Chương 2: Lỗ l*и bị chơi hư, phá trinh lỗ hậu
Huấn luyện viên bắn tinh rồi cũng không rút ra ngay tức thì, vẫn giữ nguyên tư thế đè trên người Mộ Dương, thân dưới cả hai kết nối với nhau, hai người đều đang tận hưởng niềm vui sướиɠ vừa rồi.
Huấn luyện viên nhìn gương mặt ửng hồng của người dưới thân mình, lỗ nhỏ của Mộ Dương vẫn đang co giật, mà dươиɠ ѵậŧ còn nằm trong người cậu của huấn luyện viên đang có xu hướng dần ngóc đầu dậy, Mộ Dương cảm giác được cây hàng đang biến hoá trong cơ thể, cậu vội vàng muốn đẩy người nằm bên trên ra, nhưng cơ thể vừa mới lêи đỉиɦ mềm yếu không còn sức lực, hai tay chống trên ngực huấn luyện viên giống như đã nghiện rồi còn ngại, thế là huấn luyện viên lại bắt đầu đưa đẩy trong lối đi trơn trượt.
Hắn kéo Mộ Dương dậy, để cậu ngồi trên hông mình, làm cho dươиɠ ѵậŧ của hắn có thể đi vào sâu hơn.
"Ưʍ...a..." Mộ Dương ngẩng đầu lên, cậu há to miệng rêи ɾỉ khó khăn, hai tay đặt trên ngực huấn luyện viên, cậu cố hết sức nâng mông lên, không để cho cái thứ trong người mình đi vào quá sâu.
Sau hai lần lêи đỉиɦ, Mộ Dương cảm thấy nơi sâu nhất trong cơ thể bị nhói đau, cái cảm giác bị một thứ gì đó kìm lại thật khủng khϊếp, cậu có một cảm giác vừa mỏi nhừ vừa tê tê vừa xót, trực giác bảo nếu cᏂị©Ꮒ thêm vài cái nữa thì sẽ nát mất.
"Ưʍ... dừng... dừng lại... a... được không... sẽ nát mất..."
"Cái gì nát?" Huấn luyện viên vừa ra sức đưa đẩy hông vừa hỏi.
"Lỗ nhỏ... Lỗ nhỏ sẽ bị nát mất."
"Nào có đâu, lỗ da^ʍ của em chuyên để cho người ta phịch mà, không nát được đâu." Huấn luyện viên vừa nói vừa dùng phần hông ra sức đâm vào trong lỗ nhỏ, hai tay hắn bóp eo Mộ Dương rồi ấn mạnh xuống, đưa đẩy liên tục, tư thế này cùng với sức mạnh này khiến dươиɠ ѵậŧ của hắn tiến vào một độ sâu xưa nay chưa từng có, trực tiếp đâm vào tử ©υиɠ của Mộ Dương, đỉnh dươиɠ ѵậŧ nằm gọn bên trong tử ©υиɠ, đưa hai người lêи đỉиɦ thêm lần nữa.
"A... A... A... Tử ©υиɠ... Tử ©υиɠ của đĩ nhỏ sắp bị rót đầy rồi... A... Chết mất... Ưʍ..." Ba lần lêи đỉиɦ khiến Mộ Dương không còn chút sức lực nào, cả người mềm như bông nằm trên ngực huấn luyện viên, không thể nhúc nhích được nữa.
Huấn luyện viên nằm dưới người Mộ Dương cũng thở hổn hển liên hồi, bàn tay vuốt ve tấm lưng trơn bóng của Mộ Dương, hôn phớt tai cậu, từ từ đưa vành tai của cậu vào trong miệng, liếʍ mυ'ŧ nhẹ nhàng, cảm nhận cơ thể đang run lẩy bẩy của bé đẹp nằm trên người mình.
Huấn luyện viên giữ nguyên tư thế ôm Mộ Dương, hắn lật người lại, biến thành Mộ Dương nằm dưới thân hắn, trong quá trình thay đổi tư thế, nơi kết hợp của hai người khó tránh khỏi sẽ xảy ra cọ xát, dươиɠ ѵậŧ của huấn luyện viên lại có xu hướng cương lên nữa, khi Mộ Dương cảm nhận được liền sợ đến mức run người nhè nhẹ, cậu biết hắn sẽ làm thêm lần nữa, lỗ l*и vừa mới bị phá trinh của cậu chắc chắn sẽ bị chơi hỏng mất thôi.
Chắc là huấn luyện viên đoán ra được cậu đang nghĩ gì nên hắn không làm tiếp nữa, hắn rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi lỗ nhỏ, ngay khi dươиɠ ѵậŧ trượt ra khỏi lỗ nhỏ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ xuất bên trong cùng với chất lỏng do Mộ Dương bắn ra liền chảy hết ra ngoài, chảy xuống sàn nhà dưới người Mộ Dương, ướt một vũng lớn.
Nhìn một màn gợϊ ȶìиᏂ dâʍ đãиɠ như thế, huấn luyện viên cảm thấy lương tâm của mình cuối cùng cũng sắp vỡ tung, suýt nữa chảy máu mũi. Dươиɠ ѵậŧ mới vừa rút khỏi lỗ l*и lại trở nên cứng ngắc, nhưng nhìn tình trạng của Mộ Dương đã không thể chịu nổi thêm lần nữa, huấn luyện viên lại đưa mắt nhìn sang lỗ hậu của Mộ Dương.
Vốn dĩ huấn luyện viên định chơi lỗ hậu của Mộ Dương, nhưng hắn không ngờ Mộ Dương là người song tính, có bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của phụ nữ, khi hắn đút dươиɠ ѵậŧ của mình vào trong bộ phận dị dạng này thì hắn cũng quên béng luôn ý định chơi lỗ hậu của cậu. Bây giờ lỗ l*и đằng trước không chơi được, vậy có khi lỗ hậu của Mộ Dương cũng làm người ta đắm đuối, không thể dứt ra được giống như lỗ l*и phía trước không chừng.
Mộ Dương định nằm nghỉ một hồi rồi về, về sớm đi tắm, cả người nhớp nháp, nhất là cái lỗ nhỏ phía dưới, cứ ứa ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ mãi không ngớt, không biết là do huấn luyện viên bắn quá nhiều hay do nước da^ʍ của mình nhiều mà cảm giác nó cứ chảy quài. Ngay lúc cậu đang suy nghĩ miên man thì cái lỗ đằng sau bị ngón tay mở ra, cậu nhận ra huấn luyện viên muốn chơi lỗ hậu của cậu, cậu muốn ngồi dậy chống cự nhưng thực sự không còn sức nữa, bây giờ cậu rất muốn khóc, cậu thực sự không chịu nổi nữa rồi, cảm giác sẽ bị hắn chơi chết ở ngay đây.
Sau khi huấn luyện viên dùng bốn ngón tay mở rộng lỗ hậu cho Mộ Dương, hắn lật người cậu lại, đặt cậu thành tư thế quỳ, để cho lỗ hậu của Mộ Dương lộ ra trước mặt hắn, hắn nhìn lỗ hậu mấp máy co rúm lại, tay huấn luyện viên cầm dươиɠ ѵậŧ của mình rồi từ từ nhét nó vào đường hầm chật hẹp.
"Ưʍ... Khít quá, khít hơn lỗ da^ʍ luôn..." Vừa nói vừa vỗ nhẹ vào mông Mộ Dương, ý bảo cậu thả lỏng một chút, ©ôи ŧɧịt̠ bự chảng chỉ mới vào một nửa rồi không vào được nữa.
"Hu hu hu... Đau..." Mộ Dương khóc, đau quá, mới đi vào nhiêu đó mà đã không xong rồi, nếu chui vào đến tận gốc thì cậu chết là cái chắc.
Thấy Mộ Dương thật sự không thể thả lỏng, huấn luyện viên liền nắm dươиɠ ѵậŧ của Mộ Dương, vuốt ve lên xuống rất điêu luyện, đồng thời dùng một ngón tay chà vào lỗ nhỏ đằng trước của cậu.
"Ưʍ... A..." Mộ Dương thoải mái rêи ɾỉ ra tiếng, vòng eo cũng lắc lư qua lại theo tần suất ngón tay xoa lên xoa xuống của huấn luyện viên, cậu không ý thức được có một vật cứng to tướng còn còn cắm trong lỗ hậu của mình, trong quá trình đung đưa qua lại, vật cứng trong cơ thể cũng chìm vào trong lỗ hậu của cậu từng chút một theo nhịp điệu của cậu.
"A..." Ngay lúc dươиɠ ѵậŧ chui hết vào trong, đột nhiên lướt qua một điểm nhỏ, cả người Mộ Dương giật nảy lên như con cá, huấn luyện viên cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ nằm trong tay mình chợt sưng to hơn, lúc này hắn mới nhận ra, nãy giờ Mộ Dương lêи đỉиɦ nhưng hình như cậu không hề bắn tinh, toàn dùng lỗ l*и đằng trước để đạt cực khoái.
"Đĩ nhỏ, nãy giờ em cứ bắn nước bằng cái lỗ đằng trước, em đúng là có tài bẩm sinh đó, vật nhỏ này không bắn tinh khó chịu lắm phải không, chờ lát nữa anh dùng ©ôи ŧɧịt̠ bự cᏂị©Ꮒ cho cưng bắn ra nha." Nói rồi hắn liền đâm vào cái chỗ mà hắn mới vừa lướt qua, đâm liên tục vào chỗ đó.
"A... Ưʍ... A... Mạnh quá... Đĩ nhỏ muốn ©ôи ŧɧịt̠ bự cᏂị©Ꮒ cho bắn ra... A..." Mộ Dương vừa rêи ɾỉ vừa hạ eo xuống, để cho cái mông cong chổng lên cao hơn, lắc lư vòng eo, dụ huấn luyện viên phịch cậu mạnh hơn.
"A... A... Hưʍ... Không..." Ngay khi Mộ Dương sắp phun trào thì huấn luyện viên lại xấu xa đưa tay chặn đầu dươиɠ ѵậŧ của cậu lại, vốn đã chuẩn bị sẵn sàng để bắn ra nhưng lại bị hắn chặn lỗ sáo.
"Ưʍ... Đừng... Ưʍ... Để em bắn đi... Làm ơn cho em bắn đi mà..." Mộ Dương khó chịu vặn eo điên cuồng, như vậy làm huấn luyện viên đang ra sức đâm rút thấy thoải mái vô cùng.
"Sắp rồi cưng ơi, chờ anh bắn chung đi..." Nói xong hắn lại đâm mạnh đến chỗ đó thêm lần nữa.
"A... A... A... Muốn chết... Đĩ... Đĩ nhỏ bị cᏂị©Ꮒ chết mất..." Huấn luyện viên đâm rút mấy chục cái, lần nào cũng đâm trúng cái điểm khiến Mộ Dương phát điên, Mộ Dương bị tra tấn đầu óc trống rỗng, chảy nước miếng ròng ròng, chỉ có cơ thể vô thức lắc lư theo huấn luyện viên.
Cuối cùng, không biết đã đâm rút hết bao nhiêu cú, huấn luyện viên vùi nguyên cây hàng cứng ngắc vào sâu trong cơ thể Mộ Dương, bắn nốt đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuối cùng của ngày hôm nay vào trong người Mộ Dương, đồng thời bỏ bàn tay đang chặn lỗ sáo của Mộ Dương, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Mộ Dương liền trào ra ngoài.
"A... A..." Lần lêи đỉиɦ này kịch liệt hơn bất cứ lần lêи đỉиɦ nào khác, sau khi xuất tinh xong xuôi thì cuối cùng Mộ Dương cũng ngất đi.
Đến khi Mộ Dương tỉnh lại lần nữa thì phát hiện ra cậu đang nằm trên ghế sô pha trong phòng nghỉ của công ty, quần áo trên người đã mặc vào chỉn chu, nhưng cảm giác thân dưới vẫn cứ nhớp nháp, tất nhiên là huấn luyện viên chỉ mặc đồ lại cho cậu chứ không hề lau mình cho cậu.
Mộ Dương kéo cơ thể nhão nhoẹt ra khỏi phòng nghỉ, thấy ngoài trời đã tối đen, lúc hai người làm chuyện xằng bậy trong phòng tập vẫn là buổi sáng, lúc đó trong đầu không nghĩ được gì hết, không biết có ai phát hiện ra chuyện cậu với huấn luyện viên làm không, cậu vẫn muốn được ra mắt làm diễn viên, nếu bị người khác nhìn thấy thì sau này cậu phải làm người kiểu gì đây.
Mộ Dương mang theo tâm trạng lo âu về đến nhà mình. Trong phòng tắm có cái bồn tắm rất lớn, cậu xả nước vào bồn, Mộ Dương thấy mình cần phải tắm rửa kỹ càng mới được.
Mộ Dương là đứa con trai duy nhất trong nhà, gia đình cậu cũng rất khá, với lại cha mẹ cậu cảm thấy rất có lỗi với Mộ Dương vì đã cho cậu một cơ thể như vậy, cho nên hai người rất thương Mộ Dương, khi biết cậu muốn trở thành diễn viên, cha mẹ Mộ Dương đã chuẩn bị cho cậu một căn nhà cùng thành phố với công ty của cậu, để cậu không phải thuê nhà bên ngoài như các nghệ sĩ thấp bé khác trong công ty.
Sau lần thứ ba suýt nữa ngủ trong bồn tắm, Mộ Dương chống người dậy bước ra khỏi bồn tắm, lúc nhấc một chân lên thì hai lỗ nhỏ bên dưới cũng di chuyển theo, chất lỏng còn sót bên trong lại chảy xuống, vừa rồi chỉ ngâm mình trong bồn tắm, cũng không dùng ngón tay cọ rửa phía dưới, bây giờ cảm giác chất lỏng chảy xuống rất da^ʍ ô, tự nhiên nhớ lại cảnh tượng ban sáng làm thân thể Mộ Dương nóng rần lên. Nhưng cơ thể đau nhức làm Mộ Dương tỉnh táo trở lại, vừa mới mất trinh mà đã thèm thuồng tới vậy, bản thân mình là một con đĩ thật đó sao? Mộ Dương nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ này, đôi chân bủn rủn bước về phòng, cậu thả mình xuống giường, vùi trong chiếc chăn bông đi ngủ mà không hề mặc quần áo.