Đào Trắng Sốt Sữa Đặc

Chương 4: Dùng côn hạ sốt!!!

Ngày đó bị phá thân một cách tàn bạo, lại còn lăn lộn tới lăn lộn lui nên sau đó, Diệp Tắc Ni Á đã phát sốt.Từ lâu đã nghe đồn xử nữ sau khi phá thân sẽ bị phát sốt, nhưng thật ra đây là lần đầu tiên được chứng kiến, đủ để chứng minh thân thể của tiểu mỹ nhân này có bao nhiêu kiều nộn.

Hơi nóng tỏa ra từ cô gái nhỏ quả thực ngon miệng đến giống mật đường, cô mơ mơ màng màng mà lẩm bẩm, cơ thể ấm áp dán vào trong lòng ngực của anh. Áo Tư Hoa Nhĩ Đức thoải mái mà hào phóng ban cho mỹ nhân nhỏ này đặc ân, anh mang cô về phòng mình, cô hoàn toàn là vật sở hữu của riêng anh.

“… Ân… Ha, ô ô…”

Trong phòng, cô gái trẻ hoàn toàn khỏa thân , hai chân bị trói rộng trên một chiếc ghế trông như chuyên dùng để khám phụ khoa. Lúc này, cô yếu ớt quằn quại , cố gắng thoát khỏi sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá mức khó chịu, nhưng cô không thể thoát khỏi sự trói buộc của dây trói, chỉ có thể để người đàn ông muốn làm gì thì làm với cô.

“Này, không dùng cồn hạ nhiệt thì cơn sốt sẽ không thuyên giảm đâu.”

Áo Tư Hoa Nhĩ Đức giọng điệu ôn hòa, nhưng trên tay anh lại có thứ gì đó cực kỳ tà ác, anh dùng nhíp gắp bông gòn đã tẩm cồn lau người cho cô, không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ âʍ đa͙σ của cô, nhưng lại không chạm vào bộ phận cần chạm vào nhất trên cơ thể cô. . . Cô gái mặt đỏ bừng khi bị anh chơi đùa với bản thân, hoa huyệt nở rộ của cô dường như là đang tỏa sáng, cô vô thức vặn vẹo, trên ghế tích tụ một vũng nước nhỏ , toàn bộ khung cảnh trông vô cùng thơm ngào ngạt.

"Thật lãng phí..."

Nhìn tiểu huyệt đang ướŧ áŧ, người đàn ông đau khổ thốt ra những lời này, anh hài lòng khi thấy tiểu huyệt chảy ra dòng nước thơm ngon vì thiếu kiên nhẫn mà xấu hổ . Kỳ thực không hề cường điệu khi nói rằng tình trạng này là do anh gây ra.

Ngày đó anh được thỏa mãn du͙© vọиɠ, khi rút ra dươиɠ ѵậŧ, cô gái nhỏ đáng thương đã bị anh làm đến hôn mê, hạ thân là một mảng hỗn độn. Căn bản là đầṳ ѵú phấn nộn và tiểu

huyệt đỏ bừng giống nhau, hoa môi đã hoàn toàn mở ra, hai mảnh hoa kiều nộn gục xuống, ở giữa hang động bị làm thành một cái lỗ tròn so với dươиɠ ѵậŧ thô tròn của anh giống nhau, chậm rãi mấp máy, bên trong không ngừng chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng xóa cùng với dâʍ ŧᏂủy̠. Anh chịu trách nhiệm hết mọi tủi thân của thiếu nữ kiều nộn mà ôm cô về phòng, ở bồn tắm rửa sạch cho cô. Ngón tay theo dòng nước ấm áp mà thọc vào tiểu huyệt vừa mới vừa bị phá thân, lông mày của cô gái nhỏ còn đang hôn mê nhíu

lại, tiểu huyệt không tự giác mà mấp máy. Anh thọc vào rút ra vài cái, vừa rồi cô gái nhỏ này còn khóc lóc than vãn “Đến cực hạn rồi, từ bỏ” mà giờ đã mơ mơ màng màng yêu kiều rêи ɾỉ một tiếng, tiểu huyệt tình ý miên man mà gắt gao ngậm lấy ngón tay anh, anh có hơi chút giảo hoạt mà rút ngón tay ra bắt đầu liếʍ mυ'ŧ. Mới vừa phát tiết xong mà ngón tay anh đã bị cô nịnh nọt hút sâu như vậy, anh mơ hồ muốn làm thêm lần nữa, anh đoán với sự nhiệt tình hiện tại của cô, sau này cô sẽ phải khỏa thân cả ngày, bị anh thao đến cả đi đường cũng không được.

Anh dùng miệng mà đút nước vào miệng cô, cho cô uống thuốc rồi lại bôi một loại dầu khác lên người cô một cách tận tình. Loại thuốc này có thể chữa lành làn da đỏ và bị tổn thương của cô, khôi phục nó về trạng thái ban đầu, đồng thời còn có tác dụng tăng cường sức khỏe. Mỗi lần anh bôi thuốc xong, cô gái nhỏ sẽ dần đỏ mặt, thở chậm rãi, hai tay đan vào nhau, sốt ruột quằn quại, tìm cớ bừa bãi.

"À ừm..."

Anh thích thú nhìn cô vặn vẹo trên giường một lúc, ngăn cản bàn tay nhỏ bé của cô chạm vào trái tim anh, đoán rằng cô chắc chắn chưa thử qua việc tự an ủi.

“Muốn không?” anh thì thầm vào tai cô.

"Ồ..." Cô gái nhỏ mê sảng vốn đã phát sốt, khịt mũi, không biết có hiểu không.