Nam Thần Trọng Dục

Chương 2: Nửa thân trên trần trụi, bị nam thần đánh vú

Bãi đậu xe cũng không phải nơi không có ai tới, cô nghe thấy mấy người đi ngang qua đối thoại với nhau.

“Oa, chân của cô ấy vừa trắng vừa dài, chắc chắn là sờ vào sẽ rất sướиɠ.”

“Loại đĩ này dễ tán lắm, cậu đi hỏi người anh em đó đi, xem chúng ta có thể chơi cùng nhau được không?”

Cô cố gắng giấu mình vào trong l*иg ngực của đàn anh Quý, nhưng vì lo lắng khi bị phát hiện, cũng vì ngôn ngữ lời nói sỉ nhục của những người khác, ở bụng dưới của Thẩm Tuyết lại có một niềm vui không thể diễn tả khác tập trung vào đó.

Cô sợ cảm giác này, cảm thấy xấu hổ đến rơi nước mắt.

Đàn anh Quý cười khẽ một tiếng, hai bọn họ lên xe.

“Tự cởϊ áσ ngực ra đi.” Ở băng ghế sau, hắn cắn vành tai cô, hôn hôn liếʍ láp.

Tai là nơi đặc biệt nhạy cảm trên cơ thể Thẩm Tuyết, cô bị liếʍ đến nỗi toàn thân đều rùng mình, run rẩy cởϊ áσ sơ mi ra, cũng cởi cả khuy áo ngực.

Khi chiếc áσ ɭóŧ rơi xuống đất, cô có chút ngại ngùng, không kìm được đành vòng tay ôm lấy cặρ √υ' đang phơi bày trong không khí.

Đàn anh Quý cười một tiếng, kéo tay cô ra, lại mặc áo sơ mi vào cho Thẩm Tuyết.

Những ngón tay thon dài mang theo vết chai sần, khi chạm vào da thịt, nó khiến cô run rẩy không ngừng.

“Quỳ xuống thảm trải sàn, ngả người ra sau, chu mông lên.” Chỉ có ba cúc dưới cùng của áo sơ mi được cài vào, cúc trên cùng vẫn để hở nên đàn anh Quý dừng tay lại.

Nếu quay mặt về phía sau, bộ ngực của cô sẽ dựng đứng hơn, hai bầu vυ' càng nổi bật hơn, còn nếu chu mông lên, một cặp bưởi to cũng sẽ lắc lư không ngừng...

A ... Không, không được... Thế này là dâʍ đãиɠ quá rồi ... Cô lắc đầu từ chối, nhìn hắn cầu xin.

Không biết lúc nào, đàn anh Quý đã tháo kính xuống, trong đôi mắt phượng đỏ rực tràn đầy khinh thường, giọng điệu giễu cợt: "Cũng cơi hết như vậy rồi, còn giả bộ đoan trang trinh tiết làm gì?"

Không phải, cô không giả vờ, chỉ là thế này đã quá mức rồi.

Cô xấu hổ đến phát khóc, đàn anh Quý cười trào phúng một tiếng, lấy điện thoại di động ra chụp ảnh: "Con đĩ, mở mắt to ra xem bây giờ bộ dạng của mình dâʍ đãиɠ như thế nào đi."

Trong bức ảnh, khuôn mặt Thẩm Tuyết đỏ ửng, đôi mắt ngấn lệ rưng rưng, trong đôi mắt đầy khao khát, chiếc quần ở phần thân dưới vẫn ăn mặc rất chỉnh tề, nhưng chiếc áo sơ mi đã bị bung ra một nửa, không có áo ngực, bộ ngực khủng của cô lộ ra hơn nửa, chỉ có một phần nhỏ được áo sơ mi che đậy.

Dáng vẻ này, nhìn còn dâʍ đãиɠ hạ tiện hơn cả lúc khỏa thân.

Cô không nhịn được, che ngực mình lại.

“Mau lên một chút.” Đàn anh Quý lạnh lùng mắng, thấy cô không nhúc nhích, liền kéo tay cô ra, vỗ vào ngực Thâm Tuyết, “Tôi không có thời gian lãng phí với em, hoặc là cút ra ngoài, hoặc là quỳ xuống chu mông lên."

Bộ ngực bị đánh, cảm thấy vừa đau vừa sảng khoái, cảm giác nhục nhã ập vào trái tim cô, hóa thành một dòng nước nóng kỳ dị, kí©ɧ ŧɧí©ɧ âʍ ɦộ cô đột nhiên nóng lên, một dòng dâʍ ɖị©ɧ chảy ra ngoài.

Cô không kìm được, rơi nước mắt.