Mục Tiêu Là Gả Cho Mã Văn Tài!

Chương 19: Mã Văn Tài Đến Phủ Cầu Hôn

Nhóm dịch: Phù Du

Lâm Vô Ưu tỉnh, vừa tỉnh lại nàng lập tức cảm thấy miệng có chút khô khốc, nhưng nghĩ lại có thể là cảm mạo gây ra, liền không có nghĩ nhiều.

Mã Văn Tài nhìn thấy Lâm Vô Ưu tỉnh liền đem thuốc mới vừa sắc xong đưa tới bên miệng Lâm Vô Ưu, Lâm Vô Ưu tỏ vẻ có thể tự mình uống, nhưng Mã Văn Tài lại giống như không có nghe thấy, vẫn luôn vẫn duy trì tư thế đút thuốc, Lâm Vô Ưu không lay chuyển được hắn, liền ngoan ngoãn để hắn đút xong, nàng cảm thấy Mã Văn Tài có chút quái quái.

“Mấy người Lương Sơn Bá đi rồi sao?” Lâm Vô Ưu đột nhiên mở miệng dò hỏi làm động tác thu dọn chén thuốc của Mã Văn Tài ngẩn ra, nhưng hắn rất mau lại khôi phục như thường, tự nhiên mở miệng trả lời vấn đề của Lâm Vô Ưu: “Ừm, Tạ thừa tướng đề cử hắn nhậm chức huyện lệnh huyện Mậu, hắn đã đi nhậm chức.”

Biết Lương Sơn Bá đã đi huyện Mậu nhậm chức, Chúc Anh Đài cũng về tới Chúc gia trang, mình cũng đã kiếm đủ giá trị lực cản, Lâm Vô Ưu cảm thấy hết thảy đều phát triển theo hướng tốt, Mã Văn Tài không làm vai ác, hoà hoãn quan hệ với Lương Sơn Bá, sau này khi điều tra án cướp đoạt quân lương ở huyện Mậu kia sẽ không vô tình tàn sát bá tánh, hơn nữa không có hắn cản trở tình yêu của Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài, bọn họ cuối cùng cũng sẽ hữu tình nhân chung thành quyến chúc.

“Ngươi còn nhớ Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài nữa! Ký chủ, ngươi lo thân mình trước đi!” m thanh của Tiểu Bạch đột nhiên xuất hiện ở trong đầu, khiếm Lâm Vô Ưu hoảng sợ, cuống quít dò hỏi có chuyện gì.

“Kỳ thật ta cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra cái gì, nhưng dựa vào kinh nghiệm nhiều năm của ta, ta cảm giác Mã Văn Tài có chút kỳ quái, hắn thậm chí đều không cho ta gặp ngươi, mỗi ngày sau khi ở cửa đem thuốc đưa cho hắn, hắn liền sẽ đuổi ta đi, nhìn biểu tình của hắn, ta cảm thấy có chút quái.”

Lúc này Lâm Vô Ưu mới bắt đầu để tâm tới Mã Văn Tài, hôm nay Mã Văn Tài giống như phá lệ an tĩnh, vừa rồi thời điểm đút thuốc cũng rất khác thường, tuy rằng nhìn rất bình tĩnh, nhưng luôn cảm giác đang áp lực cái gì đó, Lâm Vô Ưu không dám manh động, đành phải an tĩnh trước ngồi ngốc ở trên giường.

Qua một lát, sau khi Mã Văn Tài thu dọn xong, cầm giấy và bút đi về phía mình, mở giấy ra, bút đưa tới trước mặt mình: “Vô Ưu, viết phong thư về nhà nói cho phụ thân mẫu thân biết chúng ta muốn thành thân được không?”

Nghe thấy Mã Văn Tài muốn mình viết thư nói cho cha mẹ biết bọn họ muốn thành thân, Lâm Vô Ưu cảm thấy đầu óc giống như có chút theo không kịp, cả người liền giật mình tại chỗ, không có bất kỳ cái động tác gì, Mã Văn Tài giống như cũng không vội, vẫn cười tiếp tục duy trì tư thế nâng bút.

Mã Văn Tài rõ ràng chỉ ôn nhu nhìn mình như vậy, nhưng Lâm Vô Ưu vẫn bất giác cảm thấy có một trận lạnh lẽo ập tới, lý trí nói với nàng phải theo Mã Văn Tài trước, sau khi phản ứng lại, Lâm Vô Ưu tiếp nhận bút Mã Văn Tài đưa qua.

Bút sau khi bị Lâm Vô Ưu tiếp nhận, độ cong ở khoé miệng của Mã Văn Tài giơ lên vài phần, ôn nhu trong mắt và tình yêu cũng khuếch trương lên, tay xoa đầu Lâm Vô Ưu đặt ở chóp mũi, ngửi hương vị độc nhất thuộc về Lâm Vô Ưu này: “Vô Ưu thật ngoan, viết cho phụ thân mẫu thân, ta liền đến nhà ngươi cầu hôn, chúng ta là có thể vẫn luôn ở bên nhau.”

Hơi thở của Mã Văn Tài phun ở cổ mình cổ Lâm Vô Ưu cảm thấy có chút ngứa, nhưng lại không dám cử động, chỉ đành phải nhịn xuống ý ngứa phiền lòng này, đặt bút bắt đầu viết thư.

Phụ thân mẫu thân, thấy tin như gặp người, đoạn thời gian này, nữ nhi ở thư viện hết thảy đều mạnh khỏe, trong ba năm này kết bạn với nhi tử của thái thú Hàng Châu, Mã Văn Tài, hắn quan tâm nữ nhi nhiều hơn, trong lúc ở chung nữ nhi cảm giác sâu sắc cùng với hứng thú hợp nhau, ít ngày nữa trước hắn biết được nữ nhi là nữ giả nam trang, cũng nguyện cùng nữ nhi cộng kết liên lí, hai người chúng ta tình nghĩa tương thông, tuân thủ nghiêm ngặt lễ Chu Công, ít ngày nữa trở về nhà nguyện thương lượng với cha mẹ.

Đem thư đã viết xong đưa cho Mã Văn Tài, Mã Văn Tài chiết hảo sau để vào phong thư, gọi tới mã thống, làm hắn hoả tốc đem tin gửi đến Kiến Khang Lâm phủ, an bài xong sau liền lại ngồi trở lại Lâm Vô Ưu bên người, đem Lâm Vô Ưu ôm ở trong lòng ngực: “Vô Ưu, ta thật vui, ngày mai chúng ta liền khởi hành về Kiến Khang, gặp phụ thân mẫu thân được không?”

Lâm Vô Ưu bị ôm ở trong ngực ,gật gật đầu đáp ứng thỉnh cầu của Mã Văn Tài, cẩn thận nhớ lại lời Mã Văn Tài nói mới phát hiện hắn muốn cùng mình cùng nhau về nhà: “Ngươi không cần về nhà chuẩn bị sính lễ sao?” Lâm Vô Ưu ngẩng đầu lên hỏi ra vấn đề này.

Mã Văn Tài nhìn trong mắt Lâm Vô Ưu chỉ có một mình mình, cảm giác thỏa mãn lấp đầy trái tim trống trải của mình: “Ta đã sớm chuẩn bị xong, cũng đã viết thư báo cho phụ thân ta, hắn đã chạy tới Kiến Khang” nói xong nhẹ nhàng hôn một cái dừng ở trán Lâm Vô Ưu.

“Ngươi đều an bài xong, ý kiến của ta là không quan trọng có đúng không? Ngươi là muốn thay ta ra quyết định phải không?”

Biết Lâm Vô Ưu đây là tức giận, Mã Văn Tài lập tức giải thích: “Không phải, ta không có muốn bức ngươi đưa ra quyết định, ta chỉ là muốn để ngươi nhìn thấy quyết tâm, ta muốn dùng hết sức của ta giữ ngươi lại bên cạnh ta.”

Lâm Vô Ưu hiểu rõ tạm thời nàng không có biện pháp bình thản nói chuyện bình thường với Mã Văn Tài, trạng thái hiện tại của Mã Văn Tài không đúng, nàng cũng không muốn kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn, nàng sợ Mã Văn Tài làm ra chuyện gì thương tổn chính hắn, liền không có rối rắm vấn đề này, tùy ý Mã Văn Tài giam cầm mình.

Nhìn thấy tình cảnh giờ phút này của Lâm Vô Ưu, Tiểu Bạch cũng đã mở miệng: “Kiểu này của hắn có phải là cưỡng chế trong truyền thuyết hay không, ký chủ chỉ nhẫn nhục chịu đựng như vậy, không phản kháng một chút sao?”

Ở trong thức hải, Lâm Vô Ưu nghe thấy tiếng dò hỏi của Tiểu Bạch truyền đến: “Không phản kháng, ta vốn dĩ là muốn gả cho hắn, hiện tại ta chủ yếu lo lắng chính là hắn vì sao lại đột nhiên biến thành như vậy.”

Về việc Mã Văn Tài vì sao lại đột nhiên biến thành như vậy, Tiểu Bạch cũng không có đáp án chuẩn xác, chỉ biết là sau khi Lâm Vô Ưu bứng xong cây đào, Mã Văn Tài liền thay đổi: “Chẳng lẽ là bởi vì ngươi bứng cây đào?”

Nguyên nhân này làm Lâm Vô Ưu khó mà tiếp thu, mình chỉ bứng cây đào, Mã Văn Tài cần gì phải biến thành bộ dáng cố chấp kỳ quái như vậy, nhìn hắn khi đối đãi mình thật cẩn thận, Lâm Vô Ưu còn có chút không đành lòng đau lòng, nàng đều cảm thấy mình thật muốn nổ mạnh trái tim thánh mẫu đầu óc tràn ngập yêu đương.

Đêm nay, Mã Văn Tài vẫn luôn ôm Lâm Vô Ưu, nhưng thật ra không có làm ra hành động thiếu quy củ khác, chỉ đem đầu vùi ở cổ mình, Lâm Vô Ưu cũng không có ngăn cản hắn, tùy ý hắn ôm mình ngủ một đêm.

Sáng sớm hôm sau, Lâm Vô Ưu đã bị Mã Văn Tài ôm lên trên thuyền, khởi hành về Kiến Khang, chưa tới mấy ngày, Lâm Vô Ưu đã đứng ở cửa nhà mình.

“Lão gia, phu nhân, tiểu thư đã trở lại.” Phía trước nghe thấy âm thanh truyền báo của gã sai vặt sau khi nhìn thấy mình liền cao hứng chạy tới nội đường báo cho phụ thân mẫu thân.

Nghe thấy nữ nhi đã về, Lâm Nguyên Thanh kích động chạy ra đón, nhanh chóng đi tới bên cạnh Lâm Vô Ưu, dắt tay Lâm Vô Ưu kéo đi vào phòng, căn bản không có chú ý tới Mã Văn Tài đứng bên cạnh: “Nữ nhi, cuối cùng ngươi cũng đã trở lại, ngươi rời nhà mấy năm nay, vi phụ còn có mẫu thân ngươi đều nhớ rất nhiều đó! Mẫu thân ngươi sáng sớm còn tự mình đi Thục Vinh Trai mua điểm tâm ngươi thích cho ngươi, hiện tại còn chưa trở về, nàng mà về nhìn thấy ngươi, xác định chắc chắn cao hứng nói không ra lời.”

Lâm Vô Ưu cảm nhận được tình yêu nồng nhiệt của cha mẹ, cảm thấy toàn thân đều ấm áp, gió nhẹ thổi qua làm tất cả đẹp như một bức họa, phụ mẫu yêu thương của mình, gia đình ấm áp, người yêu thân mật đều bầu bạn ở bên cạnh, Lâm Vô Ưu vui sướиɠ nắm lại tay phụ thân bước vào đại đường.

Chỉ chốc lát sau, mẫu thân cũng đã trở về, quả nhiên giống như phụ thân nói, kích động nói không ra lời, chỉ liên tục khóc, Lâm Vô Ưu cũng khóc lên theo, cả nhà khóc thật lâu mới nhớ tới Mã Văn Tài đứng ở giữa đại đường.

Trong lòng Lâm Nguyên Thanh đối với tên Mã Văn Tài này gần đây liền bắt cóc nữ nhi của là nghẹn tức, không có một người phụ thân nào nguyện ý dễ dàng mà giao nữ nhi dưỡng lâu như vậy cho một nam tử xa lạ không biết tính tình.

Cũng may Mã Văn Tài cũng biết vừa tới cửa liền cầu thú nữ nhi người ta là một chuyện rất đột nhiên, cũng không có cường thế nói ra, nếu đã về quê nhà của Lâm Vô Ưu, hắn liền muốn tạm thời đè nén du͙© vọиɠ cuồng nhiệt của mình xuống, để lại một ấn tượng tốt cho Lâm phụ và Lâm mẫu.

Mã Văn Tài mua một phủ đệ ở bên cạnh Lâm phủ, Mã Tuấn Thăng cũng đã tới nhắc tới hôn sự của Lâm Vô Ưu và Mã Văn Tài, thời gian này, Lâm Nguyên Thanh cũng thấy rõ tính tình của Mã Văn Tài, cùng với sự quan tâm cẩn thận tỉ mỉ cùng tình yêu đối với nữ nhi của mình kia, quan trọng nhất chính là nữ nhi thật sự thực thích tên Mã Văn Tài này, liền đáp ứng hôn sự của hai người bọn họ.

Nghĩ muốn thời gian ở chung với cha mẹ nhiều hơn, Lâm Vô Ưu và Mã Văn Tài thương lượng một chút, đem hôn sự định ở ba tháng sau, ba tháng này nàng phải làm bạn bên cạnh phụ mẫu mình cho tốt, Mã Văn Tài đã biết ý nghĩ của mình, còn tỏ vẻ sau khi kết hôn về sau, Lâm Vô Ưu tùy lúc đều có thể trở về, hắn sẽ không hạn chế nàng.