[Lần đầu tiên cảm thấy Khương Tự có chút đáng thương, rõ ràng cô ấy mới là cô chủ thật.]
[Khương Cẩm Nguyệt quá đáng ghét! Cô ta trộm mọi thứ của Khương Tự, tôi không nói sai chứ!]
[Trời ạ, Khương Tự là cô chủ của nhà họ Khương, rõ ràng cô ấy nên có được tất cả, nhưng lại vì đủ chuyện mà bị nhạo báng, ngẫm lại đã thấy chua xót.]
Khương Tự bình tĩnh tiếp tục chậm rãi nói:
“Ba năm trước, nhà họ Khương vừa mới tìm được tôi, tuyên bố với bên ngoài là tôi là cô Ba được nuôi ở nông thôn từ nhỏ.”
“Nhưng mà, tôi mới là con gái ruột của nhà họ Khương.”
“Khương Cẩm Nguyệt không có một tí huyết thống nào với nhà họ Khương.”
Sau khi vứt ra tin tức quan trọng này, Khương Tự nhìn giá trị số mệnh tăng mạnh, chuẩn bị rời đi.
Tất cả, đã đủ để khiến Khương Cẩm Nguyệt hoảng loạn.
Kế hoạch của cô không có mục giao lưu với phóng viên.
Khương Tự đứng lên, vệ sĩ phía sau nhanh chóng xông lên.
Vệ sĩ trong hội trường ngăn cản phóng viên, không cho phép bọn họ nhào lên gặng hỏi.
“Cô Lục đừng đi, chúng tôi còn có vấn đề!”
“Cô Lục, vì sao cô với Kỳ Tầm lại có scandal?”
“Cô Khương Tự, nghe đồn là cô cướp hôn ước của Khương Cẩm Nguyệt và Lục Lẫm, điều này có phải là sự thật không?”
Đi tới cửa, Khương Tự bống dừng bước, cô quay đầu nhìn thoáng qua, môi đỏ khẽ mấp máy, buông ra hai câu.
“Tôi chỉ trả lời một vấn đề.”
“Hôn ước giữa nhà họ Khương và nhà họ Lục vốn là thuộc về tôi.”
Sau khi nói xong, Khương Tự xoay người rời đi, nhóm vệ sĩ cũng ồ ạt đi theo.
Chỉ để lại cánh phóng viên đứng tại chỗ, trợn mắt há hốc mồm.
Một bên khác, màn hình phát sóng trực tiếp cuộc họp báo phim của Khương Cẩm Nguyệt vẫn đen, vẫn đề chữ “Chủ phòng chưa phát sóng”, vậy nhưng số người xem chỉ tăng chứ không giảm.
Từng hàng làn đạn hiện lên màn hình màu đen, có thể nhìn ra các fans của cô ta rất nóng lòng.
[Cẩm Nguyệt mau ra đây giải thích, bọn em/anh/chị tin tưởng chị/em!]
[Không sao hết, vốn dĩ tôi thích con người của Khương Cẩm Nguyệt chứ không phải vì cô ấy là bạch – phú – mỹ.]
[Con gái nuôi thì làm sao? Chị ấy dựa vào nỗ lực của mình để đi tới ngày hôm nay, mọi người đều rõ như ban ngày.]
[Fans của Khương Cẩm Nguyệt điên rồi phải không? Bị hình tượng danh viện của cô ta tẩy não bao nhiêu năm, giờ lại đánh chết không chịu thừa nhận cô ta là con gái nuôi? Thân phận này có mất mặt đến vậy sao?]
Vừa nãy Khương Cẩm Nguyệt mất khống chế ở hậu trường, lần đầu tiên quát chuyên viên trang điểm.
Cô ta chỉ kinh hoảng trong một thoáng chớp mắt, sau đó nhanh chóng điều chỉnh trạng thái, dịu dàng nói xin lỗi với chuyên viên trang điểm.
Người đại diện bước nhanh vào trong, nói: “Cẩm Nguyệt, Khương Tự vừa mới công khai chuyện em là con gái nuôi.”
Chuyện Khương Cẩm Nguyệt là con gái nuôi của nhà họ Khương, lúc ký hợp đồng, công ty cũng không biết. Bởi vậy, bọn họ chưa bao giờ chuẩn bị phương án truyền thông với nguy cơ này.
“Có cần hủy cuộc họp báo không?”
“Không.”
Khương Cẩm Nguyệt cắn chặt răng, cuộc họp báo này nhất định phải diễn ra.
Cô ta mới là nữ chính của công chúng, Khương Tự dựa vào đâu mà cướp đi nổi bật của cô ta?
Trước kia cư dân mạng luôn mắng Khương Tự, bọn họ đều đứng về phía Khương Cẩm Nguyệt.
Khương Cẩm Nguyệt vốn còn nghĩ Khương Tự mở họp báo là vì cái gì?
Hiện tại, cuối cùng cũng biết.
Thời điểm Khương Tự mới được tìm về, rõ ràng nó đã đồng ý giữ bí mật.
Khương Cẩm Nguyệt không ngờ sau 3 năm nó lại đổi ý, thẳng thừng làm trò công bố việc này trước toàn dân cả nước.
Hai ngày trước, cư dân mạng đè Khương Tự xuống thấp bao nhiêu thì sau khi tin tức này được công khai nó thắng càng lớn.
Khương Tự tính toán hay lắm.
Khương Cẩm Nguyệt dựa vào lưng ghế, sau khi hít sâu vài lần, cô ta lập tức ra quyết định.
“Các người chuẩn bị phương án truyền thông, giờ tôi sẽ lên sân khấu.”