Chương 3: Tiếp rượu biến thành bồi ngủ (Hai thụ bốn công, NP)
Ngày hôm sau tỉnh dậy, Mộ Dương thấy cả người tê mỏi đau nhức, đặc biệt là hai lỗ nhỏ bên dưới, cậu cứ có cảm giác bên trong cắm thứ gì đó căng đầy vậy.
Cậu khó khăn xoay người đứng dậy, lấy điện thoại ra xem đã là buổi trưa, cậu không có xin người đại diện nghỉ, tại sao cậu không tới công ty mà người đại diện cũng không gọi điện kiếm cậu? Lúc cậu lướt điện thoại thì thấy người đại diện gửi tin nhắn trong Wechat, gửi từ buổi sáng rồi.
"Huấn luyện viên bảo em kéo đùi rồi bị thương nên cho em nghỉ một ngày, em thấy sao rồi? Vóc dáng của em đã đẹp rồi, sau này em khỏi phải tham gia luyện tập hình thể nữa, mấy ngày nữa sẽ sắp xếp hoạt động cho em, em có thể ở nhà nghỉ ngơi vài ngày, mai mốt sẽ báo cụ thể tình huống hoạt động cho em biết."
Đọc thấy mình không cần đến lớp tập hình thể nữa, Mộ Dương thở phào nhẹ nhõm, cậu thật sự sợ bản thân nhìn thấy huấn luyện viên thì cơ thể sẽ bắt đầu trở nên không bình thường, bây giờ vừa nghĩ đến cảnh tượng ngày hôm qua là lỗ nhỏ bên dưới của cậu liền bắt đầu tiết ra chất dịch da^ʍ.
18 năm qua cậu chưa bao giờ biết mình là người dâʍ đãиɠ như thế, cậu không thể tiếp tục vậy nữa, cậu không muốn trở thành con đĩ không thể sống thiếu ©ôи ŧɧịt̠ mỗi ngày.
Vài ngày sau...
Mộ Dương mặc bộ tây trang do người đại diện chuẩn bị, cắt may rất vừa vặn, tôn lên vòng eo thon và đôi chân thon thả của Mộ Dương một cách rất sống động và tinh tế, bộ đồ màu lam nhạt phối với áo sơ mi trắng, cộng thêm khuôn mặt vốn đã rất trắng nõn thanh tú của Mộ Dương, trông cậu càng thêm sạch sẽ thuần khiết.
Người đại diện rất hài lòng khi nhìn thấy Mộ Dương như vậy, dẫn cậu lên xe bảo mẫu do công ty chuẩn bị.
"Hôm nay đi ăn với vài nhà đầu tư, họ đầu tư vào một bộ web drama, trong phim có một nhân vật thiếu niên đẹp đẽ như ánh mặt trời giống em vậy đó, nên công ty đã sắp xếp cho em ra mắt với các sếp, lúc casting em chỉ cần làm vài trò trên sân khấu thôi, vai diễn này đã được xác định là của em rồi." Người đại diện ở trong xe dặn dò Mộ Dương lúc ra mắt phải biểu hiện ngoan ngoãn hiểu chuyện, "Các sếp muốn em uống rượu thì em cố gắng đừng từ chối."
Mộ Dương có chút e ngại chuyện uống rượu, cậu vừa mới thành niên, chưa từng đυ.ng tới rượu, lát nữa không tới một ly là cậu gục ngay.
Nửa tiếng sau, xe dừng trước cửa một hội sở [*] cao cấp, người đại diện lập tức đưa Mộ Dương đi thẳng vào một phòng riêng bên trong. Mộ Dương vừa bước vào phòng liền nhìn thấy có năm người ngồi trong đó, bốn người đàn ông trung niên mập mạp, hiển nhiên họ chính là các nhà đầu tư lần này, người còn lại trông rất đẹp, khí chất nổi bần bật, đây là tiểu thịt tươi Cảnh Nghiêu đang rất hot, anh ấy ở chỗ này cũng là có vai diễn trong bộ phim mới giống mình sao.
[*] Hội sở: Kiểu giống như câu lạc bộ, mấy nơi để gặp mặt ăn chơi hoặc giao dịch này kia.
"Mộ Dương à, vị này là sếp Hàn, sếp Lý, sếp Phùng, sếp Cao." Người đại diện dẫn Mộ Dương đến trước mặt các sếp, "Các sếp, em này là nghệ sĩ mới ký hợp đồng của công ty chúng tôi, tên Mộ Dương, năm nay vừa tròn mười tám." Nói rồi dẫn Mộ Dương đi bắt tay các sếp.
Nhìn thấy tiểu mỹ nhân tươi ngon thế này, các sếp đều rất hài lòng, tay nhỏ mềm mại, mấy lão nắm mà lòng nở đầy hoa. Cuối cùng khi bắt tay đến sếp Hàn, Mộ Dương cảm giác ngón tay lão khều lòng bàn tay của mình một cái, cậu ngước mắt lên nhìn sếp Hàn, nhìn đến du͙© vọиɠ gợϊ ȶìиᏂ không hề che giấu trong mắt đối phương, Mộ Dương hoảng hốt không thôi, cậu cảm giác bữa tối này có vẻ không đơn giản như vậy.
Lúc sếp Hàn vừa buông tay cậu ra là cậu liền rụt bàn tay lại về sau, nắm tay lại trong lặng lẽ, trong lòng có chút sợ hãi, cậu muốn nói với người đại diện cậu không muốn vai diễn này nữa, cậu cảm thấy lão Hàn kia không phải là người tốt lành gì, cậu muốn về công ty.
Nhưng người đại diện không cho cậu cơ hội nói chuyện, anh ta kéo cậu ngồi xuống cạnh sếp Hàn.
Tay lão Hàn vỗ nhẹ lên đùi Mộ Dương, "Tiểu Mộ à, hôm nay gặp em rồi thì bên anh thấy bộ phim mới này rất hợp với em, chính là cái khí chất trong sạch trẻ trung giống em vậy đó, chuẩn vibe của em luôn." Nghe nói chuyện xong, người đại diện vội vã dắt Mộ Dương đi mời rượu mấy lão sếp, cảm ơn mấy lão.
Sau khi mấy ly vang đỏ trôi xuống bụng, khuôn mặt trắng nõn của Mộ Dương bắt đầu đỏ rần dưới tác dụng của cồn, đầu óc hơi choáng váng.
Cảnh tượng tiếp theo khiến Mộ Dương nghi ngờ mình đã say mèm, Cảnh Nghiêu ở đằng kia giơ ly rượu lên nghiêng người ngồi lên đùi sếp Lý, tay trái ôm cổ lão Lý, tay phải cầm ly rượu, đút từng chút rượu đỏ bên trong cho lão Lý uống, mà tay phải của lão Lý thì đang đi dạo trên mông Cảnh Nghiêu.
Mộ Dương bị cảnh tượng này làm cho sửng sốt, hình như cậu nghe thấy người đại diện nói gì đó bên tai cậu, nhưng cậu nghe không rõ, chỉ ngơ ngác nhìn anh ta.
Người đại diện đứng dậy kéo Mộ Dương sang một bên, nói nhỏ, "Mộ Dương, lát nữa anh phải đi rồi, em ở lại đây, anh biết em chưa từng trải qua chuyện này nên không tránh khỏi sẽ sợ hãi, nhưng em phải biết nghe lời, nếu em đắc tội với mấy sếp lớn thì sau này em sẽ không còn cơ hội nữa."
Người đại diện thấy cậu như vậy, anh ta biết phải uy hϊếp mới được, thế là anh ta nói với Mộ Dương ngày hôm đó anh ta thấy Mộ Dương bị huấn luyện viên hϊếp trong phòng tập, có quay video lại rồi, nếu cậu không nghe lời thì video sẽ được đưa ra ánh sáng, tới lúc đó đừng nói làm nghệ sĩ, ngay cả nhà cậu cũng không thể về, những người xung quanh sẽ mạt sát cậu.
"Với lại, Mộ Dương, ngày đó em cũng rất hưởng thụ, phục vụ mấy lão sếp giống vậy đó, em có thể tận hưởng kɧoáı ©ảʍ do cơ thể mang lại, còn có thể đạt được thứ mình muốn, trong vòng này có rất ít người song tính giống em, chắc chắn mấy lão sếp sẽ rất thích em, anh tin em biết cân nhắc, anh đi trước đây, em cứ phục vụ các lão sếp cho tốt, xong việc rồi thì báo anh biết anh tới đón em." Nói xong vỗ vai cậu, anh ta đi qua chào hỏi các sếp rồi mới đi.
Sau khi người đại diện nói xong rồi thì Mộ Dương vẫn cứ ngơ ngác ở trong góc, cho đến khi lão Hàn đi tới sau lưng cậu, đặt tay lên eo cậu.
Mộ Dương hoảng hồn quay người lại ngay tức thì, phát hiện ra là sếp Hàn, trong lòng lập tức căng thẳng.
"Tiểu Mộ à, em một mình ở đây làm gì vậy, nào, ngồi xuống uống chút rượu đi." Nói rồi vòng tay ôm eo Mộ Dương đưa cậu lại bàn, sau khi hai người ngồi xuống, cái tay lão Hàn đặt trên eo cậu không hề buông ra, ngược lại lão ngồi gần Mộ Dương hơn nữa, một cái tay khác đưa ly rượu cho Mộ Dương, Mộ Dương uống một hớp cạn sạch vang đỏ trong ly, cảm thấy trong người hơi nóng lên, bàn tay đặt trên eo cậu vuốt ve nhẹ nhàng, khiến trong lòng Mộ Dương ngứa ngáy.
Mộ Dương cẩn thận ngó bên Cảnh Nghiêu, thấy Cảnh Nghiêu đã đổi sang tư thế tách hai chân ngồi trên đùi lão Lý, cổ áo kéo ra hơn phân nửa, đầu lão Lý vùi vào cổ Cảnh Nghiêu hôn mυ'ŧ, một tay luồn vào trong áo Cảnh Nghiêu vuốt ve, tay còn lại từ sau thắt lưng của anh vói vào trong quần, Mộ Dương có thể thấy rõ mồn một tay của lão Lý đang chạm vào chỗ nào của Cảnh Nghiêu qua lớp quần.
Bị hai bàn tay trêu đùa khiến mặt Cảnh Nghiêu đỏ bừng, miệng anh hơi hé ra, thở hổn hà hổn hển.
Lão Phùng với lão Cao ngồi giữa làm như không nhìn thấy màn này, hai người họ đang bàn chuyện gì đó, nhưng tay lão Phùng vẫn cứ vuốt ve đùi Cảnh Nghiêu.
Lão Hàn thấy Mộ Dương nhìn về phía Cảnh Nghiêu không chớp mắt, mặt mày ửng hồng, hô hấp càng lúc càng gấp gáp, lão cũng chẳng thèm lá mặt lá trái [*] với Mộ Dương nữa, một tay lão kéo Mộ Dương ném cậu lên bàn, may là trên bàn chỉ có mấy bộ chén đũa cùng ly rượu, chưa từng có người phục vụ bưng đồ ăn vào, rõ ràng thứ mấy sếp muốn ăn hôm nay không phải là thức ăn, mà là hai người bọn cậu.
[*] Lá mặt lá trái (虚与委蛇): Hư tình giả ý, xã giao cho có lệ.
Mộ Dương bị ném lên bàn, thắt lưng đυ.ng vào cạnh bàn nên hơi đau, cậu muốn đứng dậy, nhưng lão Hàn đã lập tức đưa chân tách hai chân cậu ra, lão đứng giữa hai chân cậu, cố tình dùng ©ôи ŧɧịt̠ bự sưng cứng cọ vào thân dưới của Mộ Dương, Mộ Dương run người, cậu có cảm giác bị người ta mở ra cái cơ quan nào đó, lỗ nhỏ bên dưới bắt đầu tiết ra nước da^ʍ, từ từ dính ướt qυầи ɭóŧ, cậu muốn khép hai chân lại, lão gã đàn ông trước mặt phát hiện ra những biến hoá trên người cậu.
Nhưng lão không cho cậu bất cứ cơ hội nào, đôi tay lão nắm cẳng chân của Mộ Dương lên, làm cho hai chân Mộ Dương banh rộng ra, cặp mông thì treo trên không, để không bị rơi xuống, cái mông của Mộ Dương nhấc lên theo bản năng, làm cho lão Hàn dễ cọ xát với thân dưới của cậu hơn.
"Ưʍ..." Mộ Dương chịu đựng một lúc lâu cuối cùng cũng không chống lại được tác động của kɧoáı ©ảʍ cơ thể mà rên lên, lúc này, đôi tay của lão Hàn đã buông chân cậu ra, chỉ dùng phần hông cố định cơ thể Mộ Dương, không để cậu trượt xuống. Lão đưa tay kéo áo sơ mi của Mộ Dương ra, xé toạc áo sơ mi cùng với cái áo bên trong cùng, lộ ra khuôn ngực trắng nõn với hai điểm săn cứng trên ngực Mộ Dương, lão Hàn đưa tay búng cái thứ nhỏ nhắn màu đỏ thắm này, sau đó ra hiệu cho lão Cao đang ngồi một bên xem kịch cùng chơi đĩ nhỏ giả bộ ngây thơ này.
"Ưm a... Ưʍ... Nhẹ chút... Nhẹ thôi... Ưʍ... Hưʍ..." Hai điểm trước ngực của Mộ Dương bị miệng người ta liếʍ mυ'ŧ cùng một lượt, ©ôи ŧɧịt̠ sưng cứng của lão Hàn cứ vuốt ve thân dưới của Mộ Dương nãy giờ, còn lão Cao thì vừa liếʍ mυ'ŧ quả anh đào nhỏ nhắn, vừa đưa tay đút vào miệng Mộ Dương, khuấy đảo cái lưỡi trơn mềm của cậu, sau đó lão lại thọc vào rút ra trong miệng Mộ Dương bắt chước theo động tác dươиɠ ѵậŧ đâm rút lỗ l*и, có vài lần lão đút hẳn vào trong cổ họng của cậu, khiến Mộ Dương suýt nữa phải nôn khan.
Mà Cảnh Nghiêu ở đằng kia đã bị lột sạch quần áo, anh quỳ gối trước mặt lão Lý với lão Phùng, dùng miệng liếʍ láp dươиɠ ѵậŧ cho hai lão, thỉnh thoảng lại ngậm mυ'ŧ cây hàng của hai lão vào trong miệng, vẻ mặt của Cảnh Nghiêu giống như đang nếm một món ăn ngon miệng, rõ ràng ©ôи ŧɧịt̠ bự như vậy, mà anh vẫn có thể nuốt chửng nguyên cây.
Lão Lý đang hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ cổ họng co bóp của Cảnh Nghiêu mang lại, bấy giờ lão Phùng đi ra đằng sau Cảnh Nghiêu, hai tay ôm vòng eo thon thả của anh, nhấc anh dậy khỏi mặt đất, để hai chân anh đứng thẳng sao cho cặp mông chổng lên cao, lỗ nhỏ giữa kẽ mông bị lộ ra không sót thứ gì, cửa động màu hồng phấn đang co rụt liên hồi, giống như mời gọi người ta vào nhanh nhanh đi, nếu nhìn kỹ thì sẽ thấy trong cửa động còn chảy ra chút nước, gần như là lúc anh thổi kèn cho mấy lão thì c̠úc̠ Ꮒσα đã tự động tiết ra thứ nước da^ʍ. Lão Phùng cầm ©ôи ŧɧịt̠ của mình nhét vào trong c̠úc̠ Ꮒσα dâʍ đãиɠ này, khỏi phải bôi trơn mở rộng gì hết, lão chui vào tận cùng bên trong một phát một.
"Hưʍ... Hưʍ..." Hai cái miệng trên dưới đều bị cắm vào, thân thể Cảnh Nghiêu thoải mái run lẩy bẩy, tất cả những tiếng rêи ɾỉ đều bị chặn lại trong cổ họng. Hai sếp nhìn nhau, động tác dưới háng đột nhiên tăng tốc, xỏ xuyên thô bạo trong hai cái miệng của Cảnh Nghiêu, Cảnh Nghiêu bị chơi đến chân mềm nhũn, trượt người xuống, bàn tay bóp eo tăng thêm sức mạnh, cố định anh lại, để anh tiếp tục chịu đựng những đòn tấn công trong tư thế này.
Hai sếp như có hứng thú thi xem sức ai bền hơn, cả hai đều ra sức đυ. anh, không lão nào chịu thua lão nào, cố hết sức bảo vệ lỗ sáo của mình.
Hai tay lão Lý đè gáy Cảnh Nghiêu, phần hông dập thẳng lên miệng anh, cố gắng làm cho anh nuốt ©ôи ŧɧịt̠ đến nơi sâu hơn trong cổ họng, cuối cùng lão Lý bị cổ họng co thắt dữ dội của Cảnh Nghiêu làm cho bắn ra, hàng đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ phóng vào cổ họng Cảnh Nghiêu, bởi vì dươиɠ ѵậŧ chặn ngang trong cổ họng cho nên toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã được Cảnh Nghiêu nuốt xuống dạ dày.