Tỉnh lại lần thứ N, kiền nhìn thấy trần nhà tinh xảo, xung quanh cô có rất nhiều người vây quanh. Chanh Tử nghe loáng thoáng vài người nói chuyện với nhau:
"" Bác sĩ, con gái của tôi bị làm sao thế?"".
"" Nếu con mà có mệnh hệ gì thì sao cha mẹ sống được đây?!"".
"" ………."".
Tuy không hiểu rõ tình hình cho lắm nhưng đại khái cô là con gái của hai người đang ôm nhau khóc trước mặt thì phải, nhìn họ... có chút quen quen nhưng không nhớ đã gặp ở đâu.
" Có vẻ như tiểu thư đã chịu đả kích rất lớn cho nên mới như thế này, hãy để cho cô ấy nghỉ ngơi" - Bác sĩ lên tiếng.
Sau câu nói đó thì mọi người cũng kéo ra ngoài.
Ơ kìa? Chăm bệnh nhân như thế đấy à?
Chanh Tử mặt nhăn còn hơn ăn chanh nhìn cánh cửa đang đóng chặt, căn phòng chỉ còn lại bản thân, cô thở dài rồi nhỏ giọng:
" Chậc, cái giấc mơ này đúng thật là... có để cho tao tỉnh để chạy deadline không thì bảo".
/ Ký chủ có vẻ lòng đầy chấp niệm với deadline /.
Một giọng nói mang theo âm vang xuất hiện khiến cho Chanh Tử phải bật dậy rồi lắp bắp:
" Ai ai ai ai vậy... đừng có nói... là maaa nha".
/ Ta không phải ma /.
" Con ma nào xuất hiện cũng bảo như thế đấy".
/............../.
" Trả lời đi chứ?!".
/ Ta chính là hệ thống /.
Âm thanh vừa dứt thì một luồng ánh sáng trắng khiến cho cô nhắm chặt hai mắt vì chói, sau khi ánh sáng đó dần tắt đi liền hiển thị một sinh vật... ờm... sinh vật bay lượn lờ trước tầm mắt của cô gái nhỏ, hình dạng... tròn tròn.
Gương mặt của cô gái lại lần nữa nhăn nó, bắt lấy cái vật bay như ruồi kia thất vọng thở dài rồi nói:
" Aissss, hệ thống?".
/ Ký chủ đang làm gì thế, nếu còn không thả thì ta sẽ báo cáo lên trên rằng đang bạo lực với hệ thống, sẽ bị trừng phạt đấy!!! /.
Chanh Tử nhếch một bên môi cười khẩy:
" Hệ thống?".
/ Đúng vậy, ta chính.../.
" Hệ thống cái beep beep beep, đừng có tưởng ta ngu rồi nói gì cũng được. Hệ thống nếu như không phải là sinh vật dễ thương thì cũng là robot không có thực thể có thể hô mưa gọi gió, mày chỉ là một quả cam, muốn lừa ai? Bà đây đọc vô số quyển truyện hệ thống rồi nên biết rõ, đừng có mà bốc phét nhá!".
Lúc này mới có thể nhìn rõ thứ ở trong tay cô, thực chất có phần hơi giống một quả cam, chỉ khác ở chỗ... nó biết nói.
" Hệ thống" lúc này cật lực giải thích:
/ Những quyển truyện đó đầu tư kinh phí, còn bộ truyện cô đang xuyên vào chỉ là tiểu thuyết mạng, tầm ảnh hượng chưa được gọi là cao cho nên tôi mới xuất hiện với hình thù thế này, ký chủ mau buông tay ra, nếu không sẽ bị phạt/.
Nghe đến đây, cô gái ngồi trên giường cười như điên dại:
" Moahahahahahaha, ngay cả hệ thống còn không được trau chuốc tỉ mỉ, còn bày ra cái trò hình phạt?".
/ Đúng thế, tuy là hệ thống không được chất lượng nhưng phạt thì có/.
Nghe bị phạt thì cũng có chsut sợ nha, nhưng vì cái nết cứng đầu không muốn thua cho nên Chanh Tử liền nghênh mặt mà nói:
" Phạt thử ta xem".
/ Nếu ký chủ đã không chịu hợp tác thì đừng có trách, ta đã cảnh cáo rất nhiều lần rồi/.
Dứt câu, quả cam... ý nhầm, hệ thống run run ở trong bàn tay của cô rồi vài giây sau liền thực thi hình phạt.
Piuuuuu...
Một vật gì đó nhỏ như hạt đậu văng trúng vào trán của cô khiến cho Chanh Tử có điều kiện "Ặc" một cái, nhìn cái thứ gì đó rơi lên giường, cô cầm lên rồi khinh bỉ:
" Hạt... cam?".
/ Đúng thế, đây là trừng phạt vì ký chủ..../.
Bẹp.
Cô ném quả cam xuống giường rồi dùng một cái gối đè lên, bản thân thì nằm xuống cho tay lên đầu rồi gãi gãi mặc cho cái hệ thống kia đang kêu gào thảm thiết.
Sau 15 phút...
Nó không còn giãy giụa nữa, nằm yên dưới gối. Lúc này cô mới nhỏ giọng:
" Ngươi nói ta xuyên vào quyển tiểu thuyết?".
/ Đúng vậy/.
"" Là tiểu thuyết cổ đại?"".
/ Đúng/.
Chanh Tử trợn mắt lên trời rồi thở dài, thảo nào cô không xưng hô mày- tao với cái hệ thống chết tiệt này mà lại xưng ta- ngươi. Nghe quên chết đi được.
" Tên gì?"- Chanh Tử trống không mà hỏi.
/ Hoàng tử sói/.
Chanh Tử ngắm nghía móng tay được giũa và sơn màu đỏ tươi, không thèm nhìn lấy hệ thống một cái, chỉ muốn hỏi rõ thắc mắc:
" Sao ta lại bị xuyên vào đây?".
/ Vì ký chủ ngày hôm qua đã bình luận những câu từ không hay khiến cho tác giả bộ truyện buồn lòng, vậy nên mới bị xuyên vào đây/.