Công Lược Các Nam Phụ Hắc Hoá

Chương 39

Trong lúc nhất thời, anh không chỉ không thương tiếc bộ dáng đáng thương của cô, ngược lại còn bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến loại dục vọng mãnh liệt vốn đã ngủ say từ lâu, muốn hung hăng chà đạp cô, muốn dùng hết tất cả tư thế mà xỏ xuyên cô, nghe được tiếng cô rêи ɾỉ khó khăn dưới thân anh, khóc đến rối tinh rối mù.

Năng nề mà giã hoa tâm một chút, Thi Hàng cúi đầu một chút cắn vào bầu vυ' mềm đang đứng thẳng của Sở Điềm, tốc độ ở dưới thân lại nhanh hơn, vừa sâu vừa tàn nhẫn mà thao.

Biết giãy giụa không được, Sở Điềm chỉ có thể bất lực mà nằm dưới thân anh, vặn vẹo cơ thể ngầm thừa nhận sự xâm lấn không chút lưu tình này của anh; no căng đến khác thường, ma xát đến mạnh mẽ, tiểu huyệt dần dần phản ứng lại, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra lại càng nhiều, giảm bớt đi nỗi đau đớn ở ban đầu, cũng dần mang theo một nỗi kɧoáı ©ảʍ sảng khoái không tên vừa sướиɠ vừa ngứa.

Bên tai không ngừng truyền đến hô hấp cực nóng thô cuồng của ngưuòi đàn ông, cường thế và bá đạo, vội vàng, lộ ra hơi thở dụ hoặc mê người, hạ thân Sở Điềm dần dần mềm mại đi, tay nhỏ không tự chủ được mà quấn lên thân thể Thi Hàng, đón ý nói hùa động tác của người đàn ông.

Cô vô lực đỡ ngực Thi Hàng, ngón tay mảnh khảnh thỉnh thoảng còn vuốt ve vỗ về chơi đùa với cơ bắp trên ngực của anh, eo thon muốn ngừng mà không được, theo bản năng mà theo nhịp, lúc anh tiến vào mà vặn vẹo, khiến vách tường hoa bên trong cọ xát côn ŧᏂịŧ muốn cháy nóng cả lên, gia tăng lực sảng khoái ra vào, há mồm rêи ɾỉ ưm a một hồi.

Cảm nhận được sự biến hóa ở người dưới thân kia, Thi Hàng nhịn không được vớt đầu đầy mồ hồi của Sở Điềm lên, ấn mông cô hường về chính mình, càng thêm thâm nhập mãnh liệt vào bất kham tiểu huyệt Sở Điềm, Sờ Điềm yếu ớt mà tránh, khổ nỗi lại nhấc không nổi một tia sức lực nào, chỉ đành phải đem đầu gác trên vai anh, miệng thở dốc rêи ɾỉ.

Côn ŧᏂịŧ dũng mãnh đẩy vào, nhiều lần đi đến chỗ hoàn toàn sâu nhất,va chạm đến nơi hoa huyệt non mềm; kɧoáı ©ảʍ mỗi lúc càng thêm chồng chất, trong chốc lát thân thể phảng phất như bay trong đám mây, chốc nữa lại cảm thấy như đặt mình ở biển, sóng biến điên cuồng mà cuồn cuộn thổi quét thân thể cô, cũng không biết trải qua bao lâu, thân Sở Điềm bắt đầu truyền tới một trận run rẩy co rút, tiểu huyệt dưới thân không tự chủ được mà co rút lại, tâm huyệt liền phun ra từng luồng dịch nóng.

“A…….” Bị trận dịch nóng tưới ra ngoài, Thi Hàng kêu lên một tiếng, chỉ cảm thấy eo càng thêm mỏi.