Âm thanh hôn nhau của hai người vang lên hòa với tiếng lép nhép ma sát giữa ngón tay với hậu huyệt nghe cực kỳ dâʍ ɭσạи. Sau đó Ngô Xuyên cảm thấy bốn ngón tay mình bị cái lỗ tham ăn ngậm chặt lấy. Vậy mà Phong Giang Thanh đã lêи đỉиɦ bằng lỗ nhỏ.
“Cục cưng giỏi quá.” Tuy Ngô Xuyên là công tử nhà giàu, bình thường đều giữ mình trong sạch, cũng có nhiều bạn tình nhưng không thể không khen cậu: “Xem ra không cần phải dùng nhiều dầu bôi trơn rồi.” Ngô Xuyên thưởng thức nét mặt đang lêи đỉиɦ của Phong Giang Thanh: “Dâʍ đãиɠ quá.”
Phong Giang Thanh hé miệng không ngừng thở dốc. Mắt và môi cậu đều đỏ ửng lên, đầu lưỡi hơi thè ra, khóe mắt ướŧ áŧ, đầṳ ѵú đứng thẳng cương cứng như hòn đá nhỏ, run rẩy trong không khí trông vô cùng đáng yêu.
“Ha a… Ha ưm…” Phong Giang Thanh còn đang đắm chìm trong dư vị thì đột nhiên lỗ nhỏ bị dươиɠ ѵậŧ đâm mạnh vào.
“A a!” Cây súng nóng bỏng thô bạo đâm thẳng vào không chút thương tiếc, bắt đầu đâm rút phát tiếng nước đầy dâʍ đãиɠ. Hai quả trứng dập mạnh vào cặp mông trắng nõn phát ra âm thanh “bạch bạch” vang dội.
Phong Giang Thanh bị nắm chặt eo, lắc lư qua lại trên giường. Lỗ nhỏ chưa kịp co lại thì đã bị căng to ra lần nữa, dươиɠ ѵậŧ to lớn đâm rút mạnh bạo vô tình. Hai chân cậu kẹp chặt eo người đàn ông, sợ nếu bất cẩn thì sẽ bị nhấn chìm vào biển du͙© vọиɠ ngay lập tức, dù cho hiện tại trông cậu sắp chết đuối đến nơi rồi.
Cậu thở hổn hển, còn đối phương vẫn điên cuồng cướp đoạt oxi trong miệng cậu. Đầu lưỡi tê dại bị ngậm mυ'ŧ trêu đùa khiến cậu muốn rút lui nhưng lại bị Ngô Xuyên nắm lấy cằm rồi tiếp tục dây dưa quấn quýt.
Phong Giang Thanh ôm lấy cổ Ngô Xuyên, móng tay cậu cào lên lưng anh. Dù cảm thấy hơi đau nhưng lại làm anh càng trở nên phấn khích. Dươиɠ ѵậŧ của anh vẫn còn rất cứng, anh cũng không thích quá dịu dàng.
Ngô Xuyên đã để ý Phong Giang Thanh ngay khi cậu vừa đến trường. Anh cực kỳ khao khát đóa hoa hồng mảnh mai xinh đẹp này nên vẫn luôn chờ cơ hội hái nó xuống.
Lỗ nhỏ của Phong Giang Thanh kẹp chặt khiến anh mê muội điên đảo, nếu không phải lát nữa còn phải đưa cậu về ký túc xá thì anh sẽ cᏂị©Ꮒ cậu đến hừng đông. Nhưng anh có hơi tò mò, người như Phong Giang Thanh rất có sức hút với đàn ông nhưng tại sao lại không hề cảnh giác chứ? Những người trước của cậu ddax đi đâu rồi?
“Đằng Tỉnh…” Phong Giang Thanh ôm chặt lấy người đàn ông đè lên người mình rồi làm nũng: “A… Đừng làm mạnh quá, ngày mai còn phải đi học…”
Thì ra là người đó, nhưng Đằng Tỉnh? Trước giờ anh chưa từng nghe thấy cái tên này. Là bạn trai cũ sao? Hay là bạn tình?
Ngô Xuyên hừ lạnh một tiếng, trong lòng cảm thấy khó chịu vì mình không phải là chủ nhân duy nhất của đóa hồng này nên liền dấy lên lòng ghen tị muốn hành hạ cậu.
Anh nắm lấy dươиɠ ѵậŧ nhỏ của Phong Giang Thanh, dùng tay ma sát đầy thô bạo, khi nghe được tiếng rên nức nở của cậu thì cảm thấy rất hài lòng.
“Gọi đàn anh đi, nhìn cho kỹ anh là ai.” Ngô Xuyên lại nắn nhéo hai núʍ ѵú khiến cậu nghẹn ngào gọi tên anh.
“A… Ưʍ... Là… đàn anh.” Phong Giang Thanh bị cơn đau làm cho tỉnh táo hơn một chút. Cậu thấy người đàn ông đang cᏂị©Ꮒ mình là đàn anh Ngô Xuyên, “Đàn anh… Ngô Xuyên, là đàn anh Ngô Xuyên.”
Cậu cảm thấy có gì đó không đúng lắm nhưng cậu vốn là người thích hưởng thụ nên chỉ muốn nhanh chóng bắn tinh: “A a… Đàn anh...”
Dù bề ngoài Phong Giang Thanh trông có vẻ kiêu ngạo lạnh nhạt nhưng thật ra từ nhỏ cậu đã thích làm nũng, lại còn thích những đồ mà con gái thích, chỉ vì sĩ diện nên mới giả bộ thanh cao mà thôi.
Trong lúc mơ hồ, Phong Giang Thanh bắt đầu hờn dỗi làm nũng theo bản năng: “Đàn anh… Ưm… Muốn bắn...” Phong Giang Thanh giống một bé cɧó ©áϊ muốn cọ chóp mũi vào gương mặt đối phương nhưng hiện tại trước mặt cậu lại một con chó sói hung ác và nguy hiểm. Phong Giang Thanh lại bị hôn đến thở hổn hển, bên dưới chảy nước lênh láng.
“Em đáng yêu thật đấy.” Ngô Xuyên rất hưởng thụ việc Phong Giang Thanh làm nũng với mình. Anh vốn là người độc đoán và bá đạo, thích ăn mềm không ăn cứng nên anh không còn quan tâm người đàn ông mà Phong Giang Thanh Thanh nhắc đến là ai nữa, chỉ cần lỗ nhỏ của đóa hồng đáng yêu này bị anh cᏂị©Ꮒ nát là được.
“Ưʍ... A...” Lỗ nhỏ của Phong Giang Thanh chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙. Cậu ngửa cổ lên tạo thành một đường cong vô cùng xinh đẹp. Ngô Xuyên liếʍ láp yết hầu của cậu rồi gặm cắn tạo thành dấu hôn đỏ tươi.
Sướиɠ quá. Phong Giang Thanh mơ màng nghĩ, lâu rồi cậu chưa làʍ t̠ìиɦ. Cậu có thói quen co thắt lỗ nhỏ lại, giữ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong để không làm bẩn ga trải giường nhưng dươиɠ ѵậŧ to lớn đang đâm vào bên trong lại cương cứng lần nữa, muốn cᏂị©Ꮒ cậu đến mức bắn nước da^ʍ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra.Cốc cốc.
“Mọi người, sắp phải về rồi.” Giọng nói Tùng Sơn truyền đến từ cửa: “Chú ý thời gian.”
Ngô Xuyên lưu luyến rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi lỗ nhỏ, sau đó bế Phong Giang Thanh đi tắm. “Anh rất mong chờ được thấy vẻ mặt của em vào ngày mai.” Ngô Xuyên âu yếm vuốt ve cơ thể cậu, tắm sạch cho cậu rồi bế cậu đi.
Phong Giang Thanh được Ngô Xuyên bế ra khỏi phòng, nhưng ánh đèn VCR trong phòng còn đang lập loè…