Yến Hồi Thời buông đũa, “Cảm thấy chú suy đồi đạo đức, không chịu ăn đồ ăn chú gắp?”
Tâm tình Tô Nhạn phức tạp, có vài lời nghẹn lâu quá rồi, chưa kịp tự hỏi đã lỡ miệng nói ra, “Làm con gái chưa kết hôn đã có thai, còn không phải là suy đồi đạo đức sao?”
Yến Hồi Thời nhìn cô, không nhanh không chậm nói, “Tô Nhạn, sự tin tưởng của cháu với chú có bao nhiêu?”
Đối diện với đôi mắt trong suốt điềm nhiên của anh, chút cảm xúc hỗn loạn của Tô Nhạn dần dần bình phục.
Có một số việc, không thể chỉ nghe mỗi lời nói của một bên. Bởi vì Yến Hồi Thời không ra mặt làm sáng tỏ, mọi người chỉ nghe theo lời lên án của cô gái kia, vậy nên cư dân mạng mới đứng về phía cô ta, bênh vực kẻ yếu, tức giận chửi mắng Yến Hồi Thời bạc tình.
“Chú bị hạ dược? Hay là –” Tô Nhạn cũng không rảnh lo nghĩ mất mặt, rất muốn biết chân tướng chuyện này, “Bị… Cái kia?”
Yến Hồi Thời, “Cái nào?”
“Chính là, không theo ý nguyện, bị bắt làm ba.”
Bỗng Yến Hồi Thời bật cười, “Giống như bị bắt làm chú ấy à?”
Tô Nhạn bị anh chọc tức, mặt đỏ lên, “Chú có thể nghiêm túc một chút không!”
“Tô Nhạn, chuyện này chú không làm. Cháu tin chú không?”
Tô Nhạn nhìn chằm chằm vào đôi mắt của anh, “Cháu có thể tin tưởng không?”
Yến Hồi Thời, “Có thể.”
Tô Nhạn không chút suy nghĩ, “Vậy cháu tin.”
Đáy mắt Yến Hồi Thời hiện lên sự vui mừng và ý cười tràn ngập, “Cảm ơn. Tuy rằng Mật Mật tin chú, nhưng chú vẫn quyết định lấy chứng cứ ra chứng minh sự trong sạch của mình.”
Anh nói xong câu đó, Tô Nhạn đã có thể khẳng định rằng anh không lừa gạt mình. Tâm tình buồn bực cả một buổi chiều nháy mắt tan thành mây khói.
“Vốn dĩ không muốn cho người bạn nhỏ xem loại video này. Nhưng mà với thái độ của bạn nhỏ đây nếu như chú không lấy chứng cứ có sức thuyết phục ra thì chỉ sợ bị bắt học một khóa đạo đức mất thôi.” Yến Hồi Thời cầm lấy máy tính bảng trong tay, động tác nhanh chóng lướt lướt.
Sau đó đưa tới trước mặt Tô Nhạn.
Đây là ghi hình hậu trường buổi họp báo, nữ minh tinh đột nhiên lên hotsearch vì công bố mang thai đứa trẻ của Yến Hồi Thời, yêu cầu anh phải dùng một ngàn vạn để làm phí bồi thường, nếu không sẽ khiến anh thân bại danh liệt.
Video này không giống với video mà Tô Nhạn xem trên mạng.
“Video trên hotsearch sao lại không có đoạn này ạ?”
Yến Hồi Thời, “Cháu ngốc à? Để cháu nhìn được đoạn video này thì bôi đen chú thế nào nữa?”
Tô Nhạn, “… Ai tin là đồ ngốc, từ đầu cháu đã không tin mà.”
“Ồ?” Yến Hồi Thời cười nhìn cô, “Vậy vừa rồi, là ai trợn mắt trừng chú nửa ngày trời, tức giận tới mức không muốn ăn cơm?”
Tô Nhạn đuối lý, giọng nói không khỏi thấp dần, “Cháu xem trước đã, xem xong mới nói chuyện với chú được.”
Yến Hồi Thời dung túng tính tình nhỏ của cô, “Xem đi.”
Video này không phải video từ camera giám sát, nhìn góc độ đã biết là quay lén chuyên nghiệp. Giọng nói Yến Hồi Thời mang theo sự lạnh lẽo, “Ai phái cô tới?”
Nữ minh tinh làm trò nói thêm vài lời khiến người ta mơ hồ hiểu lầm. Chính đoạn này đã bị người ta biến thành video cắt ghép chỉnh sửa rồi đăng lên mạng.
Lúc này Yến Hồi Thời giống như nhân vật phản diện hắc hóa, sự dịu dàng kiên nhẫn ngày thường biến mất không thấy đâu, “Nếu tôi nói không thì sao.”
Người phụ nữ khóc lóc kêu gào, “Vậy thì gặp ở toà án!”
Yến Hồi Thời giương mắt, ánh mắt tàn nhẫn giống như mãnh thú phục kích con mồi, “Đầu tiên cô cũng phải có bản lĩnh gặp được tôi đã.”
Đoạn này cũng đã bị cắt đi.
Hậu trường cuộc họp báo có rất nhiều nhân viên công tác, tất cả mọi người đều lộ ra biểu tình không thể tưởng tượng nổi, chỉ có Yến Hồi Thời vẫn luôn bình tĩnh, bình tĩnh giống như bản thân chỉ là một nhân vật quần chúng vây xem thôi vậy.
“Nếu vị tiểu thư này mang thai đứa con của tôi, như vậy cũng chỉ có thể chờ tới lúc sinh đứa trẻ ra rồi xét nghiệm ADN thôi. Nếu thật sự là con của tôi, chi phí nuôi nấng một đồng cũng không thiếu.”
Có người lại hỏi, “Nếu không phải thì sao?”
Con báo hung ác ngay tức khắc biến thành quỷ hút máu thanh nhã lãnh đạm, Yến Hồi Thời cười một tiếng, nụ cười như cất giấu một con dao sắc bén, “Chuyện của pháp luật, cô nên đi hỏi luật sư.”
Dường như đây không phải lần đầu tiên anh trải qua chuyện này, xử lý dứt khoát gọn gàng không tốn chút sức lực.
Tô Nhạn cảm thấy dáng vẻ này của anh cũng thật đẹp trai, chỉ là có chút xa lạ. Ngày thường anh rất ôn hoà, trong video kia nhìn thật hung dữ.
Bởi vì thái độ không tốt với anh trước đó, Tô Nhạn cảm thấy áy náy, giọng nói thấp xuống, “Xin lỗi chú Yến, cháu đã hiểu lầm chú rồi.”
Yến Hồi Thời rũ mắt, “Không sao, chú quen rồi.”
Dáng vẻ này của anh khiến Tô Nhạn đau lòng, bị người ta hắt nước bẩn vu oan, lại còn bị người trong nhà hoài nghi, bây giờ nhất định anh rất khổ sở.
Tô Nhạn kéo tay áo Yến Hồi Thời, nhỏ giọng an ủi, “Cháu tin tưởng chú mà.”
Yến Hồi Thời nhìn ngón tay tinh tế của cô gái nhỏ, không kéo cô ra. Anh rời mắt, ngữ khí không mang theo cảm xúc, “Thế sao.”
Tô Nhạn thừa nhận, “Là có một lúc…” Cô thu hẹp khoảng cách hai đầu ngón tay lại, “Chỉ có một chút như vậy là không tin tưởng, thời gian còn lại cháu đều tin chú!”
Yến Hồi Thời làm như ấm ức, “Ừm.”
Tô Nhạn đáng thương nhìn anh, “Vậy chú đừng đau lòng nữa, được không?”
Yến Hồi Thời thoạt nhìn rất dễ dỗ dành, cô nói một câu, khuôn mặt anh đã giãn ra, “Ừm.”
“Nhưng mà.” Tô Nhạn cắn đũa nhìn anh, “Người phụ nữ kia nói cô ta mang thai con chú trước mặt mọi người, vì sao chú còn bình tĩnh thế chứ?”
“Bởi vì không thẹn với lương tâm.” Mặt mày Yến Hồi Thời như bông tuyết nở rộ giữa trời đông, trong sự phong nhã lại mang theo sự hư hỏng không phù hợp cho lắm, “Chưa làm loại chuyện đó thì lấy đâu ra con?”
Tô Nhạn buột miệng thốt ra, “Chưa làm, loại chuyện nào?”