Vai Ác Xinh Đẹp Sắp Bị Thao Nát

Quyển 2 - Chương 8.2: Bị Lăng Nhục Trong Lúc Ngủ

Thời gian vẫn chưa trôi qua bao lâu, Cố Từ cũng đã bắt đầu phát ra tiếng ngáy nho nhỏ.

Chiếc chăn trên người cậu cũng đã bị Quý Yến Thù ném sang một bên.

Hắn cứ vậy nâng hai chân cậu lên, gác vào trên hai bên vách giường, ánh mắt si mê nhìn chằm chằm vào nữ huyệt đang bị những viên trân châu trắng tinh kia đè ép.

Bởi vì hai chân mở lớn, nên hoa huyệt của cậu cũng đã hơi hơi hé miệng, lộ ra nhục bích phấn hồng mềm mại.

Quý Yến Thù giống như kẻ nghiện, vội vàng kề sát mặt lên trên huyệt khẩu của Cố Từ. Chậm rãi hút lấy mật dịch bên trong, đồng thời, ngón tay hắn cũng đã mạnh mẽ bóp chặt thịt mềm trên hai bắp đùi trắng nõn.

Chậm rãi nhắm mắt lại, chóp mũi của Quý Yến Thù cũng đã ngày càng đè ép lên trên nhục huyệt, khiến nơi đó chậm rãi trở nên ẩm ướt, dâʍ ɖị©ɧ cũng theo mong muốn của hắn, càng lúc càng trở nên đặc sệt.

Vải đen bên trên da^ʍ huyệt cũng đã ướt đẫm, chật vật dính chặt vào trên mị huyệt.

Viên châu đang đè ép bên ngoài huyệt khẩu rất nhanh cũng đã bị chóp mũi của Quý Yến Thù đẩy vào trong. Nhìn xem Cố Từ bởi vì khó chịu mà giãy dụa, đong đưa chiếc eo mềm dẻo của mình, hắn liền lè lưỡi, nặng nề liếʍ lên nữ huyệt của cậu.

"Cɧó ©áϊ ngoan, chủ nhân sẽ giúp em liếʍ da^ʍ huyệt một chút." Quý Yến Thù nắm lấy bàn tay đang đưa về phía nữ huyệt của Cố Từ, đầu lưỡi linh hoạt vừa đi vừa về, không ngừng chơi đùa viên châu đang kẹt trên huyệt khẩu.

Ngón tay tinh tế xoa lấy nếp nhăn trên hậu huyệt đang siết chặt, hắn cũng vô cùng kiên nhẫn xoa nắn đến khi huyệt khẩu chặt chẽ này trở nên mềm mại, đồng thời, cũng thỏa mãn cho sự đói khát của nó mà chậm rãi dò xét vào trong.

Mà ở bên trên, không chịu thua kém, đầu lưỡi lúc này cũng đã nhắm vào âm đế nhạy cảm, bắt đầu nghiền ép lại buông lỏng, khiến nhục huyệt giống như suối nước, liên tục phun ra dâʍ ŧᏂủy̠.

Quý Yến Thù ngậm lấy nữ huyệt đang phun nước của Cố Từ, cách lớp vải đen mà bắt đầu liếʍ mυ'ŧ, hút hết dâʍ ŧᏂủy̠ vào trong miệng, mãi cho đến khi hoa huyệt đều bị liếʍ đến bủn rủn, thì mới cam lòng buông tha.

Quý Yến Thù kéo sợi vải đen cùng với chuỗi trân châu ra khỏi mép âm thần, khẽ gặm cắn âm đế phì nộn của cậu, khiến cậu bị cắn đến không ngừng đong đưa đôi chân thon dài của mình.

Gặm cắn một lúc, cho đến khi đã thỏa mãn, Quý Yến Thù mới không đợi nữ huyệt kịp phản ứng lại mà trực tiếp để côn ŧᏂịŧ thô to của mình tiến vào trong tiểu huyệt mềm mại kia.

"A a... Đau." Cố Từ vẫn còn chưa kịp từ trong cảm giác chua ngứa lấy lại tinh thần, thì cũng liền đã bị sự đau xót như huyệt khẩu sắp rách ra làm cho giật bắn mình.

Cố Từ uốn éo người, cánh tay vô lực muốn đẩy Quý Yến Thù ra, nhưng bầu ngực lại bất ngờ bị hắn bóp lấy. Hắn giống như nhào nặn khối bột mà không ngừng chơi đùa, côn ŧᏂịŧ cũng liên tục đánh ra tàn ảnh ở bên trong nhục huyệt.

Không lâu lắm, dưới sự trêu chọc của Quý Yến Thù, Cố Từ cũng đã không nhịn được mà thoải mái kêu lên.

Mỗi khi hoa huyệt phun ra một chút nước, Quý Yến Thù cũng sẽ vỗ lên bầu vυ' của cậu, khiến phần ngực trắng nõn đều hiện đầy dấu tay.

"Con điếm, cɧó ©áϊ, sinh con cho chủ nhân có được hay không?" Côn ŧᏂịŧ của Quý Yến Thù chống đỡ cung khẩu của Cố Từ, hắn ưỡn hông, phun hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên thành tử ©υиɠ. Cánh tay ôm chặt lấy cậu, cho đến khi tử ©υиɠ đã ăn sạch toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙, hắn rốt cuộc mới ngừng kiềm chế cơ thể cậu.

"A a..." Cố Từ bị sự bị sự xung kích bất ngờ trên cung khẩu này làm cho nước bọt chảy ròng, thần sắc hoàn toàn ngây dại.

Quý Yến Thù rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi tử ©υиɠ, trong nháy mắt, cung khẩu cũng đã lần nữa đóng lại, đem tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn đều khóa ở bên trong.

Một hồi hoan ái qua đi, Quý Yến Thù liền lấy thuốc cao đã chuẩn bị từ trước ra, bôi lên bầu vυ' sưng đỏ của Cố Từ.

Chờ đến khi Cố Từ tỉnh lại, vẫn còn chưa đứng lên, thì cũng đã cảm thấy nữ huyệt của mình vô cùng ngứa ngáy, phảng phất nhục huyệt đã bị thứ gì đó lấp đầy trong suốt một đêm, chua xót vô cùng.

Nhưng khi cậu cúi đầu xem xét hoa huyệt của mình, thì lại không phát hiện có điểm gì khác thường cả. Mà không để cậu có cơ hội suy nghĩ nhiều, thì lúc này, Quý Yến Thù cũng đã mang theo bữa sáng trở về.

"Cố Từ, ăn điểm tâm thôi." Thần sắc trên mặt Quý Yến Thù vẫn vô cùng tự nhiên mà nhìn xem Cố Từ.

Cố Từ vừa định xuống giường, nào ngờ rằng, ngay khi chân cậu vừa di chuyển một chút, thì nữ huyệt của cậu cũng đã giống như không kiểm soát được mà cảm thấy tê dại khôn cùng.

"Tôi không muốn ăn, lát nữa tôi sẽ ăn sau." Cố Từ nằm trở về, bên trong nhục huyệt thực sự là rất khó chịu, khiến cậu không thể làm gì khác hơn ngoài mượn chăn mền, vụиɠ ŧяộʍ cọ xát âm đế của mình.

"Không được, bữa sáng rất quan trọng, vẫn là nên ăn một chút đi." Quý Yến Thù vừa nói, cũng vừa đi tới, ngồi xuống mép giường, bàn tay cũng chống lên trên, cách một lớp chăn mỏng, nhẹ nhàng chọc lên nhục huyệt của cậu.

"Hức... Ách..." Ngón tay Cố Từ nắm chặt giường chiếu, không kìm hãm được mà sảng khoái rêи ɾỉ.