Bị Đối Thủ Một Mất Một Còn Đè Xuống Ngày Đêm

Chương 4

Giang Việt sắp ngủ say bỗng nhiên phía sau căng đau, giãy dụa bò về phía trước: "Đau quá, không, không muốn."

Thấy Giang Việt muốn bò về phía trước, Cố Chuẩn lập tức kéo người lại, mình dễ chịu rồi là trở mặt không nhận người, điểm này ngược lại không hề thay đổi.

Một ngón tay xoay tròn cọ xát bên trong, châm lửa thổi gió bốn phía, không biết đã ấn vào chỗ nào đó, Giang Việt liên tục giãy dụa bỗng nhiên mềm nhũn rêи ɾỉ: "Không, ngứa quá...... Không muốn...... A......"

Thì ra là chỗ này, ánh mắt Cố Chuẩn sáng lên bắt đầu dùng sức cọ xát nghiền vào điểm ấy, giữa lúc ngón tay rút ra cắm vào tạo thành từng tiếng nước dâʍ đãиɠ, Cố Chuẩn nghe mà cứng tới mức sắp nổ tung, một ngón, hai ngón, ba ngón, ngón tay chậm rãi khuếch trương lỗ sau, tiếng rên của Giang Việt càng ngày càng mềm mại, càng ngày càng quyến rũ.

Giang Việt lắc đầu muốn thoát khỏi kɧoáı ©ảʍ đáng sợ này, thế nhưng làm thế nào cũng không giãy ra được, chỉ có thể nửa quỳ trên giường bị người đùa bỡn thân thể, thấp giọng khóc thành tiếng, rút ngón tay ra, Cố Chuẩn nhìn miệng lỗ đỏ hồng trước mặt mắt đỏ ngầu, tay cầm côn ŧᏂịŧ cứng rắn chọc vào, miệng lỗ khẽ co rút, giống như đang chào đón anh, nghĩ tới đây, Cố Chuẩn hưng phấn không thôi, trực tiếp cắm cả cây gậy thịt vào.

Giang Việt ý thức mơ hồ trực tiếp bị đau làm tỉnh táo hơn một chút, quá lớn, lỗ sau giống như sắp nứt ra rồi, cả côn ŧᏂịŧ như thanh lửa cắm vào trong thân thể, ý thức của Giang Việt bắt đầu tỉnh táo.

Vừa mới cắm vào, Cố Chuẩn hít vào một hơi, chặt quá, lỗ thịt dày đặc bao bọc lấy anh, khẽ chuyển động, giống như có vô số miệng nhỏ đang liếʍ, dựa sát, cắn khiến anh sướиɠ chết đi được, chẳng trách người khác nói đi cửa sau rất thoải mái, thì ra là thật.

Cố Chuẩn không khống chế nổi bắt đầu cắm rút, cả côn ŧᏂịŧ rút ra rồi lập tức đâm cả vào, giữa lúc cắm vào liên tiếp phát ra từng tiếng nước "bạch bạch", Giang Việt bị tốc độ cắm rút thô bạo này cᏂị©Ꮒ tới mức nghẹn ngào kêu lên: "Đừng, nhanh quá...... A......chậm một chút chậm một chút...... A......"

Cố Chuẩn vừa cắm rút, vừa thở dốc: "Chậm một chút? Chậm một chút có thể thỏa mãn đồ lẳиɠ ɭơ như em sao? Hửm? Nếu không phải hôm nay tôi nhìn thấy em, đoán chừng em đã không nhịn được cᏂị©Ꮒ với người khác nhỉ, hôm nay tôi phải hung hăng dạy dỗ em, tránh cho em lại nứиɠ lên nhào tới người khác, hự, chặt quá, thật là một con đĩ dâʍ đãиɠ, trời sinh để cho người ta cᏂị©Ꮒ."

Giang Việt bị những lời này kí©ɧ ŧɧí©ɧ lỗ sau càng co rút nhanh hơn mấy phần: "Tôi không phải, tôi không phải, a.....Anh nói bậy......Ức......sướиɠ quá, nhanh lên, cᏂị©Ꮒ nhanh một chút, cᏂị©Ꮒ tôi, thật thoải mái......Ức"

Mắt thấy Giang Việt bị cᏂị©Ꮒ sướng rên la, hai tay Cố Chuẩn càng nắm chặt bờ mông của cậu mạnh mẽ cắm rút, tốc độ càng lúc càng nhanh, quả thật nhanh tới mức tạo ra tàn ảnh, tinh hoàn bên dưới đập mạnh vào bờ mông trắng nõn của Giang Việt, chỉ sau chốc lát đã nổi đầy vết đỏ.