Nữ Phụ Muốn Bị Làm

Chương 5: Ꮯôn Ŧhịt̠ cắm vào miệng nhỏ của em gái.

Hồ Chấn Dương nhìn môi màu hồng nhạt của em gái, trong đầu lập tức nghĩ đến hình ảnh em gái ngậm côn ŧᏂịŧ mình, nhất định sẽ đem cái miệng nhỏ của cô căng nứt đi.

Hồ Chấn Dương đã sớm đã quên mất huynh em cấm kỵ, gấp không chờ nổi đem côn ŧᏂịŧ từ đũng quần rút ra, đại côn ŧᏂịŧ cơ hồ là bắn ra tới, gân xanh dữ tợn che kín toàn bộ côn ŧᏂịŧ, giương nanh múa vuốt hướng tới cái miệng nhỏ của Hồ Anh.

Thật lớn.

Hồ Anh đôi mắt tinh lượng, không nghĩ tới anh trai lớn lên như vậy tú khí dươиɠ ѵậŧ lại như vậy thô cuồng, nàng quả thực ái đã chết, không ngừng nuốt nước miếng gấp không chờ nổi muốn ăn đại dươиɠ ѵậŧ.

Hồ Anh hai mắt sáng ngời, không nghĩ tới anh trai ôn nhu như ngọt của mình lại có côn ŧᏂịŧ thô to như vậy, cô quả thực yêu chết, không ngừng nuốt nước miếng gấp không chờ nổi muốn ăn đại côn ŧᏂịŧ.

Hơi thơ nồng đậm nam tính càng ngày càng gần, trên cực đại qυყ đầυ có một giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙, Hồ Anh vươn đầu lưỡi nhỏ đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ phía trên ăn vào trong miệng, trong miệng toàn bộ đều là hương vị anh trai.

Lúc cô mở miệng nhỏ muốn đem cực đại qυყ đầυ ăn vào trong miệng Hồ Chấn Dương thân thể đột nhiên run lên, bá một chút đem dươиɠ ѵậŧ thu trở về: “Không thể…… Anh không thể làm như vậy.”

Hồ Anh: “……”

Như thế nào ngay lúc này lại rút lui?

“Anh trai, anh không thích Anh Anh liếʍ liếʍ cho anh sao?” Hồ Anh một bên vừa nói một bên cực kỳ có tính ám chỉ liếʍ liếʍ một chút bên miệng, đầu lưỡi linh hoạt làm Hồ Chấn Dương lập tức nghĩ tới đầu lưỡi nhỏ này liếʍ lên có tư vị mất hồn cỡ nào.

Côn ŧᏂịŧ vừa sưng vừa trướng, đau đến mức khiến anh hận không thể lập tức vứt bỏ cấm kỵ huynh em trực tiếp cắm côn ŧᏂịŧ vào miệng nhỏ em. Nhưng đầu óc anh toàn là cảnh em gái kêu anh trai. Anh không thể cầm thú như vậy!

Hồ Chấn Dương cọ một chút đứng lên, đầu óc ong ong nhanh chóng mặc quần áo cho em gái, rời đi giống như chạy trốn, chỉ để lại Hồ Anh thiếu chút nữa được ăn côn ŧᏂịŧ ngồi ngốc lăng trên giường.

Anh…… Anh như vậy liền đi rồi?

Có phải là nam nhân không vậy!

Hồ Anh tuy rằng bị liếʍ cao trào nhưng bên trong tiểu huyệt vẫn hư không đến lợi hại, vốn định tùy tiện đi ra bên ngoài tìm người phát tiết. Nhưng nghĩ đến côn ŧᏂịŧ cực phẩm này cô còn ăn không được liền tức giận, lần đầu tiên trên cuộc đời cô ăn mệt, tự mình đè nén du͙© vọиɠ, đơn giản thô lược dùng tay giải quyết một chút liền nặng nè nhắm mắt ngủ.

Hồ Anh vốn nghĩ tương lai còn dài, không nghĩ tới ngày hôm sau anh bữa sáng cũng chưa ăn liền đi làm, làm Hồ Anh dậy sớm đều không làm được cái gì, buổi tối anh cũng lấy cớ muốn tăng ca không về nhà.

Không về đúng không?

Hồ Anh móc di động nhắn tin cho Hồ Chấn Dương rằng phía dưới đau quá, miệng vết thương giống như bị nhiễm trùng, còn chụp một bức ảnh gửi cho anh, chỗ vết thương bị mảnh vỡ vòng tay cắm vào sưng đỏ, thoạt nhìn có chút dữ tợn.

Buổi tối 10 giờ, Hồ Chấn Dương trở lại, anh đầu tiên là chào mẹ sau đó liền cầm thuốc trị thương gõ cửa phòng Hồ Anh.

Trước khi mở cửa, anh không ngừng nói với chính mình quên đi sự việc ngày hôm qua, giúp em ấy bôi thuốc xong liên chạy đi, còn muốn nói cho em ấy sau này không thể cho người khác xem tiểu huyệt của mình, ngay cả anh cũng không thể.

Mà khi cửa phòng mở ra, Hồ Anh mặc váy ngủ màu trắng mái tóc dài rối tung xuất hiện trước mặt anh, toàn bộ lực chú ý của anh đều đặt lên miệng nhỏ của cô, phảng phất như miệng nhỏ đặt lên qυყ đầυ anh.

“Anh trai, anh đã đến rồi.” Hồ Anh lập tức nhào vào trong lòng ngực Hồ Chấn Dương, dáng người lả lướt hấp dẫn cùng cơ ngực rắn chắc của anh dán chặt vào nhau, anh lập tức cảm giác được chỗ cực lớn trước ngực của cô mềm mại cỡ nào .

Hồ Chấn Dương đem Hồ Anh đẩy ra, anh vừa mới động Hồ Anh liền rưng rưng đôi mắt nhìn anh, bộ dáng giống như bị vứt bỏ, làm trong lòng anh mềm nhũn lực đạo trên tay liền buông lỏng xuống dưới, Hồ Anh liền kéo eo Hồ Chấn Dương vào trong phòng.