Chương 52
Sau một phen tranh chấp, Tư Gia Thụ và Diệp Vũ Kỳ hai mặt nhìn nhau, lâm vào trầm mặc.
Tất cả những người ở đây đều là những người thông minh, rất nhanh đã phát hiện sự tình không giống với tưởng tượng của bọn họ.
Tư Gia Thụ hồ nghi liếc nhìn Giang Tư Niên: "Tôi chưa từng nghe cậu nhắc tới Hạ Tinh."
Giang Tư Niên cụp mắt lại, khóe môi anh mím chặt, toàn thân bao phủ lạnh lùng: "Tôi quả thật không biết Hạ Tinh."
Nghe anh nói vậy, Tư Gia Thụ trong nháy mắt có sức mạnh, nhướng mày nhìn Diệp Vũ Kỳ, anh ấy vốn cao hơn Diệp Vũ Kỳ, nhìn xuống cô ấy như thế càng có khí thế không thể phản bác: "Cô có chứng cứ gì chứng minh Hạ Tinh là bạn gái của Tư Niên không?"
Không làm rõ vấn đề "Hạ Tinh", cuộc nói chuyện này căn bản không thể tiếp tục được.
Ngay cả Dung Thần cũng dùng ánh mắt trưng cầu nhìn Diệp Vũ Kỳ.
Hồi trung học cô ấy còn chưa biết Lâm Tinh Tân và Diệp Vũ Kỳ, cho nên trong chuyện này, cô ấy cũng không có quá nhiều tiếng nói.
Diệp Vũ Kỳ thấy ánh mắt mọi người đều đồng loạt rơi trên người mình, nhất thời cảm giác trong lòng căng thẳng.
"Chuyện này làm sao cần chứng cứ gì, tôi cũng chỉ nghe người khác nói." Ánh mắt của cô ấy từ trên người Giang Tư Niên trôi qua, ký ức thời trung học bắt đầu trở về: "Nhưng lúc đó cả trường học đều truyền đến ồn ào huyên náo, làm sao có thể là giả?"
Tư Gia Thụ nắm lấy lỗ hổng trong lời nói của cô ấy, truy vấn thêm: "Cô nghe người khác nói? Vậy là cô không nhìn thấy Tư Niên và cô gái đó ở cùng nhau, đúng không?"
Diệp Vũ Kỳ sửng sốt: "Đúng, nhưng tôi…"
Tư Gia Thụ lười biếng ngồi xuống sofa, anh ấy chơi bật lửa màu bạc ánh lửa rõ ràng âm thầm, làm nổi bật lên vẻ mặt có chút bất cần của anh ấy: "Diệp tiểu thư, vậy đây chính là do cô bịa đặt."
Nồi đen lớn như vậy, Diệp Vũ Kỳ đương nhiên không tiếp nhận, cô ấy không hiểu sao có cảm giác trăm miệng cũng không thể biện minh: "Tôi bịa đặt sao?"
Tư Gia Thụ bất ngờ thu bật lửa, trên mặt lộ ra nụ cười, đôi mắt đen nhánh lạnh lùng: "Cô không hiểu rõ chân tướng sự việc, ngay trước mặt Lâm Tinh Tân nói Tư Niên có bạn gái, đây không phải là bịa đặt thì là cái gì."
Diệp Vũ Kỳ lớn như vậy, chưa từng bị người khác dùng ngữ khí này giáo huấn qua.
Mặc dù biết Tư Gia Thụ đang vì Giang Tư Niên ôm bất bình, cũng không khỏi có chút tức giận.
"Gia Thụ, chú ý thái độ của cậu." Giang Tư Niên nhìn Tư Gia Thụ, thâm ý nơi đáy mắt rõ ràng có thể phân biệt được.
Tư Gia Thụ: "…"
Anh ấy thực sự bị thuyết phục.
Cũng bởi vì đối phương là bạn của Lâm Tinh Tân, cô ấy phạm sai lầm lớn như vậy một chút chuyện cũng không sao, còn anh ấy ngay cả nói chuyện lớn tiếng một chút cũng không cho phép.
Tư Gia Thụ không nhịn được thở dài trong lòng, người anh em này của anh ấy thật sự không cứu được.
Nếu Lâm Tinh Tân đến cuối cùng cũng không thể yêu Giang Tư Niên, Tư Gia Thụ cảm thấy ông trời không có mắt.
"Giang tổng, tôi nhớ Tân Tân đã nói qua, trên ngực anh có tên Hạ Tinh." Dung Thần một bên trấn an Diệp Vũ Kỳ đang tức giận, một bên nói ra một câu khiến bọn họ nghi hoặc nhất.
Nếu những gì Giang Tư Niên nói đều là sự thật, vậy hình xăm trên ngực anh giải thích thế nào đây!
Diệp Vũ Kỳ một lần nữa nắm giữ quyền chủ động liên tiếng chất vấn: "Đúng vậy, trên người anh còn có tên Hạ Tinh, còn dám nói không biết Hạ Tinh? Hơn nữa tôi còn nhớ rõ lúc ấy trong nhóm mọi người đều nói anh và Hạ Tinh xuất ngoại."
Năm đó Giang Tư Niên vừa tham gia kỳ thi đại học xong lập tức lựa chọn xuất ngoại.
Hạ Tinh cũng vậy.
Các fan nhỏ của Giang Tư Niên đều cho rằng bọn họ đã ra nước ngoài sống cùng nhau, lúc ấy bầu không khí trong nhóm có thể nói là sầu đến thảm đạm toàn bộ đều là tiếng rêи ɾỉ.
Chỉ tiếc rằng Diệp Vũ Kỳ không tìm được nhóm kia, bằng không từng phút từng phút đem lịch sử trò chuyện trong nhóm ném lên mặt Tư Gia Thụ.
"Không có khả năng." Tư Gia Thụ phủ nhận: "Lúc trước Tư Niên xuất ngoại, tôi cũng ra sân bay tiễn cậu ấy. Tôi nhớ rất rõ, không có người khác giới thứ hai bên cạnh cậu ấy ngoại trừ mẹ và bà của cậu ấy."
"Vậy hình xăm các người giải thích thế nào?"
Diệp Vũ Kỳ nhìn chằm chằm Giang Tư Niên không chớp mắt, ý đồ từ biểu tình của anh phát hiện ra một ít sơ hở.
Chuyện xăm hình này Tư Gia Thụ quả thật không biết, anh ấy tò mò quan sát vị trí ngực Giang Tư Niên, đáng tiếc cách một lớp áo, cái gì cũng không nhìn thấy.
Anh ấy hỏi Giang Tư Niên: "Cậu có thực sự đi xăm hình không?"
Giang Tư Niên từ nhỏ đã là thiên chi kiêu tử, nội liễm tự kỷ, loại chuyện xăm hình này quả thực ngoài tầm với của anh ấy.
"Cô ấy thấy sao?" Giang Tư Niên không trả lời câu hỏi của Tư Gia Thụ, mà lại một lần nữa xác nhận với Dung Thần.
Dung Thần gật đầu.
Lâm Tinh Tân không chỉ nhìn thấy, đây cũng là chứng cứ quan trọng nhất cô thuyết phục mình tin rằng Giang Tư Niên yêu Hạ Tinh.
Tại sao hình xăm?
Trong ánh mắt Giang Tư Niên lộ ra sự cô đơn và thống khổ cầu mà không được.
Trong tuần đầu tiên đến Anh, anh đã đặc biệt không thích nghi.
Sự không thích nghi này không phải là từ sinh lý, mà là từ tâm lý.
Anh rất nhớ Lâm Tinh Tân.
Thư viện, sân chơi, phòng tập thể dục và thậm chí ngay cả những con đường rợp bóng cây ở Nam Thành 1... Dưới sự sắp xếp cố ý của Giang Tư Niên, anh đã từng ngẫu nhiên gặp qua Lâm Tinh Tân rất nhiều lần.
Nhưng nơi này, cái gì cũng có, duy chỉ có không có Lâm Tinh Tân.
Tướng mạo xuất sắc và khí chất quý phái tao nhã của Giang Tư Niên, khiến cho anh bất luận đi tới đâu, đều được khán giả ưu ái.
Mặc dù tiếng người xung quanh rất ồn ào, nhưng anh vẫn có cảm giác cô độc không nỡ từ bốn phương tám hướng vọt tới, muốn đem anh vô tình cắn nuốt.
Trong sự cô đơn im lặng cùng chờ đợi dài đằng đẵng, Giang Tư Niên cảm thấy trái tim mình giống như bị một loại vũ khí sắc bén trượt ra một vết nứt.
Trong số các thành viên cùng một nhóm với anh có một anh chàng người Pháp.