Mang Thai Hộ

Chương 4

Tổ mẫu vốn là người cường thế, thấy vợ chồng Chu Quân Ngạn kết hôn đã lâu nhưng vẫn không có con liền nhiều lần nhắc tới việc cử mấy cô gái lên tỉnh lỵ để hầu hạ bọn họ.

Hầu hạ?

Chu Quân Ngạn không khỏi cười khổ, anh làm sao có thể không hiểu tổ mẫu muốn gì? Bây giờ là thời đại nào rồi, mà còn nghĩ đến việc cưới vợ lẽ cho anh để nối dõi tông đường chứ?

Lần này về lại không nghe thấy tổ mẫu nhắc đến, anh còn tưởng rằng người cuối cùng cũng đã từ bỏ ý định này, hóa ra người lại trực tiếp ra tay tàn nhẫn, khóa chặt cô gái nhỏ mong manh với anh khi anh trúng xuân dược, buộc anh hôm nay không thể không làm theo điều mà người muốn.

"Đại thiếu gia... Bỏ tay ra..." Giang Tư Ninh ngẩng đầu, cơ thể dâng lên một loại cảm giác kỳ lạ mà chưa từng có, bàn tay của người đàn ông dường như mang theo một sức mạnh nào đó, mỗi khi chạm vào da cô khiến cô như bị điện giật, vừa tê dại vừa đau nhức, muốn đẩy anh ra nhưng toàn thân lại vô lực.

Chu Quân Ngạn càng khó chịu hơn, thuốc kí©ɧ ɖụ© cộng tạo cảm giác thăng trầm trong cơ thể cộng thêm đó là mùi thơm dễ chịu của thiếu nữ khiến toàn thân anh muốn nổ tung, vất vả lắm mới cố gắng nói chuyện với cô để chuyển hướng chú ý của mình:

"Năm nay em bao nhiêu tuổi?"

“Mười sáu……”

"Thật là nhỏ..."

Chẳng trách làn da lại bóng loáng mịn màng, giọng nói cũng vô cùng trong trẻo, khiến anh nhịn không được mà vươn lưỡi tiếp tục liếʍ đôi gò má thanh tú của cô gái, hô hấp nóng rực,

cổ họng khát khô, thuốc trong cơ thể dường càng ngày càng phát huy dược tính, xâm chiếm ý thức của anh.

“Tôi muốn em…” Chu Quân Ngạn cắn vào tai cô gái, thổi hơi nóng vào vành tai cô, đem cứu áo của cô cởi bỏ, để lộ ra cặp ngực trắng nõn mềm mại lõα ɭồ trước mặt mình.

“Không muốn……”

Giang Tư Ninh vội vàng đưa tay chặn lại bị nhưng Chu Quân Ngạn giữ chặt hai tay, khống chế ở sau lưng khiến cô không thể cử động, máu của người đàn ông đột nhiên vọt lêи đỉиɦ đầu, anh chưa bao giờ nhìn thấy bộ ngực đẹp như vậy, hình dáng tròn trịa kiều nộn,quầng vυ' đặc biệt xinh đẹp, mang màu sắc phiếm hồng của thiếu nữ, không hề thâm sì như của vợ anh.

Cặp nhũ hoa quá mức kiều diễm khiến anh không khỏi cúi đầu ôm lấy đầu nhũ thanh tú của cô, nhấp nhẹ một ngụm.

Tư Ninh hừ một tiếng, mặt cô đỏ bừng, núʍ ѵú nhạy cảm lần đầu tiên bị đàn ông chạm vào, đầu núʍ ѵú dựng lên run nhè nhẹ, âʍ ɦộ bên dưới ẩm ướt, có chất lỏng gì chảy ra, trượt xuống bắp đùi thành một mảnh dầm dề.

"Ưʍ...đừng hôn..."

Cảm giác thật kỳ lạ, cô không nhận ra giọng nói của mình có chút khác với thường ngày, mềm mại lại quyến rũ, càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ ham muốn thú tính trong xương cốt nam nhân.

“Không, đừng sờ nơi đó…”

Chu Quân Ngạn thọc ngón tay vào trong khe hẹp giữa hai chân, bên trong đã cực kỳ ẩm ướt, khóe miệng anh hơi nhếch lên, mỉm cười nói: “Nhiều nước vậy?”

Giang Tư Ninh không dám lên tiếng, nơi riêng tư thần bí của cô đang bị người đàn ông tùy ý xâm phạm, âʍ ɦộ ướŧ áŧ không nhịn được mà mυ'ŧ vào ngón tay thon dài kia, theo động tác của anh mà mấp máy co rút, nơi nào bị ngón tay của thiếu gia chạm vào như bị một dòng điện mạnh đột ngột ập đến khiến cơ thể cô lập tức căng cứng.

"Ừm... à..."

Chu Quân Yên đột nhiên nâng một chân của cô lên, một cây gậy cực lớn giáng xuống miệng hộ, qυყ đầυ rực lửa ấn vào giữa hai môi âʍ ɦộ.

"Thả lỏng đi, để ta cọ một chút."

Cảm nhận được nguy hiểm, Giang Tư Ninh vùng thoát khỏi vòng tay của người đàn ông, túm lấy quần áo của mình vừa chạy vừa ra sức đạp cửa, tiếc là cửa chưa kịp mở thì một luồng khí nóng bao trùm lấy sau lưng cô, thân thể mỏng manh của cô rất nhanh đã bị cơ ngực rực lửa của người đàn ông ép xuống.

"Chạy cái gì?"