Cô ngồi trên sô pha tiếp tục xem TV, đầu lại đang miên man suy nghĩ, tưởng tượng lúc anh trai tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ở trong nhà vệ sinh tắm rửa sẽ trông như thế nào, anh trai vừa cao vừa có cơ bắp, mặt lại rất đẹp trai, từng hạt nước xối từ trên người anh trượt qua thành những nhỏ giọt, hình ảnh kia khẳng định rất…
Khuôn mặt Tống Văn Văn nóng lên, không dám nghĩ nữa, vội vàng ngồi ngay ngắn trên sô pha, hít sâu một hơi, tiếp tục xem ti vi.
Tống Triều tắm rửa xong đi ra, lúc đi ngang qua phòng khách sửng sốt một chút, bởi vì em gái của anh đang nằm ở trên sô pha giống như đã ngủ.
Anh đi qua, tắt TV, đẩy nhẹ cánh tay Tống Văn Văn, "Dậy rồi về phòng ngủ."
Tống Văn Văn lại là trở mình, đổi tư thế xong tiếp tục nằm ở nơi đó, nỉ non nói: "A không muốn, em muốn ngủ, đừng ầm ĩ làm phiền em..."
"Trở về phòng rồi ngủ, ngoan." Tống Triều còn nói thêm.
Tống Văn Văn dứt khoát không để ý tới, thậm chí còn phát ra tiếng hít thở đều đều rất nhỏ.
Tống Triều bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó cẩn thận ôm lấy đứa em gái này, bế cô trở về phòng.
Một khắc Tống Văn Văn bị ôm lấy, cơ thể mềm mại run lên, tỉnh lại, sau đó cũng rụt người lại, ở trong lòng anh trai bắt đầu giả bộ ngủ.
Cách quần áo dán vào cơ thể anh trai, cảm giác cơ bắp anh rất rõ ràng, hơn nữa trong lòng anh ấm áp, nằm như thế này thật thoải mái.
Đáng tiếc rất nhanh cô đã bị đặt ở trên giường, còn bị đắp chăn mỏng.
Một trận tiếng bước chân vang lên, Tống Triều bước vài bước đi ra ngoài đóng cửa lại, Tống Văn Văn lúc này mới dám mở mắt, nhìn về phía trần nhà tối om, nghĩ tới cảm giác tuyệt vời vừa rồi, thẹn thùng lại rất hưng phấn, hai chân thế mà không kiềm được kẹp chặt vào nhau.
Đêm nay Tống Văn Văn lại mơ thấy mộng xuân, có điều giấc mơ này không còn là bị anh trai lạnh lùng nhìn bản thân đang tự an ủi nữa, mà là người đàn ông này cư nhiên bò tới đẩy hai chân của cô ra liếʍ l*и của cô.
Trong giấc mơ, cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ thân dưới của cô lại rất chân thật sảng khoái, giống như còn đang kêu to rất lẳиɠ ɭơ, phía dưới bị đầu lưỡi ấm áp mạnh mẽ của anh trai liếʍ quả thật vô cùng sảng khoái, khiến cái l*и của cô không ngừng kẹp cắn, ra nước, dưới mông ướt sũng một mảnh thật lớn.
Chỉ là liếʍ ở bên ngoài còn chưa đủ, miệng của anh trai cô còn ngậm luôn cả cái lỗ phía dưới của cô, đầu lưỡi chui thẳng vào bên trong của cô, khiến cô cất tiếng kêu rên vô cùng kiều diễm, hai chân mở rộng, xoay mông lung tung, cái l*и nhỏ vừa sảng khoái vừa rất ngứa ngáy dùng sức đưa về phía trên đầu lưỡi của anh.
Đầu lưỡi của anh trai rất thô lỗ ở bên trong cô, giống như là cái gì khác vậy, khiến cho cô sảng khoái đến mức sắp hỏng mất, kết quả đương nhiên là đạt tới cao trào vô cùng mạnh mẽ, hai chân khoác lên vai anh trai, cái l*и nhỏ hướng về phía đầu lưỡi hung hăng co rút lại rồi phun nước.
Cô phun nước da^ʍ nhiều đến mức khiến cho chúng dính trên đầu lưỡi, trên miệng, thậm chí làm ướt sũng cả gương mặt của anh, quá xằng bậy.
Bởi vì giấc mộng xuân này, sau khi Tống Văn Văn đứng lên, ở trong phòng bồi hồi một hồi lâu rồi mới đi ra, lúc này Tống Triều đã đi ra ngoài, tuy nhiên anh vẫn để lại bữa sáng cho cô.