Dứt lời, hai tay của Trầm Vạn Thông đặt sau lưng, thân thể chậm chậm bay lên không trung.
“Ông trời ơi..!”
Mọi người trừng to mắt, như là gặp phải quỷ!
Đây không phải là đi trên mặt đất nữa, đây là đang bay, Là ngự khí phi hành!
“Thật đáng sợi Không hổ là Võ Thánh!! Thực lực như vậy quả thực vượt ra khỏi phạm vi của
nhân loại!”
“Khó trách có người nói, Võ đạo tu luyện giả là giấc mộng đẹp của tục nhân. Mà Võ Thánh thì là mộng tưởng của Võ đạo tu luyện giả! Cảnh giới Võ Thánh hoàn toàn chính xác làm mục tiêu con người hướng tới!”
Ánh mắt của Trầm Vạn Thông lạnh lùng, hai tay giơ lên hướng về Lăng Việt, điểm ra một chỉ.
Nhất chỉ khí kình, hóa thành một đạo ánh sáng ép thẳng tới trán của Lăng Việt.
Lăng Việt không tránh không né, mặc cho kình khí đạo ánh sáng phóng tới.
Vệt trắng thẳng tắp xuyên qua trán của Lăng Việt, Trâm Vạn Thông khinh thường cười một
tiếng.
Chỉ cần một kích chắc chắn sẽ chết, tên Lăng Việt này thật sự làkhông chịu nổi một kích!
Nhưng cái vệt trắng kia khi xuyên qua trán của Lăng Việt lại không giảm tốc độ, trực tiếp vạch
phá không khí bắn ra phía ngoài phá tan một chiếc xe hơi thành bã vụn.
“Hã!”
Tròng mắt của Trầm Vạn Thông hơi híp.
“Tàn ảnh sao?”
Vừa dứt lời, cổ của Trầm Vạn Thông đột nhiên bị một cánh tay thon dài trực tiếp kẹp lại!
“Gái gì?”
Trâm Vạn Thông quá sợ hãi, không nghĩ tới, Lăng Việt lại đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, đồng thời xuất thủ kẹp cổ họng của hắn! Đem chính bản thân của hắn khóa chặt!
“Chỉ là Võ Thánh nhất trọng cảnh cũng dám ở trước mặt ta làm càn, ngươi tưởng mình là ông trời rồi sao?”
Lời nói của Lăng Việt rất thản nhiên, dường như người đang nằm trong tay của hắn không phải một tên cao thủ Võ Thánh, mà chính là một con kiến hôi.
Giờ khắc này, Trầm Vạn Thông cũng không dám ngông cuồng như trước đó!
Thực lực của Lăng Việt sâu không lường được làm cho Trầm Vạn Thông hoảng sợ đến nổi trái tim đập liên tục.
“Ngươi... Ngươi buông ra….”
Trầm Vạn Thông không ngừng dẫy dụa, nhưng tay của Lăng Việt tay lại kông chút nhúc nhích.
Đây là thực lực tuyệt đối giống như cá lớn nuốt cá bé!
Cảm giác được Lăng Việt hơi hơi bắt đầu siết chặt lại, Trầm Vạn Thông ngàn vạn lần hoảng sợ.
“Ngươi... Ngươi muốn làm gì? Ngươi không thể gϊếŧ ta! Ta là đệ tử của Không Động nếu như ngươi gϊếŧ ta, Không Động sẽ không bỏ qua cho ngươi!”