Câu Dẫn Ba Ba Cao Lãnh Của Khuê Mật (NTR)

Chương 7: Ba ba sẽ không động thủ đánh Thang Dao chứ

Chẳng lẽ ba cô ấy vẫn còn đang nói chuyện với Thang Dao?

Trong phòng, ngọn đèn mờ nhạt chiếu lên hai bóng người đang ôm nhau, làm cho hình ảnh ái muội kia càng thêm mông lung.

Điện thoại di động trên bàn làm việc đang tích tắc đếm ngược, đột nhiên sáng lên, hiển thị tin nhắn của bạn bè.

Nhưng không ai quan tâm, hai người họ dán chặt vào nhau, giống như đang đắm chìm trong thế giới của mình.

Thang Dao ngồi trên đùi Tống Ôn Du, hai tròng mắt mê ly, trong miệng không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ, hai gò má vẫn đỏ ửng.

Vạt áo ngắn tay màu xanh lá cây bị kẹt giữa hai bầu ngực, từ đầṳ ѵú kéo dài cho đến rốn, bụng dưới trắng nõn mịn màng, hoàn toàn bại lộ trước mắt Tống Ôn Du.

Anh nhìn chằm chằm vào bộ ngực trắng như tuyết đang run rẩy của Thang Dao, cổ họng anh liền cảm thấy khô khốc.

Nhiều năm nuôi dưỡng lý trí nói cho anh biết, tuyệt đối không thể nhìn thân thể Thang Dao nữa, rõ ràng là cô đang cố ý quyến rũ anh.

Nhưng bản năng sinh lý của nam giới lại khống chế anh, căn bản anh không cách nào dời tầm mắt đi được.

Trong đầu điên cuồng vang lên âm thanh thúc giục anh, anh nên há miệng ra ngay lập tức, ngậm đầu nhũ thẳng đứng của cô gái vào trong miệng và dùng sức mυ'ŧ thật mạnh.

Những suy nghĩ xấu xa trong lòng anh chỉ muốn ngấu nghiến ngậm quả đào hấp dẫn đó ngay lập tức.

Tống Ôn Du dùng sức lắc lắc đầu, cố gắng đè nén xúc động bản năng của thân thể, ném du͙© vọиɠ ra khỏi tâm trí.

“Còn 4 phút nữa... Sắp đến giờ rồi.” Giọng nói của anh khàn khàn và đầy từ tính.

Thang Dao thấy Tống Ôn Du nhíu mày, biết mình đã mở ra cánh cửa du͙© vọиɠ của anh.

Cô hơi ngẩng đầu, vươn ngón tay khẽ vuốt ve khuôn mặt của anh.

Ngón tay mềm mại không xương, xẹt qua lông mày tuấn lãng của anh, lướt qua sống mũi anh tuấn rồi dừng trên đôi môi mỏng của anh, nhẹ nhàng vuốt ve.

“Kỳ thật em còn có một chỗ khác, còn đáng yêu hơn so với ngực...”

Cô dùng sức vặn vẹo mông, mông đầy đặn ma sát trên da thịt đùi cứng rắn của anh, tạo ra một trận ngứa ngáy.

“Hừ...” Anh kìm lòng không được mà phát ra một tiếng rêи ɾỉ, sâu trong cổ họng cũng tràn ra một tiếng rêи ɾỉ.

Đáy mắt Thang Dao xẹt qua một tia đắc ý, lúc này cô bắt lấy bả vai người đàn ông, ưỡn mông về phía trước, dùng mông đẩy vào háng người đàn ông.

“A ~!”

“Ưm ~!”

Hai người gần như kêu lên cùng một lúc!

Tống Y Y ngoài cửa kinh ngạc mở to hai mắt, trái tim đập nhanh.

Cô ấy có nghe thấy tiếng la hét không?

Ba ba sẽ không động thủ đánh Thang Dao chứ?!

Không thể nào, ba sẽ không bao giờ làm gì người khác!

“Ba ơi!” Tống Y Y dùng sức gõ cửa phòng: “Có chuyện gì vậy?”