(Mau Xuyên) Giả Vờ Đứng Đắn

TG1 - Chương 3: Làm người phụ nữ của Tả Liệt tôi (H)

Nghe được âm thanh Tống Điềm có chút dồn dập bất an, Tả Liệt dừng lại hết thảy động tác, buông đôi tay đang ôm nàng ra, nhẹ nhàng đem nàng xoay người lại đối mặt chính mình, không ngờ chiếc khăn tắm suy sụp lại ở thời khắc xoay người này mất đi sự níu kéo cuối cùng, vinh quang hi sinh vì nhiệm vụ.

“A!” Đôi tay vừa mới tự do của Tống Điềm tức khắc theo tiếng hô nhỏ vươn tới vớt khăn tắm lên, trên đường lại bị chặn lại, ép buộc giơ cao lên ở đỉnh đầu, sau đó cả người nàng bị nhốt giữa bức tường cùng bờ ngực dày rộng của nam nhân, phần lưng trần trụi chợt đυ.ng đến vách tường lạnh băng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ nàng phát ra một tiếng ngâm khẽ “Ân”!

Ánh mắt Tả Liệt càng thêm nóng rực, đồng tử bá đạo mà nóng bỏng nhìn cơ thể trần trụi của Tống Điềm, nhiệt độ cơ thể hai người đều vì vậy mà đột nhiên tăng cao bất ngờ, hô hấp dồn dập, không khí càng thêm ái muội!

Hắn nhếch môi xấu xa cười nói: “Chú mèo hoàng nhỏ này vừa xinh đẹp, lại thật nghe lời!”

Đôi mắt Tống Điềm mở to ngập nước có vài lần thất thần trong nháy mắt để gọi hệ thống, thực hiển nhiên vị hệ thống này không nghe tiếng nàng cầu xin, mà còn vui sướиɠ trợ giúp đối tượng công lược một tay. Con ghẻ rốt cuộc không phải con ruột là vậy đấy! Tống Điềm rơi lệ đầy mặt, trong lòng nguyền rủa hệ thống hàng trăm lần!

Tống Điềm xấu hổ muốn chết, nhiệt độ khuôn mặt dần dần cao lên, quay đầu vặn vẹo thân trên cuống quít nói: “Cái kia, anh… Đừng nhìn, trước để tôi mặc quần áo vào đã.” Dưới ánh mắt chăm chú như lang như hổ của hắn, Tống Điềm khinh bỉ thân thể của mình cư nhiên sinh ra kɧoáı ©ảʍ, tiểu huyệt nơi hạ thân càng thêm vui sướиɠ phun ra ái dịch, làm nàng khó nhịn lại vặn vẹo thân thể.

Hạ thân không ngừng trào ra ái dịch tràn ngập hơi thở thơm ngọt, lan tỏa quanh thân hai người, phối hợp với toàn thân trên dưới của Tống Điềm đang không ngừng tản ra hơi thở yêu mị, cùng với mắt to mê man, biểu tình không thể tin cùng cánh môi hồng nhuận, tuyệt đối có thể đập nát tia lý trí cuối cùng của nam nhân.

Núi tuyết trắng no đủ bởi vì động tác củaTống Điềm mà nhộn nhạo tạo ra từng trận sóng nhũ, như con thỏ trắng nhỏ bướng bỉnh, nhũ tiêm mẫn cảm phấn nộn tiếp xúc với không khí lạnh chậm rãi đứng thẳng lên, như đóa u lan trong sơn cố diêm dúa nở rộ, ở trước mắt nam nhân dù không nói một lời cũng sinh ra mời gọi.

Đường cong duyên dáng nơi eo thon một tay cũng có thể ôm hết, bụng dưới phẳng lặng được bao trùm bởi lông tơ thật nhỏ, hai chân thon dài, toàn bộ thân thể phảng phất như vì dụ hoặc nam nhân mà chế tạo ra, vừa nhìn thấy liền có thể làm người khác sinh ra xúc động hung hăng đem nàng đè ở dưới thân muốn làm gì thì làm!

Tả Liệt nhìn thân thể yêu mị trắng như sứ trước mắt, con ngươi đen thẳm sâu trong tròng mắt nhanh chóng hội tụ thành một đại dương mênh mông, ý cười biến mất, thay thế chính là sự thập phần xâm lược cùng chinh phục! Hắn dùng tay trái giam cầm đôi tay nàng đặt trên đỉnh đầu, một cái tay khác dọc theo cánh môi đỏ, cần cổ ngọc ngà một đường đi xuống phía dưới, bướng bỉnh lưu luyến ở xương quai xanh tinh xảo hai bên, dẫn tới trên làn da tuyết trắng của nàng nổi lên từng trận da gà.

“Tống Điềm,” Du͙© vọиɠ sâu thẳm trong cơ thể Tả Liệt kêu gào, lý trí cùng du͙© vọиɠ kịch liệt giằng co, lại không hề tiến thêm một bước, hắn mở miệng nói, thanh âm nghe như là đang cực lực ẩn nhẫn cái gì đó, cơ hồ nghiến răng nghiến lợi phun ra mấy chữ, “Làm người phụ nữ của Tả Liệt tôi!” Hạ thân gắt gao dán lên nàng, cho dù cách quân trang thật dày cũng ngăn không được lửa nóng sưng to.

Tống Điềm lấy lại tinh thần, phát hiện hơi thở người đàn ông trước mắt đột biến, ánh mắt tràn ngập xâm lược cùng du͙© vọиɠ giống như đường đạn tập trung vào nàng, đặc biệt là vậ cứng rắn đang dán nơi bụng nhỏ, tín hiệu nguy hiểm mãnh liệt làm nàng nhịn không được co rúm, theo bản năng lảng tránh cự tuyệt: “Không… A!”

Nhưng còn chưa nói hoàn chỉnh, nam nhân trước mắt đột nhiên cúi đầu cắn một ngụm lên đồi núi cao ngất của nàng, tức khắc Tống Điềm cảm giác hồng anh phấn nộn nơi nhũ phong trước ngực phấn nộn vừa tê vừa đau, ngay sau đó tuyết trắng tròn trịa liền bị mạnh mẽ liếʍ mυ'ŧ truyền đến kɧoáı ©ảʍ tê dại tận xương, nhũ phong bên kia thì rơi vào giữa một bàn tay to, ngực nhũ hình dạng hoàn mỹ bị nam nhân xoa bóp thành các loại hình dạng.

Xúc cảm trơn trượt mềm mại tốt đẹp trên tay cơ hồ làm hắn ném xuống lý trí. Năm ngón tay nhịn không được dùng sức xoa bóp lôi kéo, miệng dùng sức liếʍ mυ'ŧ, cắn lộng, phát ra tiếng nước ái muội đầm đìa, nước bọt ướŧ áŧ đem nhũ tiêm phấn hồng nhiễm đến tỏa sáng tươi mới, dần dần đỏ lên cứng rắn, tiếp theo liền làm y chang với nửa bên kia cao ngất tròn trịa còn lại, tiếp tục cắи ʍút̼ liếʍ láp, thẳng đến khi nhũ tiêm cũng giống như bên kia, như hồng mai nở rộ, bại lộ trong không khí mặc hắn hái.

“A,…”, Mẫn cảm tròn trịa bị liếʍ láp âu yếm đến đỏ lên phát trướng, từng đợt kɧoáı ©ảʍ quen thuộc làm người run rẩy từ bụng nhỏ dâng lên, sắc mặt Tống Điềm diễm lệ vô song như hoa đào, ngũ quan tinh xảo đều nhiễm mị ý, hơi thở thanh mát tiêu tán, thay vào đó đang tản ra dụ hoặc trí mạng!

“Đừng… Ân a… Không… Ân!” Thân thể trần trụi chịu không nổi vặn vẹo, nam nhân phun ra nhiệt khí cùng mυ'ŧ hôn khiến nàng chóng mặt nhức đầu, hai mắt mông lung nửa khép hờ, như là muốn cự còn nghênh mời! Từ phía sau xem, đôi tay Tống Điềm bất lực bị giam cầm trên đỉnh đầu, toàn thân trên dưới đều lọt vào quân trang cao lớn màu xanh đậm, chỉ ngẫu nhiên lộ ra một chút màu tuyết trắng thu hút ánh nhìn!

Không thích nghe bất luận cái lời nói cự tuyệt gì của nàng, Tả Liệt như trừng phạt hung hăng xuyết hút nhũ tiêm mẫn cảm, đồng thời bàn tay đang bao trùm đồi núi bên kia cũng phối hợp hung hăng lôi kéo đầṳ ѵú. Lại không biết là ai bị ai trừng phạt, hai mắt hắn đã không còn thanh minh nữa, cả người đều bị áp lực đến khó chịu! Hạ thân sưng to làm hắn chỉ nghĩ đem nàng đẩy tới hung hăng xỏ xuyên qua! Nhưng hiện tại lại chỉ có thể càng kịch liệt thảo phạt cặp ngực nhũ no đủ mê người trước mắt.

“A!” Đau đớn cùng kɧoáı ©ảʍ đánh úp về phía Tống Điềm, làm cả người nàng nhũn ra nóng lên. Vô luận vặn vẹo như thế nào đều tránh không khỏi miệng lưỡi cùng bàn tay nóng như lửa của nam nhân đang rơi xuống làn da nàng và để lại những dấu vết ái muội nóng bỏng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt khiến tiểu huyệt không ngừng mấp máy, chảy ra nồng đậm mật hoa, lại càng khiến cho cảm giác hư không thêm sâu đâm!

“Ân, a…”, Từng tiếng rêи ɾỉ khó nhịn vô thức vang lên, thân thể đã dẫn đầu thoát ly sự khống chế của đại não, đôi gò bồng cao ngất tròn trịa dựng thẳng trước ngực đưa đến trong miệng, trong tay nam nhân, hy vọng đạt được càng nhiều liếʍ láp cùng âu yếm. May mắn trong đầu Tống Điềm giờ phút này còn có hai chữ “Nhiệm vụ”, trước lúc ý thức bị kɧoáı ©ảʍ cùng du͙© vọиɠ đánh bại, nàng thấp giọng xin tha gọi tên của người đàn ông.

“Tả Liệt!” Tống Điềm nỗ lực dùng thanh âm bình thường, lại phát hiện tốn công vô ích. Giọng nói chứa đầy kiều mị tê dại tận xương từ giữa cánh môi đỏ tươi bật ra, tựa như câu yêu nỉ non của người tình, mời gọi đối phương tiến thêm một bước!

Nghe thanh âm triền miên mềm mại gọi mình, trong đầu Tả Liệt càng thêm khó nhịn, trình độ hiện tại đã không thể thỏa mãn dục cầu của hắn! Hắn muốn nàng, hiện tại liền muốn! Phun ra đẫy đà mượt mà trong miệng. hắn hướng về phía trước trèo lên, một đường lưu lại từng điểm hoa hồng ở xương quai xanh tinh xảo, cần cổ tuyết trắng, thẳng đến vành tai xinh xắn.

Buông tay Tống Điềm ra, hai tay hắn từ phần eo xuyên qua ôm lấy eo thon của nàng, nằm ở nàng bên tai khẽ than thở, “Không cần cự tuyệt tôi, được không?”

Tống Điềm nghe được tiếng thở dài cùng lời thỉnh cầu này im lặng trong chớp mắt, cũng khiến nàng trở về từ du͙© vọиɠ, đồng thời cũng lôi trở lại quá nửa lý trí.

Bất luận trước hay là sau mạt thế, thân phận của Tả Liệt trước nay vẫn là tư lệnh có địa vị cao, làm theo ý mình, nói một không hai, cố tình năng lực thủ đoạn cao, làm người khác không thể không bội phục hoặc khuất phục. Hiện tại nói ra câu này xem như là thỉnh cầu, bị người bên cạnh nghe thấy, sợ là sẽ hoài nghi hắn có phải thật sự Tả Liệt hay không.

Nói xong Tả Liệt ngẩng đầu nghiêm túc nhìn Tống Điềm, du͙© vọиɠ đặc sệt trong mắt bị đè ở sâu trong đáy mắt, khiến đôi đồng tử càng thêm yêu dã, không ngừng mê hoặc người trước mắt. Trong lòng lại nôn nóng chờ đợi đáp án của nàng, rõ ràng chỉ là mất vài giây, lại làm hắn cảm giác tựa hồ qua một thế kỷ, trong đầu trống rỗng……

Tống Điềm nhìn lại gương mặt nghiêm túc hiếm thấy của Tả Liệt, cả người tản ra khí phách, chiếc cằm cương ngạnh căng thẳng, chờ đợi đáp án, đáy mắt bị nhiễm du͙© vọиɠ như cuồn cuộn đầy sao, hấp dẫn nàng cùng lâm vào vực sâu tìиɧ ɖu͙©.

“Được! Tôi đáp ứng anh!” Tống Điềm tựa hồ bị mê hoặc, gật đầu đáp ứng.

Tống Điềm cảm giác cơ bắp toàn thân của người đang ôm chính mình nháy mắt căng chặt, lực tay bên hông hơi hơi dùng sức, bờ môi ôn nhuận liền không hề dự đoán được dán lên môi nàng, xúc cảm mềm mại cực hạn làm nàng không nhịn được thất thần, thẳng đến khi đầu lưỡi trơn trượt tiến quân thần tốc cạy ra hàm răng trắng ngọc, không giống như thường lui tới trước đây bá đạo cuốn chiếc lưỡi đinh hương của nàng mà liếʍ mυ'ŧ.

Tống Điềm mới đột nhiên nhớ tới, khi trước lúc Tả Liệt thường lui tới trêu đùa nàng, cái sự tình mắc cỡ gì đều đã làm ở trên người nàng, duy độc mỗi việc hôn môi không có! Khả năng khi đó bởi vì sợ bị nàng cắn, còn có thể là bởi vì hắn khi đó đối với nàng cũng không để bụng, gần như chỉ cảm thấy hứng thú trêu đùa với con mồi xinh đẹp mà thôi. Hiện tại thì sao? Hắn chắc hẳn là để tâm đến nàng như? Như vậy hiện tại bị ăn luôn cũng không thành vấn đề đâu ha?

Cảm giác tiểu nữ nhân trong lòng ngực giữa cái hôn của bản thân h như đi vào cõi thần tiên, Tả Liệt ngẩng đầu rời khỏi đôi môi đỏ đã bị hôn đến ánh nước tỏa sáng của nàng, nâng lên bờ mông vểnh rồi một tay đem nàng bế lên, bước tới hướng mép giường, buông thả cơ thể ngọc ngà trần trụi phấn nộn nằm ở trên giường liền lập tức khinh thân áp đi lên, tiếp tục hành động hôn môi ẩn nhẫn áp lực vừa rồi.

Đột nhiên mất đi trọng tâm mặt đất, đôi tay Tống Điềm theo bản năng đỡ lấy cái gì đó, kết quả phát hiện độ cao nàng đang ôm lấy chính là đầu Tả Liệt, một bộ ngực sữa no đủ chủ động uy đến bên miệng người đàn ông, may mắn giây tiếp theo liền bị buông ra, chính là, địa điểm thả xuống càng nguy hiểm!

“Ngô…!” Vừa muốn nói gì đó miệng lập tức bị lấp kín, nụ hôn tiếp tục so với vừa rồi càng thêm mãnh liệt xâm lược, tròn trịa trước ngực cũng bị bàn tay to một lần nữa thăm một lần nữa đốt lửa.

Tốt, bị ăn luôn thì bị ăn luôn! Dù sao giờ mà tính phản kháng, cũng đánh không lại giá trị vũ lực của nam nhân trước mắt! Nhiệm vụ lần sau nhất định phải nâng giá trị vũ lực lên cao để sẽ không dễ dàng bị người đẩy ngã nữa! Tống Điềm trong lòng oán hận mà nghĩ! May mắn lần này là đối tượng công lược, nếu như bị nam nhân khác ăn luôn, nhiệm vụ như thế nào hoàn thành nha!

Tống Điềm hạ quyết định chủ động ôm lấy cổ Tả Liệt, vươn đầu lưỡi cùng hắn múa, hấp thụ mật dịch trong miệng lẫn nhau.

Người đàn ông nhận sự cổ vũ càng thêm ra sức xoa bóp nhũ phong trắng nõn, một bàn tay trượt vào bắp đùi nhẹ nhàng vuốt ve, tìm được một điểm nhỏ nhô lên liền khi nặng khi nhẹ xoa ấn. Miệng buông ra đôi môi bị hôn sưng đỏ, nhẹ nhàng dừng ở vầng trán, đôi mắt, cái mũi cùng trên cằm, sau đó dọc theo cần cổ thon dài một đường xuống phía dưới, liếʍ láp, liếʍ mυ'ŧ mỗi một tấc da thịt tuyết trắng, cuối cùng chui vào núi tuyết cao ngất, một ngụm ngậm lấy hồng anh cứng rắn, dùng sức liếʍ mυ'ŧ, cắn lộng.

“A… A… Ân…” Hai nơi tư mật mẫn cảm cực độ trên thân thể đều bị nam nhân đùa bỡn, Tống Điềm thoải mái rêи ɾỉ ra tiếng, tiểu huyệt chảy ra ái dịch dính ướt, huyệt thịt non như sứa biển duỗi ra rồi lại co rụt mấp máy, khát vọng bị âu yếm lấp đầy.