Mỹ Nhân Ở Thế Giới Song Song

Quyển 1 - Chương 3

Một giây sau Phong Giang Thanh lập tức bị sặc. Cái khỉ gì vậy?! Tại sao trên xiên thịt gà này lại có mù tạt?

“A, Thanh, sao em lại ăn thịt gà của anh vậy?” Ngô Xuyên cười khổ, anh vươn tay đưa cho Phong Giang Thanh Thanh một cốc nước, sau đó vỗ nhẹ lưng cậu: “Say rồi à?”

Phong Giang Thanh Thanh vội uống một ngụm nước rồi lại bị sặc. Cái gì đây? Sao lại là rượu? Phong Giang Thanh Thanh mơ màng ngã vào lòng ai đó. Hiện tại cơ thể cậu vô cùng nóng nên muốn dựa vào một nơi mát mẻ. Cậu nép vào lòng người kia theo bản năng, cơ thể cứng đờ dần thả lỏng, sau đó cậu sờ phải một vật gì đó vừa cương cứng vừa nóng hổi. Lúc này đột nhiên có người nắm chặt tay cậu, Phong Giang Thanh cảm thấy rất tò mò nên đã bóp nắn vài cái rồi cảm thấy sợ hãi vì nhiệt độ của vật ấy càng lúc càng cao. Cậu muốn chạy trốn nhưng lại bị giam cầm trong l*иg ngực rắn chắc kia.

Hiện tại Ngô Xuyên bị bàn tay Phong Giang Thanh tra tấn đến mức sắp không chịu nổi. Anh đã để ý đến cái người vừa xinh đẹp vừa ưu tú này từ rất lâu rồi. Khi làm việc với Phong Giang Thanh, lúc nhìn thấy những ngón tay trắng nõn thon dài của cậu cầm lấy cây bút, buổi tối anh sẽ mơ thấy đôi tay này thủ da^ʍ cho mình. Tuy rằng giấc mơ đã trở thành sự thật nhưng tại sao lại vào lúc này chứ? Anh cũng không phải là Liễu Hạ Huệ, hình tượng chính nhân quân tử cũng chỉ áp dụng tùy trường hợp. Ngô Xuyên giam Phong Giang Thanh trong lòng, che dươиɠ ѵậŧ lớn đang dần cương cứng kia. Dù sao hôm sau con ma men này cũng không nhớ rõ, không thể để những người khác trông thấy được.

“Tôi đưa em ấy về phòng nghỉ ngơi trước.” Ngô Xuyên bế Phong Giang Thanh lên, “Đừng có mà giậu đổ bìm leo đấy nhé, đàn anh Ngô Xuyên.” Bỗng dưng Tùng Sơn nói một câu đầy ẩn ý, sau đó lại cười nói với mọi người như chưa có chuyện gì xảy ra.

Thằng nhãi này, nói gì vậy?

Ngô Xuyên đặt Phong Giang Thanh lên giường nhưng vẫn không kìm được mà bóp nhẹ cặp mông cong tròn của cậu. Cặp mông mềm mại bị bóp lấy, độ đàn hồi khiến người ta không nỡ buông tay. Ánh mắt Ngô Xuyên không kìm được mà nhìn hai núʍ ѵú hồng nhạt của cậu. Thử bóp vài cái cũng không sao đâu nhỉ…

Nhưng Ngô Xuyên chưa kịp làm thì Phong Giang Thanh đã chủ động ưỡn ngực cọ vυ' lên cánh tay anh, “Không được đi…” Phong Giang Thanh làm nũng trong sự mơ hồ, cậu sẽ không bao giờ làm vậy trong lúc tỉnh táo. Ngô Xuyên ôm Phong Giang Thanh vào lòng, để mông cậu chạm vào dươиɠ ѵậŧ đã cương cứng giữa hai chân anh. Tay người đàn ông xoa bóp ngực cậu một cách càn rỡ, ngón trỏ và ngón giữa kí©ɧ ŧɧí©ɧ đầṳ ѵú đứng thẳng, tay còn lại sờ xuống háng rồi tụt quần cậu xuống, chạm nhẹ vào dươиɠ ѵậŧ nhỏ của cậu.

“Màu sắc hồng hào thật, quả nhiên là chưa từng dùng.” Ngô Xuyên mỉm cười, ngón tay bóρ ѵú mạnh hơn: “Nhưng cơ thể lại rất quen thuộc nhỉ…” Ngô Xuyên cắn nhẹ vành tai mềm mại của Phong Giang Thanh, liếʍ láp vài cái rồi lại thở dốc bên tai cậu. Bởi vì dươиɠ ѵậŧ dán sát vào mông nên Ngô Xuyên có thể cảm nhận được lỗ nhỏ đang thít chặt lại. Anh cảm nhận được sự ướŧ áŧ bên dưới: “Nhìn dáng vẻ này của em đi, vậy anh không khách sáo nữa nhé.”

Bữa tiệc lần này là Ngô Xuyên mời mọi người đến chơi nhà, mục đích chính là muốn ra tay với Phong Giang Thanh. Bên ngoài mọi người sẽ vây quanh Tùng Sơn nên sẽ không ai đến làm phiền bọn họ.

“Hiện tại em là của mình anh.” Sau khi kí©ɧ ŧɧí©ɧ Phong Giang Thanh thành công thì anh mở tủ đầu giường lấy bαo ©αo sυ và dầu bôi trơn đã chuẩn bị ra. Anh xoa nắn hai đầu gối của Phong Giang Thanh, xoa đến khi chúng biến thành màu hồng đẹp mắt thì mới hài lòng, tiếp đó tách hai chân cậu bắt đầu đâm vào lỗ nhỏ đáng yêu kia.

Mềm quá, ngậm thật chặt. Ngón tay của Ngô Xuyên bị hậu huyệt ngăn cản nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc nới lỏng. Dươиɠ ѵậŧ của Ngô Xuyên phấn kích đến mức qυყ đầυ cũng bắt đầu rỉ nước. Chỉ cần nghĩ đến một lát sau đàn em lạnh lùng này bị dươиɠ ѵậŧ của mình cᏂị©Ꮒ đến thở hổn hển thì ngón tay anh lại đâm vào rút ra nhanh hơn. Nhưng Ngô Xuyên cũng không phải là bạn tình thích sự thô bạo, anh cúi xuống bắt đầu đùa nghịch hai vυ' dựng đứng của Phong Giang Thanh, mυ'ŧ mạnh khiến chúng sưng đỏ lên, “Núʍ ѵú cũng to ghê nha. Không ngờ ngày thường em ăn mặc kín mít như vậy là để che giấu hai vυ' dâʍ đãиɠ.”

“Ưm… A… A ưm… Đáng ghét…” Tuy cậu đã mất lý trí nhưng vẫn nghe thấy đối phương đang trêu chọc mình mình. Cậu muốn đẩy cái đầu đang đè nặng lên vυ' mình ra nhưng chỉ khiến cho người ta nghĩ rằng cậu đang mời gọi.

“Sướиɠ quá… A… Hôn em, hôn em đi….” Phong Giang Thanh lập tức bị du͙© vọиɠ nhấn chìm. Không ngờ ở trên giường cậu lại táo bạo như vậy, hoàn toàn khác với vẻ kiêu ngạo bình thường, “Em đáng yêu chết mất...” Lời nói của Phong Giang Thanh đã lấy lòng người đàn ông thành công. Ngô Xuyên lưu luyến ngậm mυ'ŧ mạnh núʍ ѵú vài cái rồi hôn cậu thật mạnh.