Cún Con Của Tôi

Chương 13: Vùi đầu cày cấy (Hơi H)

Edit: Chiêu

Chủ nhân bé nhỏ của hắn giận rồi, Link chỉ có thể đứng dậy vào nhà vệ sinh tắm rửa thật sạch sẽ, chải từng cái răng một, nhe răng nanh của mình trước gương, cẩn thận dùng giũa mài, nhưng răng cứng quá, không mài được bao nhiêu.

Hắn không quen nhiều thú nhân trong tộc Sói từng hầu hạ nhân loại là nữ, có thì cũng chỉ mấy người bạn làm “vịt”, nghe nói phải dịu dàng chủ động, đừng để cô ấy cảm nhận được chút đau đớn nào, đương nhiên có vài cô gái thích cơn đau, nhưng điều không nên làm nhất là lạnh nhạt, ra vẻ không có hứng thú. Hắn học rất nghiêm túc, nhưng thời gian học tập quá ngắn, mới đó mà hắn đã bị bà chủ kêu rồi.

Link mở cửa phòng cô ra, Thẩm Tri Vi cũng vừa tắm xong, mái tóc được đèn chìm chiếu, chỉ qua một lát đã khô ráo, cô mặc váy dây màu đen, dưới vải ren trong suốt có thể thấy được rãnh mông của cô.

Hắn không có văn hóa gì cả, chỉ nghĩ thầm mông cô vừa vểnh vừa mẩy.

Link tự nhắc nhở bản thân phải dịu dàng chủ động, hắn bế cô từ ghế dựa lên, Thẩm Tri Vi đang suy nghĩ, bị hắn bế lên, cô lập tức hoàn hồn, ôm lấy cổ hắn theo bản năng.

Link để cô lên giường, lúc này mới nhìn kỹ váy ngủ của cô, chỉ có một lớp mỏng, ở ngực thắt nơ bướm, dưới chiếc váy rộng rãi, cô không mặc gì cả.

Thẩm Tri Vi bình tĩnh lại, cô nằm giang chân trên giường, chờ hắn đến gần rồi gác chân lên vai hắn, tiện đường đá cổ áo sơ mi của hắn xuống, để lộ vai lưng săn chắc.

Link nhẹ nhàng thong thả cọ môi lên da thịt ở đùi trong của cô, hôn mông rồi mới quay lại chuyện chính, khẽ ngậm lấy thịt mềm ở cái khe hẹp của cô.

Cô có mùi hoa hồng, dưới môi là làn da non mềm, hắn dùng lưỡi thử đẩy lối vào ra, cuốn chút nước ướt dính liếʍ từ trên xuống dưới, cô lập tức run rẩy.

Thoải mái hơn máy móc nhiều, lần đầu tiên Thẩm Tri Vi cảm nhận được giá trị khi mua hắn, nhớ lại hắn lấy đu đủ để luyện tập, liếʍ hạt ra cả một chén, cuối cùng còn ăn hết miếng đu đủ, cô không nhịn được phải phì cười.

Link nghe thấy tiếng cười của cô, ngơ ngác ngẩng đầu lên, nhìn cô ngốc nghếch, Thẩm Tri Vi tháo nơ bướm ra, khó khăn lắm mới che khuất núʍ ѵú, cô cười rạng rỡ, đôi tai đỏ hồng, đuôi mắt hơi xếch lên đầy quyến rũ, đáng yêu như một cô sói tuyết.

Thẩm Tri Vi nhận thấy hắn dừng lại, cô ngừng cười, dùng chân ôm cổ hắn, thúc giục: “Muốn nữa.”

Link không biết cô có vừa lòng không, càng không hiểu vừa rồi cô cười gì, tiếp tục vùi đầu cày cấy, trút tất cả những gì học được lên cái nơi trắng trẻo trước mắt, chiếc lưỡi thọc vào rút ra kɧıêυ ҡɧí©ɧ, dù là hắn cũng biết chưa đủ sâu, thế nên thử dùng ngón tay vuốt ve, Thẩm Tri Vi đã sắp tới rồi, nhưng lúc móng tay hắn đâm vào thịt mềm, cô vẫn vội ngăn lại, “Móng tay đâm tôi đau.”

Link nghe vậy lập tức đổi sang dùng lòng bàn tay, ôm cô vào lòng, xoa bóp hạch hoa của cô, Thẩm Tri Vi ôm hắn, bụng siết lại, co rút theo cơn cao trào.

Cô hít sâu một hơi, chân vẫn còn kẹp chặt tay hắn, giờ cơn tình qua đi, cô trở nên lạnh nhạt, như đã đạt tới hình thái hiền giả.

Link cúi đầu hôn lên má cô, Thẩm Tri Vi không từ chối, nhưng hôn môi thì không được, thậm chí cô còn hơi ghét bỏ dịch thể của mình. Link hiểu ý cô, hắn rút tay ra vào nhà vệ sinh súc miệng, nhân tiện giải quyết luôn bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© đang cương cứng của mình.

Rửa xong đi ra, hắn thấy cô đã mặc lại chiếc váy đen vô cùng khiêu gợi đó, nhưng hoàn toàn không còn trạng thái nữ thần tìиɧ ɖu͙© vừa rồi, cô lạnh nhạt vỗ vị trí bên cạnh, Link nuốt nước miếng, ngoan ngoãn ngồi xếp bằng lại, Thẩm Tri Vi ngồi trên đùi hắn, không biết móc bấm móng tay từ đâu ra, cô nói với khuôn mặt không biểu cảm: “Đưa tay cho tôi.”

_______

Chiêu: Ở chương này Thẩm Tri Vi nói là lần đầu tiên cảm nhận được giá trị khi mua Link, vì lần trước ở trạng thái nữ chính không có nhu cầu tìиɧ ɖu͙© lắm, nên chuyện cũng hời hợt, lần này có nhu cầu, hứng thú hơn nên mới cảm nhận được. Nếu mọi người để ý kỹ thì truyện từng nhắc đến nhu cầu của nữ chính rất ít, chỉ có khi đến gần kỳ kinh nguyệt. Do vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi sự kìm nén của lý trí nên những việc gần gũi tìиɧ ɖu͙© chưa có nhiều và chưa choáy, sau này cháy lắm nha, khẩu vị còn hơi nặng nữa nên mọi người chờ nhé.