chu Hành, lôi đoạn gừng đã ướt đẫm tϊиɧ ɖϊ©h͙ giả và dâʍ ŧᏂủy̠ ra ném sang một bên trước khi khép hai ngón tay lại, đặt lên trên cái miệng nhỏ đang mấp máy đó. Chu Hành co rúm người, vì động tác rúc đầu vào lòng người đàn ông mà tiếng khóc nức nở của y đã bị chặn đi một phần, vị giám đốc mặt lạnh hô mưa gọi gió nào đó chẳng còn chút tôn nghiêm nào đáng để mà nhắc đến.

Hai ngón tay của người đàn ông đánh nhẹ lên miệng lỗ vài cái, hài lòng khi nhìn thấy cái miệng nhỏ ngây thơ kia mấp máy như chào mời hắn ta.

Chu Tự Hãn đã đi lấy roi, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đứng ở bên cạnh chờ mệnh lệnh.

Người đàn ông nhìn thứ hình cụ mà Chu Tự Hãn cầm, vươn tay với anh rồi nói, “Đi lấy thuốc mỡ đi.”

Chu Tự Hãn dâng roi mây lên cho người đàn ông rồi xoay người đi lấy thuốc. Người đàn ông cầm roi, từ tốn ma sát thân roi với cái lỗ nhỏ đang run rẩy mấp máy của Chu Hành. Dù đã được tước gọt và mài giũa nhưng mặt roi vẫn còn rất thô ráp, cái miệng nhỏ kia vốn mẫn cảm yếu ớt, bình thường khi bị ngón tay người đàn ông gian da^ʍ, Chu Hành đã không nhịn được mà thút thít rêи ɾỉ chứ đừng nói gì đến chuyện bị roi mây uy hϊếp. Người đàn ông chờ Chu Tự Hãn lấy thuốc mỡ đến rồi bảo anh mở nắp, trước hết bôi một lớp thuốc dày lên cái nơi sắp bị phạt kia.

Thuốc mỡ có công dụng bảo dưỡng và che chắn cho lỗ thịt, cho dù có bị quất đánh tàn nhẫn đến mấy cũng sẽ không trầy da đổ máu. Chu Tự Hãn quỳ xuống, hai đầu ngón tay lấy một ít thuốc trong hộp ra, từ tốn bôi lên lỗ thịt đang mở rộng của Chu Hành.

Chu Hành ở trước mặt Chu Tự Hãn vốn không hề có chút uy nghiêm làm cha nào, bình thường nếu như có lệnh, Chu Hành thậm chí còn phải chủ động cởϊ qυầи rồi xin con trai đét mông, thậm chí trước khi người đàn ông hưởng dụng cơ thể y, Chu Tự Hãn rất có thể sẽ đảm nhận trách nhiệm khuếch trương cho y.