Công Lược Các Nam Phụ Hắc Hoá

Chương 49

Đồng hồ? Tay của Sở Điềm đặt ở trên cửa xe dừng lại, nhớ tới quả thật ở trong phòng tắm có nhìn thấy một cái đồng hồ đeo tay, nhưng ngày đó Thi Hàng đi rồi không lâu Văn Nghệ liền đã trở lại, đồng hồ kia bị cung với đống mỹ phẩm dưỡng da cùng cái khác một đống loạn khởi tám tao đồ vật cũng bị bỏ ở phòng tắm, cô không chú ý xem, còn tưởng rằng là Văn Nghệ khi nào mua như vậy một cái đồng hồ nam tính hóa đâu.

"Đó là đồng hồ của anh sao?" Sở Điềm hỏi.

Trong một cái chớp mắt giọng điệu do dự cùng nghi vấn tức khắc làm Thi Hàng hơi có chút khó chịu, theo bản năng châm chọc nói: "Như thế nào? Ở nhà quá nhiều đàn ông qua đêm, không biết đồng hồ là ai làm rơi?"

Thi Hàng nói xong liền ý thức được chính mình giống như trên thứ phạm vào giống nhau sai lầm, nhưng lại kéo không xuống dưới mặt xin lỗi, đang định ho khan hai tiếng che dấu qua đi, lại thấy Sở Điềm cười.

"Luật sư Thi, vậy tại sao hôm nay anh mới nhớ tới?" Tay của Sở Điềm đặt ở cửa xe bỗng nhiên thu xuống dưới, quay đầu nhìn Thi Hàng, lộ ra nụ cười quỷ dị giống như lần trước khi nhốt anh ở ngoài cửa nhà của cô.

"......"

"Không phải là đi qua quá nhiều nhà của người phụ nữ, nhất thời đã quên đồng hồ của chính mình đã rơi xuống nhà của người phụ nữ nào rồi đó chứ?"

"......"

"Vẫn hay nói, anh đã sớm nghĩ tới? Chỉ là tưởng chọn cái thích hợp thời cơ...... Lại hẹn thêm một lần?"

Người phụ ngay lúc này phản ứng nhưng thật ra rất nhanh, biểu cảm trên khuôn mặt..... Vô cùng câu dẫn người khác.

Thi Hàng không thể không thừa nhận, anh xác thật từng có ý nghĩ như vậy, lúc trước thời điểm Sở Điềm ở nổi nóng, anh liền nghĩ tới, nhưng khi đó đề ra, phỏng chừng Sở Điềm nhiều nhất cũng liền đem biểu ném còn cho anh mà thôi, mà xong việc Sở Điềm hết giận, bọn họ có lẽ thật có thể ước cái cơm cái gì, nếu bầu không khí lại thỏa đáng nói......

Sở Điềm nghiêng người qua tới, nhìn Thi Hàng, giơ tay dùng ngón giữa cùng ngón trỏ chỉ gian nhẹ nhàng câu lôi kéo cà vạt của Thi Hàng, biểu cảm kia cực kỳ kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

Thi Hàng nhìn đôi môi đỏ gần trong gang tấc, bản năng liền phải gật đầu, ai ngờ đối phương bỗng nhiên nhẹ thở hiểu rõ một tiếng "Nằm mơ đi", sau đó mở cửa xe, lưu loát xuống xe, trước khi đi, còn không quên cúi người ở cửa sổ xe trước lay động ngón trỏ nói: "Không hẹn, chúng ta không hẹn~"

Lưu lại bị này xoay ngược lại cốt truyện khiến cho vẻ mặt của Thi Hàng ngơ ngác, lại tức đến nóng người, cũng không biết nên giận trước hay là nên cười trước.