“A…” Niềm vui mãnh liệt chưa từng có khiến cô nằm vật xuống như bị điện giật, ngón tay của người đàn ông đưa vào tiểu huyệt của mình, cô theo bản năng mà rêи ɾỉ:“A…”Người đàn ông trước mặt cô im lặng một lúc, ngón trỏ vẫn cắm vào cơ thể cô. Khi tiểu huyệt run rẩy dần chậm lại,anh đột nhiên đâm thêm một ngón tay nữa, lần này hai ngón tay nhanh nhẹn khéo léo đưa vào, xoay, ấn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ toàn diện những điểm mẫn cảm. Thân thể vừa mới được thả lỏng đột nhiên lại căng lên, kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá mạnh, hai chân trắng nõn mềm mại run rẩy, cặp mông nhỏ cũng theo đó đung đưa.
"Ô, ô a a a a!”
Chưa đầy mười giây, tiểu huyệt nhận được đợt triều xuy dữ dội thứ hai, dịch thể trong suốt làm ướt sàn nhà trước mặt và chiếc ghế dưới người cô. Thật thoải mái...... Toàn thân trắng như tuyết của cô được bao phủ bởi một lớp màu đỏ thẫm. Thật thoải mái... Khắp cơ thểtrắng như tuyết của cô đều có một tầng ửng hồng, đầṳ ѵú đã từ lâu cứng như hòn đá nhỏ.
"...A nha" Anh nhìn chất lỏng bị cô phun ra trên mặt đất, cảm thấy dần dần không thể kiềm chế được sự hưng phấn của mình: "Đây thực sự là..."
Thật tuyệt vời.
Trong lúc sững sờ, cô cảm thấy hai ngón tay trong cơ thể mình bị rút ra, "bốp" một tiếng, lỗ nhỏ đột nhiên trống rỗng sau đó, cô nghe thấy tiếng kéo khóa, trên đỉnh đầu có một bóng đen bao phủ. Cô theo bản năng mở mắt ra, người đàn ông mặc đồng phục giam giữ tù nhân trước mặt vòng tay qua eo cô, vòng qua người cô hướng về phía mình.
“Không…” Cô mơ hồ biết chuyện gì sẽ xảy ra, yếu ớt giãy giụa: “Đừng…"
Giọng nói vỡ ra trong cổ họng cô. Một cơn đau nhói truyền đến từ giữa đôi chân mềm mạicủa cô, dươиɠ ѵậŧ to lớn chuẩn bị xuất tinh của anh đã hoàn toàn cắm sâu vào cơ thể cô.
“A…” Máu xử nữ nhỏ xuống theo dịch thể, cô đau đớn đến bật khóc, vặn vẹo cơ thể muốn trốn thoát, nhưng dù thế nào cũng không thể thoát khỏi sự kiềm chế mãnh liệt này: “Đau
quá. ..anh cút ra ngay..."
“Em sẽ thoải mái thôi, bảo bối.” Anh hôn lên vầng trán đẫm mồ hôi của cô, đưa tay vuốt ve cơ thể mịn màng và cặρ √υ' sữa mềm mại của cô.
Khi đầu ngón tay anh chạm vào núʍ ѵú đỏ mọng cương cứng, cô rêи ɾỉ, cắn thật chặt âʍ ɦộ mềm mại của anh và ăn càng chặt hơn, anh nhéo núʍ ѵú hai lần, cảm giác tiểu huyệt cô liền không tự giác mà thắt lại thật chặt. Anh nhìn cô, khuôn mặt nhỏ nhắn quyến rũ kia rõ ràng không giấu được vẻ xấu hổ cùng sự mê hoặc đau đớn. Ánh mắt đó khiến bụng dưới của anh càng căng thẳng, không kìm được chậm rãi đâm về phía trước.
"Đau quá..." Cô cau mày rêи ɾỉ, nhưng anh lại xoa xoa chỗ nhạy cảm một chút, tiếng rên đau đớn tràn ngập sự dịu dàng dễ chịu, "Ừm..."
Đúng như anh nghĩ. Cô là người trời sinh đã quyến rũ, chỉ cần anh thay đổi tư thế mà thao cô nhiều lần, nhất định không thể tách rời khỏi thân thể anh, mỗi ngày đều phải nằm dưới thân anh mà nuốt chửng ham muốn của anh bằng cái miệng đói khát, ướŧ áŧ cho đến khi tử ©υиɠ triều xuy, ăn cho đến khi không vô nữa thì thôi, chất lỏng sẽ từ từ chảy ra từ lỗ nhỏ mỏng manh, đến khi đó anh mới cảm thấy hài lòng.
Thực sự muốn nhìn thấy ngày đó thật sớm ...
Kết thúc nụ hôn dài, anh rời khỏi đôi môi mỏng manh của cô, không kìm nén được du͙© vọиɠ nữa mà đâm mạnh vào.
Anh đã tin chắc từ giờ trở đi, trong phòng thẩm vấn của mình, anh sẽ được huấn luyện tiểu mỹ nhân nhạy cảm đã kɧıêυ ҡɧí©ɧ anh trở thành bảo bối độc nhất vô nhị như mật đường không thể tách rời khỏi anh....