Cún Con Của Tôi

Chương 20: Thứ đó của Sói còn gồ lên

Edit: Chiêu

Link cảm thấy kỳ động dục của mình sắp tới rồi.

Hắn có phần không khống chế được hành động của mình, muốn ôm cô, hôn cô, chỉ đành cố gắng đè nén du͙© vọиɠ của mình, thậm chí hắn còn ngửi được bản thân đang toả ra thứ mùi mờ ám.

Thẩm Tri Vi cũng cảm nhận được hắn đang mong muốn quan hệ tìиɧ ɖu͙©. Có lẽ vì ở đây không có gì giải trí, hắn nhịn không nổi? Nếu cô kinh nghiệm dày dặn thì còn đỡ, nhưng cô cũng chưa từng quan hệ, ban ngày còn phải làm việc, cô đành để hắn cọ xát bên ngoài thử.

Link sẽ không làm cô tổn thương, được cọ là đã vui lắm rồi.

Cô nằm thẳng trên giường, lúc hắn đè lên cô mới phát hiện, cơ thể hắn quá lớn, một tay là nâng được cô, trạng thái cương cứng của hắn cũng nóng bỏng đáng sợ, khi mua cô thèm người ta vì lớn, mua về cũng không suy xét mình có phúc hưởng không, chỉ đành nhìn hắn đỡ dươиɠ ѵậŧ nhẹ nhàng cọ xát khe hở của cô, sau khi ướŧ áŧ mới khép chân cô lại, nằm nghiêng phía sau cô, ra vào giữa hai chân như quan hệ tìиɧ ɖu͙©, hạch hoa của Thẩm Tri Vi bị nơi nhô lên của hắn cọ xát, nhanh chóng lên đến cao trào, chảy không ít nước, hắn không biết có nên tiếp tục không, Thẩm Tri Vi không nhẫn tâm đến nỗi khiến hắn động tình nhường này rồi còn bắt hắn tự giải quyết, cô vểnh mông để hắn tiếp tục ra vào, Link chỉ cọ xát thôi cũng tưởng tượng được lúc thật sự làm sẽ thoải mái đến mức nào.

Hắn muốn bắn tinh, nhưng không muốn làm dơ khăn trải giường của cô, càng không dám bắn lên người cô, trong lúc khó xử, hạ thể hoàn toàn không định dừng lại, thậm chí trong đầu còn có suy nghĩ dù bị xử phạt cũng không muốn rút ra khỏi hai chân cô, Thẩm Tri Vi đã cao trào ba lần, hắn đẩy nhanh tốc độ cũng hiểu hắn có ý gì, cô cầm lấy đầu nấm dươиɠ ѵậŧ, giúp hắn bắn ra.

Thảo nào mấy người đó bán đắt đến vậy, không nói tới lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra khiến người ta kinh ngạc, còn kéo dài nữa, rót vào chắc chắn sẽ sướиɠ muốn chết. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn đầy tay Thẩm Tri Vi, Link lấy khăn giấy lau cho cô, cũng cẩn thận chùi vài chấm nhỏ xuống giường, Thẩm Tri Vi thấy sắp mười hai giờ rồi, cô buồn ngủ đến mức mí mắt đánh nhau, kéo hắn nằm xuống, cô buồn ngủ rồi.

Làʍ t̠ìиɦ với hắn thật sự giải toả, cả thể xác và tinh thần Thẩm Tri Vi đều thoải mái, tiến vào mộng đẹp, Link vẫn còn dán vào đùi cô, chẳng được bao lâu lại cứng lên.

Hắn nằm cũng không phải, ngồi cũng khó chịu, đành phải đến phòng tắm xả một bồn nước, ngồi trong đó nhìn cống thoát nước chằm chằm vẫn muốn làm.

Link ngâm mình trong nước, nước tự động thoát hắn vẫn còn ngồi, ngủ mơ mơ màng màng, Thẩm Tri Vi tỉnh giấc không thấy hắn, tìm cả buổi trời cũng không ra, cuối cùng mở cửa phòng tắm, thấy hắn ngồi tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trong này, cô hơi cáu kỉnh kéo khăn tắm xuống phủ lên giữa hai chân hắn, Link từ từ thức giấc, nghe được cô nói: “Tôi đi làm đây.”

Hắn muốn làm bữa sáng cho cô, nhưng Thẩm Tri Vi đã xỏ giày cao gót ra khỏi nhà rồi.

Sáng sớm không được vui lắm, hơn nữa tối thứ sáu lại phải liên hoan, suýt thì Thẩm Tri Vi hất cà phê lên màn hình máy tính.

Lâm Tỉnh trêu cô: “Dì cả tới à?”

Thẩm Tri Vi phiền lòng, Lâm Tỉnh thấy cô không mở camera theo dõi lên thì hỏi: “Không xem sói con của em sao?”

“Có gì hay mà xem.”

Lâm Tỉnh nói: “Làm với tộc Sói sướиɠ lắm, lần trước chị ngủ với một người, bắn vào cứ như bắn thuốc kí©ɧ ɖụ© ấy, nóng cực.”

Bàn tay véo ống hút của Thẩm Tri Vi khựng lại, híp mắt nhìn Lâm Tỉnh, “Thật hả?”

“Sao chứ, chị cần gì phải lừa em?” Lâm Tỉnh lấy hộp thức ăn nhanh ra, vừa mở hộp vừa nói, “Với lại, không phải thứ đó của Sói còn gồ lên nữa sao, sướиɠ gấp bội, làm xong là ngủ, quá tuyệt.”

Hai người họ như hai ông chú thô bỉ ngồi bàn chuyện tìиɧ ɖu͙©, Lâm Tỉnh thiếu điều lấy video ra cho cô xem, Thẩm Tri Vi ngại đang ăn cơm nên thôi, nhưng cũng nghe kể không ít tư thế mới mẻ, cơm nước xong tâm tình cũng không tồi, cô nhận được hạng mục mới, làm liên tục tới chiều là xong.

Công ty thuộc sở hữu công, Thẩm Tri Vi vẫn bán mạng làm việc như công nhân bị tư bản chiếm đoạt giá trị thặng dư, cô phục vụ cả nhân loại, vậy thì trong mắt cô, cả nhân loại đều là tư bản bóc lột người khác.