Gian Thương Và Thiếu Gia

Chương 6

Đêm khuya thanh tĩnh, hương thơm hoa lài tỏa ra khắp sương phòng.

“Van cầu ngươi, trừng phạt ta đi ~” hắn ác tâm nói.

Nàng quay đầu, tròng mắt nghiêng góc 45 độ nhìn hắn, nam nhân này không thể nói câu nào bình thường được sao? Càng nghe nàng càng muốn đánh người.

hắn vốn là gian thương, đáng ra phải có khí tức dày đặc của nam nhân nhưng hết lần này tới lần khác thân thể khôi ngô, kiện tráng lại bị che lấp dưới lớp quần áo này , lúc này hắn nửa ngồi nửa nằm trên ghế, vạt áo cơ hồ đã mở rộng, lộ ra nửa thân trần kiện tráng, một tay vuốt ve cơ thể của mình, một tay bao trùm giữa hai chân mập mờ vuốt ve .

“Y Thiên, đến trừng phạt ta A, đừng quá áp lực bản năng của mình, nếu không trăng đến biến thành lang soi thì làm sao bây giờ A.” Tiếng nói trầm thấp hùng hậu nửa đầu đầu nghe có thể tạm chấp nhận, nhưng nửa phía sau lại khiến người ta không lọt tai chút nào.

Trong phút chốc tròng mắt trở nên mị hoặc, sự lãnh khốc trong đó cơ hồ muốn đâm thủng người.

“Nga nga nga, ta thực muốn bàn tay nhỏ bé của nàng trừng phạt ta A, nhất định vừa sảng khoái lại vừa thoải mái.” Kẻ hỗn đản nào đó cư nhiên lại như vậy, tay phải nắm chặt bỗng buông lỏng bắt đầu di chuyển.”Đến đây đi, Y Thiên, ta là của ngươi rồi, ngươi muốn chơi đùa như thế nào ta cũng chấp nhận.”

Ngạch giác có chút di chuyển, gân xanh liền nổi lên.

“Bởi vì ——”con ngươi hẹp dài xốc lên, bạc môi cười có vẻ tà ác vạn phần: “Ta, yêu, ngươi!”

Ầm ầm , thần kinh nổ tung, làm nàng suýt té, quay đầu lại, chỉ vào hắn rồi mắng: “Ta yêu ngươi không phải nói như vậy !” Những lời tốt đẹp như vậy phải là dưới ánh trăng, hai người tay trong tay mặt đối mặt mới cùng nhau thổ lộ tiếng lòng.

hắn kéo vạt áo, vẻ mặt dâʍ đãиɠ, “Đến đây đi!”

Nàng sợ hãi lùi về phía sau một bước, “Ngươi, ngươi muốn làm gì?” Đầu óc hắn bất bình thường bị điên rồi sao?

Đại chưởng đặt lên ngực, “Trừng phạt nơi này, nơi này cũng có thể.” hắn dũng cảm để lộ thân trần cho nàng lựa chọn.

… A A A A A, không được, nàng thực muốn bóp chết tên yêu nghiệt này! Đầu óc bỗng chốc trở nên u mê, nàng khống chế không được bước tới, hai chân khóa chặt ngồi lên người hắn hai tay vòng lên cổ hắn.

“A a a, cái mông nhỏ dịch xuống chút nữa, dùng sức đè ép tiểu tử của ta đi, nó cũng muốn ngươi trừng phạt nó, kẹp chết nó nó, làm nó chết đuối cũng có thể…” Sâu trong con mắt lóe lên tia cười gian.

Nàng dùng miệng khóa lại lời của hắn , tên khốn khϊếp này, lỗ tai của nàng không chiụ được hắn nữa.

Môi kề môi, nàng thầm nghĩ không biết làm thế nào để cho hắn im miệng, hung hăng cắn môi hắn, cái miệng hư hỏng này chỉ biết nói mấy thứ bậy bạ, làm cho nàng vừa xấu hổ vừa tức giận, dùng sức hút đầu lưỡi hắn, trừng phạt cái lưỡi hư hỏng của hắn, chỉ biết nói những câu làm cho nàng xấu hổ.

Mềm mại hoạt nị, ướŧ áŧ ngọt ngào, lửa giận trong mắt rất nhanh bị giập tắt lông mi dài run rẩy thong thả khép lại, dã man cắn nuốt biến thành trằn trọc ôn nhu, mùi vị tuyệt vời, dây dưa như thế nào cũng thấy không đủ, cọ xát như thế nào cũng thấy chưa đủ, đầu lưỡi khẽ cắn, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng phong phú.

“Ân ân, người xấu…” Nàng thở dốc rêи ɾỉ, đôi tay nhỏ bé ôm lấy cổ hắn, thân thể cũng chầm chậm hạ xuống, nhũ hoa no đủ trước ngực không tự chủ cọ xát vào bờ ngực dày rộng, nghiêng đầu, giữ chặt ót hắn không để cho hắn rời đi, cái miệng nhỏ nhắn khao khát mở ra, “Còn muốn nữa…”

Tiếng cười hùng hậu từ sâu trong yết hầu truyền ra, sủng ái nhìn nàng, hôn rồi lại hôn. Lòng bàn tay ngứa ngày xuyên qua quần áo, vuốt ve da thịt ngọc ngà, di chuyển lên thắt lưng mảnh khảnh, rồi đi xuống kiều đồn cong vểnh, làm cho hắn yêu thích không buông tay, khó có thể lựa chọn.

“Nếu ta có thêm hai đôi tay thì tốt rồi.” hắn ghé sát môi nàng thở dài, cảm giác thật sự rất tốt, chỉ vuốt ve nàng như vậy hắn cũng có thể đến cao trào.

“Cái gì?” Tiếp nhận nụ hôn của hắn, nàng lười biếng như con mèo nhỏ, thổi khí ở cần cổ mẫn cảm của hắn, toàn thân đều nhanh chóng run rẩy đứng lên, muốn bắt một thứ gì đó, nhưng lại bất lực chỉ có thể nắm lấy bả vai quang lõa, ngẩng đầu hôn hắn.

Dùng đầu lưỡi kịch liệt di chuyển, hắn há mồm cắn một chút, lại liếʍ một chút, nàng mẫn cảm đáp lại làm cho hắn hài lòng vô cùng thỏa mãn, nâng lên khuôn mặt say mê nhỏ nhắn của nàng, hắn mỉm cười: “Y Thiên, đến.”

“Cái gì?” Đại não hỗn độn bị chống giữ ngồi dậy, sau đó ngồi lên đùi hắn, nhìn hắn tháo đai lưng, lấy ra gậy th*t đứng thẳng nóng rực bừng bừng phấn chấn như cự xà nhét vào bàn tay nhỏ bé của nàng.

“Ta là của ngươi rồi.” hắn đặt vào lòng bàn tay nhỏ bé của nàng, ám chỉ nàng nắm lại bàn tay.

Hai tay nắm chặt cự long, nàng đưa mắt xuống, nhìn gậy th*t đỏ thẫm nổi đầy gân xanh, ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt vô cùng chờ mong của hắn, trống ngực trở nên kịch liệt, biết hắn thích như vậy, đột nhiên thả ra một nụ cười. Tay phải nắm chặt, trên dưới di động, hướng lên trên mạnh nhẹ thay đổi, tay trái mở ra vuốt ve bắp đùi mẫn cảm của hắn.

“Giỏi quá, bảo bối.” Thanh âm trở nên khàn khàn, một tay giơ lên nhẹ niết vào sau cổ nàng, một tay bắt được nhũ hoa tuyết trắng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ nàng, “Ta còn muốn.”

hắn cho tới bây giờ không hề che dấu đói khát đối với nàng. Cắn môi dưới, buông xuống con ngươi nhìn ánh mắt tràn đầu du͙© vọиɠ của hắn, toàn thân vừa tê dại vừa trống rỗng, nơi đó của nàng không ngừng co rút muốn được lấp đầy, hắn cũng có cảm giác này sao? Ngón cái chạm đến u cốc, chất lỏng ẩm ướt chảy ra, nguyên lai hắn cũng sẽ ẩm ướt sao?

Tâm vừa động, nàng không dám nhìn vẻ mặt của hắn, lui về phía sau một chút, khom người, cẩn thận vươn đầu lưỡi, liếʍ một chút lêи đỉиɦ cự long to lớn đang tản ra nhiệt khí, nghe thấy hắn hài lòng rêи ɾỉ, bàn tay to ôn nhu ôm lấy ót nàng, êm ái xoa bóp , cổ vũ .

“Tiểu bảo bối, ta thích như vậy.”

Nhấc lên con ngươi nhìn khuôn mặt tuấn tú của người nào đó tràn đầy vui sướиɠ cùng hưởng thụ, dường như nàng cũng được trấn an cùng lấy lòng, tinh thần bỗng chốc cũng trở nên vui sướиɠ. Khuynh đầu hôn môi. trong tay ngoan ngoãn thuận cự thú, đầu lưỡi tinh nghịch liếʍ phệ, đôi môi di chuyển lên xuống dọc thân cự vật.

hắn rêи ɾỉ có chút thô dã nắm chặt tóc nàng, cảm giác đau đớn trên da đầu khiến nàng ngẩng đầu lên, khuôn mặt anh tuấn tràn đầy du͙© vọиɠ có chút vặn vẹo, “Đủ rồi, ta sắp ra tới.”

“Như vậy liền ra a.” Nàng hoàn toàn không phản đối.

Ánh mắt hồn nhiên của nàng làm cho con ngươi của hắn trở nên mềm mại, nàng vì hắn mà buông tha cho vui thích của mình rồi? Lắc đầu cười nhẹ tiếp cận đôi môi của nàng, “Chúng ta tiếp tục.”

Dát ách hứa hẹn gọi nàng trong lòng Noãn Noãn , tư thế thay đổi, xoay người nàng xuống dưới thân thể hắn, hắn vội vàng xé rách tất cả xiêm y của nàng, chẳng mấy chốc thân thể xích͙ ɭõa của hai người đã dính sát nhau. Bàn tay to lớn phủ lên tuyết nhũ, nhũ hoa bị đùa bỡn kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm cho nàng giãy dụa dưới thân hắn.

“Chán ghét chán ghét.” Dám trêu đùa ta như vậy, nàng cong lên thắt lưng, bụng nhỏ run rẩy hướng đến cực đại du͙© vọиɠ, ôm lấy bờ vai của hắn, nàng nhíu mày, “không nên chơi đùa ta nữa.” Lúc hắn kɧıêυ ҡɧí©ɧ, hưng phấn của nàng cũng không thua gì hắn, bây giờ trấn an nhỏ như vậy căn bản không cách nào thỏa mãn nàng.

“Hảo.” hắn trả lời ngắn gọn, bàn tay theo nhũ hoa trượt nhẹ nhàng trượt xuống bụng nàng, dò xét tiến vào u cốc ướŧ áŧ, hai người vì sự tiếp xúc này mà cùng thở dài, nàng hoàn toàn tiếp nhận nâng cao thắt lưng , khi hắn đưa tay đến cửa huyệt ướŧ áŧ liền bị hút chặt, móng tay của nàng bấm mạnh vào cánh tay tráng kiện của hắn.

hắn dùng sức ấn sâu vào dũng đạo ngón tay uốn lượn tìm đến nơi mẫn cảm trong u huyệt, nàng kịch liệt run rẩy đứng lên, “Ân ân, không nên như vậy!” Bàn tay nhỏ bé lung tung lục lọi tìm đến côn th*t, “không nên…”

“Hư…” hắn cắn răng nhẫn nại đòn hấp dẫn trí mạng, động tác trên tay không ngừng tăng nhanh, làm cho nàng toàn thân kịch liệt rung động, đến khi huyệt nhi hút chặt tay hắn gắt gao co rút, hắn mới rút tay ra, cầm du͙© vọиɠ của mình đặt cạnh cửa huyệt.

Cao trào làm cho nàng trở nên mờ mịt , kɧoáı ©ảʍ cùng hư không lần lượt thay đổi làm cho nàng vừa vui sướиɠ vừa khó chịu, thân thể xụi lơ vì hắn gần sát lại lần nữa buộc chặt cùng chờ mong, hoàn toàn mông lung mắt hơi khép lại, vươn bàn tay nhỏ bé về phía hắn, tinh tế yêu cầu: “Đến.”

hắn ôn nhu nhìn nàng, tưởng tượng cảm giác khi hoa nhi của nàng dung nạp, đem cự long kề đến cửa vào xinh xắn, khuynh hạ thân thể cao lớn, hôn lên bàn tay nhỏ bé của nàng, “Hảo.”

Áp lực đáng sợ, đẩy mạnh, chống giữ đến cực hạn, mật thực ăn khớp, hoa nhị bủn rủn bị ép mạnh.

“Ân…” Nàng nhắm chặt mắt, có chút đau đớn lại vô cùng khoái ý phát ra tiếng.

“Ân…” hắn cắn răng nhắm chặtmắt, hưởn thụ tiếng kêu tuyệt mỹ mất hồn phệ cốt.

Trong hoàn cảnh này không người nào lại có thể nói chuyện, cũng không có người lại có thể tự hỏi, chỉ có sử dụng thân thể mới thỏa mãn được khao khát, cơ thể bị xé rách bắt đầu chạy nước rút, kịch liệt dây dưa, da thịt cùng da thịt như lửa cọ xát, lời lẽ cùng lời lẽ lung tung gặm cắn, lòng bàn tay cùng ngón tay nắm chặt, hạ thể cùng nhau hợp lại một chỗ liên tục luật động.

một chút, lại một chút, đến tận nơi sâu nhất trong linh hồn, sâu đến mức chỉ có đối phương mới có thể chạm đến.

Sau đó, bộc phát.

Khi nàng khôi phục ý thức, thấy mình cuộn mình trong thân thể to lớn , ấm áp, nếu nịch thủy người đưa hắn gắt gao vây quanh, mà hắn thì một chút lại một chút vuốt ve sau lưng nàng, kiên nhẫn , ôn nhu , sủng ái .

Ôm lấy mặt hắn, nàng hữu khí vô lực ghé vào lỗ tai hắn nói: “Ta yêu ngươi.”

hắn nghiêng đầu hôn môi nàng mồ hôi ẩm ướt trên trán, thâm tình thấp giọng nói: “Ta cũng yêu ngươi.”

Hít sâu một hơi, nàng nói: “Ba chữ ta yêu ngươi này vốn nên nói ra lúc tình nồng ý mật, tình chàng ý thϊếp không kìm hãm được so với Kim kiên thề non hẹn biển tương cứu trong lúc hoạn nạn ý loạn tình mê tình đầu ý hợp như keo như sơn phong tình nguyệt ý tình chân ý thiết di tình Duyệt tính chất hồn dắt mộng oanh ngọt đường yêu lúc nói .”