Mang Thai Hộ

Chương 5

Những giọt mồ hôi lớn chảy ra từ người Chu Quân Ngạn, du͙© vọиɠ cùng lý trí đang điên cuồng tranh đấu trong đầu anh, anh vốn không có ý định thực sự muốn cô, nhưng lúc này toàn thân anh khó chịu đến mức sắp nổ tung, anh nghĩ chỉ xoa xoa một lúc rồi xuất tinh liền sẽ tốt, nhưng vật nhỏ này cư nhiên dám phản kháng, ngược lại càng khơi dậy khát vọng chinh phục tự nhiên trong xương cốt của một người đàn ông.

Anh nắm lấy hai bàn tay nhỏ nhắn của Giang Tư Ninh ấn vào tường, một tay đỡ lấy dươиɠ ѵậŧ của mình, chậm rãi đưa vào giữa hai chân cô, nơi đó đã sớm ướt đẫm một mảnh.

“Kẹp chặt lại.” Chu Quân Ngạn vỗ vỗ cặp mông trắng nõn mềm mại của cô gái, duỗi thẳng eo, mô phỏng động tác giao hợp, dươиɠ ѵậŧ của anh đẩy vào một chút rồi lại rút ra, cọ xát vào hai môi âʍ ɦộ, qυყ đầυ bốc lửa thỉnh thoảng gãi âʍ ѵậŧ nhỏ bé đang cương cứng của cô.

“Ừm……”

Một loại kɧoáı ©ảʍ khó tả tràn ngập từ âʍ ѵậŧ đến tận đầu dây thần kinh, Giang Tư Ninh vặn vẹo cơ thể để trốn tránh, nhưng eo cô lại bị bàn tay to lớn của người đàn ông giữ chặt.

Chu Quân Ngạn sướиɠ đến mức không nhịn được, hai mắt đỏ bừng, giống như sói đói đang cố nuốt chửng con mồi trong đêm tối, miệng uy hϊếp nói: “Nếu em còn cử động nữa, ta sẽ cắm vào thật.”

Thân hình nhỏ bé dưới thân quả nhiên rất nhanh liền thành thật, nam nhân cúi đầu nhìn cự vật thô to màu đỏ tím của mình đang đưa đẩy giữa đôi chân trắng như tuyết của thiếu nữ, hai sắc màu tương phản sắc nét khiến sắc tâm trong lòng anh rục rịch, nhịn không được mà bắt đầu tăng tốc, phần hông bạch bạch đυ.ng phải mông nhỏ, thật giống y như đang thao lộng vật nhỏ này, đại não dần dần trống rỗng, qυყ đầυ căng trướng khó nhịn, một tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi phun ra, dính đầy khắp đùi cô gái.

Cuối cùng bắn ra, Chu Quân Ngạn ngồi trên ghế thở hổn hển, chỉ về hướng phòng tắm: “Vào tắm rửa đi.”

Lát nữa, anh muốn nghiêm túc nói chuyện với nha đầu này.

Giang Tư Ninh cắn chặt môi, trong lòng dâng lên một nỗi ủy khuất mãnh liệt, đôi mắt to ngấn lệ.

"Đừng khóc……"

Chu Quân Ngạn không có nhiều kinh nghiệm dỗ dành con gái, nhìn khuôn mặt nhỏ không trang điểm này tràn đầy nước mắt, thực giống như một tiểu bạch thỏ thuần khiết dựa vào cạnh cửa, rụt rè che đi thân mình trần trụi một cách quyến rũ, nhu nhược nói không nên lời…

Bộ dáng câu nhân của cô lúc này lại càng dễ dàng khơi dậy ham muốn còn chưa hoàn toàn lắng xuống trong cơ thể anh, trong đầu anh vang lên một tiếng vo vo, cơ thể phản ứng sớm hơn ý thức, chờ đến khi anh kịp định thần lại, đã phát hiện mình đang đè Giang Tư Ninh trên giường.

Đôi chân thon dài của thiếu nữ vẫn chìa ra khỏi giường, treo lơ lửng trên không, thân dưới hai người trần trụi, dính chặt vào nhau, qυყ đầυ theo bản năng cọ xát vào âʍ ѵậŧ nhạy cảm.

Thuốc này quá mạnh, Chu Quân Ngạn cũng không định ủy khuất chính mình, dù sao vừa rồi anh cũng đã cùng cô gái nhỏ này tiếp xúc thân mật, một lần cũng là làm, hai lần cũng làm làm, du͙© vọиɠ hoàn toàn vượt qua lý trí, anh muốn cô…

Phần eo nam nhân rất nhanh đỉnh về phía trước, "phốc" một tiếng, nương theo dòng mật dịch trơn trượt, qυყ đầυ to như quả trứng ngỗng chui tọt vào trong.

“Thật chặt quá!” Người đàn ông nghiến răng nghiến lợi, cái lỗ nhỏ này miễn cưỡng mới có thể chứa được qυყ đầυ của anh, muốn đột phá sâu thêm nữa, e rằng càng khó.

Tim Giang Tư Ninh như muốn nhảy ra ngoài, vừa rồi thiếu gia lại đột nhiên lao tới, không để ý đến sự vùng vẫy của cô mà kéo cô lên giường, cự vật thô to nóng bỏng của người đang từng chút một xuyên qua cơ thể cô, hướng về nơi chưa từng có ai khám phá trước đây, chen vào trong âʍ ɦộ, một nỗi sợ hãi không rõ khiến cô run bần bật, đẩy ngực nam nhân ra, trầm giọng cầu xin:

"Đại thiếu gia... Em đau quá..."