Sau Khi Tên Bệnh Kiều Trùng Sinh Lại Giả Vờ Ngoan Trước Mặt Cô

Chương 3

Editor: L’espoir

*

Nhưng anh càng dịu dàng Giản Vi lại càng sợ hãi, cô biết lúc Thẩm Dữ Bạch nổi giận chưa bao giờ nói mình nổi giận. Mà là sẽ dùng hành động cụ thể nói cho cô biết, hắn đang phẫn nộ đến cỡ nào.

Ngón tay màu trắng lạnh của người đàn ông đặt lên sau gáy của Giản Vi, tiếp theo ưỡn mạnh xuống. Gậy thịt cực lớn trực tiếp đâm thẳng vào sâu trong cổ họng của Giản Vi.

“Một khi đã như vậy, vì sao còn muốn chọc giận tôi?”

Giọng của Thẩm Dữ Bạch đột nhiên trở nên lạnh như băng, qυყ đầυ to như trứng ngỗng cắm thẳng vào trong cổ họng cô.

Đau đớn kịch liệt khiến cổ họng Giản Vi không ngừng nôn khan, nhưng ngược lại nó lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ cổ họng co rút, kẹp chặt qυყ đầυ Thẩm Dữ Bạch.

Thuần dưỡng hơn một năm khiến Giản Vi gần như theo bản năng vươn đầu lưỡi ra liếʍ láp trên gậy thịt của người đàn ông.

Lúc trước Thẩm Dữ Bạch đã cắm gậy thịt vào miệng cô, cô liều mạng giãy dụa vừa dùng răng cắn vừa dùng đầu lưỡi, dùng hết biện pháp chỉ muốn đẩy gậy thịt của hắn ra ngoài. Nhưng kết quả đổi lại chính là bị Thẩm Dữ Bạch nghiêm khắc dạy dỗ.

Cô vẫn còn nhớ con quỷ xinh đẹp này đã nhét gậy mát xa rung động tốc độ cao vào miệng cô, để cho gậy mát xa khuấy động trong miệng nhỏ của cô.

“Vi Vi không muốn ăn gậy thịt của tôi, xem ra là muốn ăn thứ gì khác rồi.”

Gậy mát xa thô to cứng rắn khuấy cổ họng của Giản Vi đầy máu tươi. Liên tiếp bị dạy dỗ mấy lần, Giản Vi cũng không dám nhổ gậy thịt của Thẩm Dữ Bạch ra nữa.

“Răng Vi Vi rất đẹp, nhưng nếu cắn lung tung những thứ không nên cắn, tôi cũng không ngại giúp Vi Vi nhổ từng chiếc răng một ra.”

Thẩm Dữ Bạch nói thêm bất cứ lời gì, trên mặt đều lộ ra nụ cười. Nụ cười trên mặt anh càng đẹp, Giản Vi lại càng sợ anh.

Ngoại trừ việc bị Thẩm Dữ Bạch thuần hóa, loại thuốc kí©ɧ ɖụ© mà Giản Vi bị ép ăn cũng bắt đầu phát huy tác dụng.

Cô bắt đầu chủ động mυ'ŧ gậy thịt của Thẩm Dữ Bạch, cho dù cổ họng đã bị gậy thịt của Thẩm Dữ Bạch cắm chảy máu, cô thế nhưng cảm giác được một trận kɧoáı ©ảʍ dâng trào.

“Đúng vậy, chính là như vậy. Đầu lưỡi mềm nhũn của Vi Vi liếʍ nhanh hơn một chút. Chỉ cần liếʍ tôi đủ thoải mái, lát nữa tôi sẽ dùng dươиɠ ѵậŧ đút cái miệng phía dưới Vi Vi.”

Khuôn mặt của Thẩm Dữ Bạch đẹp đến quá đáng, cho dù là nói những lời thô lỗ như ‘dươиɠ ѵậŧ’ cũng không ảnh hưởng đến nhan sắc chút nào, ngược lại càng thêm mê hoặc lòng người.

***

L’espoir: Cầu ánh kim ạ!!!