Mộc Tiên Truyện

Chương 34: Hồ Chết

Thời gian chiến đấu với Yêu thú tam giai càng lâu, pháp thuật đối đihcj Ninh Hinh sử dụng càng lúc càng thành thaopjm tình huống dần xoay chuyển, từ bắt đầu bị đuổi đánh, còn bị thương nữa, bây giờ nàng căn bản là đuổi đánh lại yêu thú, chấm dứt giao tranh càng lúc càng nhanh.

Ban đầu nàng chỉ có thể chiến đấu với một Yêu thú tam giai, hiện tại đối phó đồng thời nhiều Yêu thú cũng có thể, Ninh Hinh cũng có thể dễ dàng tẩu thoát mà không hề bị thương, nàng đang từng bước trở nên mạnh mẽ.

Tới gần giữa bí cảnh giá trị của linh dược cũng tăng lên. Ninh Hinh từng khiêu chiến một con sư tử tứ giai. Tuy nàng bị thương không ít nhưng con sư tử đó cũng chịu thiệt thòi rất nhiều, nếu dùng phù hoặc thuốc độc tự chế nàng tin chắc đủ để để gϊếŧ con sư tử đó đấy.

Sau khi có kinh nghiệm đối phó với Yêu thú tứ giai, từ giờ nàng không còn sợ hãi như lúc đầu khi nhìn thấy chúng nữa.Tại thười điểm vô tình gặp, nếu nàng cảm giác mình có thể đối phó liền khởi xướng khiêu chiến.

Chiến đấu tuyệt đối là phương pháp kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiềm lực của tu sĩ tốt nhất.

Những ngày tiếp theo Ninh Hinh không ngừng chiến đấu với đám Yêu thú tứ giai đó, không ngừng bị chúng truy đuổi, cũng không ngừng truy đuổi chúng. Nàng chậm rãi đi đén trước một cái hồ, nàng rất ngạc nhiên khi chung quanh đây rất ít có Yêu thú qua lại, ngay cả đệ tử rèn luyện cũng không có.

Có lẽ có điều gì đó kỳ quái trong hồ này, trực giác mách bảo nàng.

Ninh Hinh tìm kiếm mấy ngày quanh hồ nhưng không phát hiện được gì, chẳng lẽ nàng đoán sai? Trên đường cũng có vài đợt tu sĩ đi ngang qua hồ, nhưng đều rời đi mà không thèm nhìn.

Đây thực sự là một cái hồ bình thường?

Kỳ thực chỉ là Đạo quân Thanh mộc và Lâm Lạc chưa có nói với Ninh Hinh rằng hồ nước này rất nổi tiếng trong bí cảnh Linh Lung, bởi vì tu sĩ và yêu tu một khi bước vào hồ thì sẽ không bao giờ chìm xuống đáy, bọn họ chỉ có thể nổi trên mặt hồ, điều này khiến Yêu thú trong bí cảnh vô cùng kính sợ, bình thường sẽ không đến gần hồ này.

Ninh hinh quyết định ngày mai sẽ rời khỏi hồ nước kỳ lạ này, chẳng thu được gì, rèn luyện với Yêu thú cũng tốt, hiện tại sức chiến đấu của Ninh Hinh cũng không tệ, có thể chuyển đổi pháp thuật rất tự nhiên, Quy Nhất kiếm luyện cũng không tệ, Ảo Ảnh châm dùng cũng rất thuần thục, công kích của Ảo Ảnh châm thường bất ngờ, nhanh chóng và chính xác.

Hôm nay Ninh Hinh như thường lệ bố trí trận pháp để bắt đầu chuẩn bị tu luyện. Lúc trời gần tối nàng nghe thấy có tiếng nói truyền đến, rất nhanh sau đó có một nhóm tu sĩ đi đến bên hồ, hình như họ định ngủ ở đây, nhìn những người đó thì có lẽ họ không phát hiện ra nàng, Ninh Hinh cũng không quản bọn họ làm cái khỉ gì.

Đám người đối diện nhóm lửa, có người đang nghỉ ngơi, có người đang trò chuyện, có người đang khôi phục linh lực, có người đang quan sát, xem ra đội ngũ này đã được huấn luyện nghiêm chỉnh, tu vi cơ bản đều ở Luyện khí hậu kỳ, còn có hai Luyện khí Đại viên mãn.

"Chúng ta càng tiến vào Yêu thú càng lợi hại. Hiện tại ở đây đã có Yêu thú tứ giai, lão đại, chúng ta cần tiến vào nữa không?" Một nam tu sĩ ở bên đó nói.

"Vào, đan dược bên ngoài đều là cấp thấp, lấy ra ngoài cũng không đáng bao nhiêu linh thạch. Lần này chúng ta vất vả lắm mới giành được danh ngạch vào bí cảnh, chúng ta cần tìm được đan dược cấp cao để thay đổi nhiều tài nguyên tu luyện hơn.”

“Trong tông môn Trúc Cơ đan cho đệ tử ngoại môn vốn không nhiều, muốn đến chúng ta thì còn phải đi qua... người có bối cảnh đấy, cho nên chỉ có thể tự mình nghĩ cách, chuẩn bị sớm chút, lão Tam cùng lão lục đều là Luyện khí Đại viên mãn, nếu có Trúc Cơ đan thì trong nhà liền có thê, hai vị Trúc Cơ rồi.” Một người lớn tuổi hơn một chút so với nam tu sĩ nói.

“Đúng vậy, lần này có thể đi vào bí cảnh tộc trưởng đã đem những bảo khí hắn yêu thích nhất cho chúng ta, chúng ta không thể phụ sự kỳ vọng của tộc trưởng.”

“Tên họ Chu đó cũng không ra gì, vốn chính là chúng ta thắng được, nhưng hắn lại trao danh ngạch cho cháu trai, hắn là đang khi dễ chúng ta.”

“Bình thường cho chúng ta đan dược cũng hà khắc, lão đại ngươi nói xem tại sao tông môn lại mặc kệ không quản chúng ta?"

"Làm sao những trưởng lão đó có thời gian chăm sóc cho đệ tử ngoại môn chúng ta? Thật sự không biết tộc trưởng nghĩ gì, nếu lão Tam đi môn phái khác đoán chừng còn được là đệ tử thân truyền đấy?"

"Ngươi biết cái gì, tộc trưởng đều có suy tính của riêng hắn, lại nói Thiên Nhất tông có thệ là đỉnh cấp tông môn của cả Thổ Nhạc đại lục, ở đây có thể học được nhiều thứ mà môn phái khác không có, chăm chỉ tu luyện nếu như chúng ta bái được một vị trưởng lão làm sư phụ thì sẽ có ích rất lớn với gia tộc."

"Lão đại, chúng ta sẽ cố gắng, không bao giờ để Trần gia đè đầu cưỡi cổ Đỗ gia."

"Nào, chúng ta cùng nhau cố gắng tu luyện, đúng rồi lão Nhị, vết thương trên người ngươi không sao chứ?"

"Lão đại yên tâm đi, sau khi luyện hóa đan dược thì sẽ không còn vấn đề gì."

"Hiện tại Yêu thú chung quang đây đều là tam tứ giai, Nhị ca lại đang bị thương, một hai con mọi người còn có thể ứng phó, nhiều hơn thì có thể...” Một tu sĩ khác có chút lo lắng nói.

Vị tu sĩ lớn tuổi im lặng một lúc rồi nói: "Mọi người đều đi về phía trước, nếu gặp phải Yêu thú không thể đối phó, chúng ta rút lui. Đêm nay các ngươi nên nghỉ ngơi thật tốt, Yêu thú thường không đến bên hồ này, ban đêm có thể thư giãn một chút. "

"Lão đại, vì sao Yêu thú lại không đến hồ này? "Một nữ tu sĩ trẻ tuổi hỏi.

"Ta cũng không biết có chuyện gì xảy ra với cái hồ này, tu sĩ và Yêu thú chỉ có thể nổi trên mặt hồ, không thể chìm xuống được, hơn nữa bên trong cũng không có bất kỳ vật sống nào, Yêu thú dường như rất sợ hại nên cơ bản đều không dám đến nơi này, nơi này cũng không có Linh dược, cho nên tu sĩ cũng sẽ không đến. Có thể nói, tất cả đi ngang qua nơi này đều là đến nghỉ ngơi đấy."Nam tu sĩ nói.

"Ở đó có phải có bảo vật gì không? "Nữ tu sĩ hưng phấn nói.

"Cho dù có bảo vật cũng không lấy được. Trước đây rất nhiều tu sĩ đã tìm mọi cách chìm xuống đáy hồ, dù có trên người đều đeo phù trọng lực hay đeo thêm bảo khí tăng trọng khác vào cơ thể, cũng không có cách nào chìm được. "

"À, thật đáng tiếc. "

"Đúng vậy, ở một nơi như thế này lẽ ra phải có tài nguyên quý giá, nhưng lại không có nên rất nhiều tu sĩ cảm thấy tiếc nuối. "

"Thật sự không có biện pháp nào sao? "

"Có lẽ vậy. Hầu hết các tu sĩ bước vào bí cảnh đều giống như ta và ngươi, trên người không có bảo vật đặc biệt gì, chỉ có thể nhìn hồ thôi."

"Lão đại, không phải lần này đệ tử của Đạo quân Thanh Mộc cũng vào sao? ”

“Đúng vậy, lúc trên phi thuyền ta đã tìm nàng nhưng cũng không thấy qua. "

"Ngươi gặp qua nàng rồi sao, chưa gặp thì có thấy nàng ngươi cũng không biết. "

"Nếu biết nàng thì tốt rồi, nếu ta cho nàng xem cái hồ này không chừng nàng có thể tiến vào."

“Đối với người ta mà nói đoán chừng còn chướng mắt cái hồ này, đừng suy nghĩ nhiều làm gì, nghỉ ngơi sớm đi. ”

Chẳng bao lâu sau bên kia không còn âm thanh nữa, chắc chắn bọn họ đang nghỉ ngơi, không thì đang tu luyện đi.

Hóa ra là thế, một cái hồ Chết. Kiếp trước của nàng cũng có nơi gọi là biển chết, cũng tương tự với tình huống ở đây, ngày mai nàng phải dò xét lại một phen, nói không chừng cơ duyên của nàng ở đây.

Biển Chết là do hàm lượng muối cao khiến mật độ nước biển quá lớn làm cho người ta nổi trên biển, nhưng còn hồ này thì sao?