“Cho anh xem miệng vết thương.” Hồ Chấn Dương để Hồ Anh ngồi ở trên giường, một bên mở thuốc mới mua một bên nói.
Hồ Anh giống như hôm qua mở hai ra ra vén làn váy lên, hai chân trắng nõn bại lộ trước mặt Hồ Chấn Dương, khối sưng đỏ dưới háng kia phá lệ rõ ràng.
“Sao lại sưng thành như vậy?” Hồ Chấn Dương cả kinh, vội vàng cởi bỏ lớp băng gạt, động tác này không khỏi đυ.ng đến làn váy, tiểu huyệt không mặc qυầи ɭóŧ liền bại lộ trước mặt Hồ Chấn Dương.
Tiểu huyệt trắng nõn màu mỡ làm Hồ Chấn Dương lập tức nhớ tới tối hôm qua anh như thế nào ngậm vào trong miệng mạnh mẽ hút, phảng phất như hai anh em tâm linh tương thông, dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt chậm rãi chảy ra từ tiểu huyệt đem môi âʍ ɦộ đều tẩm ướt.
“Em…… Em tại sao không mặc qυầи ɭóŧ?!” Hồ Chấn Dương thanh âm có chút lớn.
Hồ Anh bị hoảng sợ, nhỏ giọng nói: “Phía dưới quá đau…… Nên em không có mặc…… Anh trai thực xin lỗi……”
Nhìn bộ dáng ủy khuất của Hồ Anh, Hồ Chấn Dương cũng cảm thấy mình phản ứng quá lớn, anh vội vàng an ủi nói: “Là anh trai không tốt, không nên mắng em, anh trước nhanh nhanh bôi thuốc cho em, hôm nay không cần tắm rửa nha.”
Hồ Chấn Dương luống cuống tay chân giúp Hồ Anh bôi thuốc lần nứa, cùng cảm thụ em gái rêи ɾỉ có bao nhiêu mê người, cho dù anh nổ lực áp xuống, nhưng côn ŧᏂịŧ vẫn là không chịu khống chế cứng lên, hơn nữa hôm nay phản ứng của em gái phá lệ lớn, chờ bôi thuốc xong, phát hiện hạ thân Hồ Anh đã ướt đẫm, dâʍ ŧᏂủy̠ đem khăn trải giường ướt một mảng lớn.
“Ô ô ô…… Anh trai…… Thật là khó chịu……”
Hồ Anh hơi kẹp hai chân, thân mình không ngừng vặn vẹo, trên mặt bởi vì du͙© vọиɠ không được thỏa mãn mà ửng hồng, ngón tay gắt gao bắt lấy ống tay áo của anh bộ dáng muốn cầu xin anh nhưng lại không biết mở miệng như thế nào.
Hồ Chấn Dương vừa vặn muốn giáo dục cô một chút, liền mở miệng nói: “Đây là phản ứng thân thể bình thường, nhịn một chút thì tốt rồi, về sau không thể xin nam nhân khác giúp đỡ, trừ bỏ chồng em ai cũng không thể chạm vào vị trí này của em.”
“ Vậy anh trai làm chồng em được không?” Hồ Anh lập tức nói, vυ' lớn không ngừng cọ cọ cánh tay anh, đầṳ ѵú đem váy ngủ mỏng đỉnh lên, Hồ Chấn Dương rõ ràng cảm giác được núʍ ѵú của em gái cọ lên cánh tay mình.
Hạ thân trướng đau lên, Hồ Chấn Dương cố nén du͙© vọиɠ cự tuyệt Hồ Anh: “Chúng ta là anh em ruột, không thể kết hôn.”
“ Vậy vì sao anh trai có thể liếʍ phía dưới của em?” Hồ Anh ngây thơ hồn nhiên hỏi.
Hồ Chấn Dương lập tức bị hỏi đến nghẹn họng, mặt cũng đi theo đỏ lên lên, há miệng thở dốc muốn nói cái gì lại phát hiện cái gì đều nói không được, cuối cùng chỉ có thể cường ngạnh nói: “Dù sao chính là không được!”
“Nhưng anh trai em thật khó chịu a……a giống như bị bệnh vậy, cả người đều nóng lên, phía dưới vẫn luôn chảy nước.” Cô một bên nói một bên sợ phía dưới của chính mình, đem ngón tay dính dâʍ ŧᏂủy̠ duỗi đến trước mặt Hồ Chấn Dương.
Cánh mũi toàn bộ đều là hương vị ngọt ngào của dâʍ ŧᏂủy̠ của em gái, côn ŧᏂịŧ Hồ Chấn Dương cứng đem quần tây thành cái lều nhỏ, giây tiếp theo, ngón tay dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của Hồ Anh cách qυầи ɭóŧ nắm côn ŧᏂịŧ của anh, trong nháy mắt, anh cảm thấy cả lông tơ trên người đều sướиɠ đến mức dựng lên, du͙© vọиɠ mãnh liệt chi phối đại não anh.
“Để anh dạy em đi.” Hồ Chấn Dương nghe được thanh âm chính mình.
Giây tiếp theo, Hồ Anh vui vẻ bật cười, mở hai chân ra đem toàn bộ tiểu huyệt ướt đẫm đều bại lộ ở trước mặt anh, bộ dáng giống như cầu xin anh trai mau liếʍ tiểu huyệt.