Bị Nam Thần Thao Hỏng Cả Ngày Lẫn Đêm

Quyển 1 - Chương 8

Phong lưu thanh niên nghe xong liền ngây ngẩn cả người.

Hắn lập tức đứng lên hướng tới dòng người nhìn qua, nhưng mà lại phát hiện đã nhìn không thấy thân ảnh của người kia.

“Các cậu làm cái quỷ gì vậy không biết ……” Phong lưu thanh niên mắng một câu.

Mà Túc Vũ Minh bên kia hoàn toàn không biết trên người mình đã xảy ra chuyện gì, cậu vẫn luôn đi theo phía sau tiểu vương tử, nhìn đến tiểu vương tử bị một đám lưu manh chặn lại, Túc Vũ Minh chờ tiểu vương tử bị đánh một cái rồi mới xông ra.

Thân thủ của đám lưu manh kia cũng không tệ, Túc Vũ Minh thiếu chút nữa chống đỡ không được, tiểu vương tử rất nhanh liền ý phản ứng lại, theo Túc Vũ Minh cùng nhau đem người đánh chạy, sau đó hắn mỉn cười nhìn về phía Túc Vũ Minh.

“Cảm ơn cậu!” Tiểu vương tử thanh âm nghe rất tươi sáng. “Mấy người kia thật đúng là có chút khó đối phó!”

“Không có việc gì.” Túc Vũ Minh cười một tiếng, cậu còn tưởng lại phải nói thêm chút gì, lại cảm nhận được trên người mình có chút không thích hợp, tổng cảm thấy toàn thân có một cổ nhiệt khí, đang từ đỉnh đầu vọt xuống hạ thân của cậu.

Túc Vũ Minh dưới chân lảo đảo một chút, tiểu vương tử giơ tay ôm lấy Túc Vũ Minh, hắn có chút lo lắng giơ tay đi sờ đầu của Túc Vũ Minh, “Có phải hay không đánh trúng nơi nào? Cậu không sao chứ?”

“Không sao.” Túc Vũ Minh giơ tay xoa xoa giữa mày.

Cậu cảm thấy chính mình phía dưới tựa hồ có chút ngẩng đầu, vì thế lập tức cùng tiểu vương tử từ biệt, cậu xoay người liền muốn đi vào trong một hẻm nhỏ, nhưng mà chân cậu mềm nhũn trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất.

Tiểu vương tử rất nhanh chạy tới, từ sau lưng ôm lấy cậu, muốn đem cậu bế lên, Túc Vũ Minh lập tức nghe được âm thanh máy móc từ trong đầu phát ra.

“Vì để trợ giúp ký chủ thành công vượt qua nhiệm vụ thứ nhất, chúng ta đem ký chủ tích lũy được độ hảo cảm đổi thành tích phân, hơn nữa tự động đổi luôn Phiên Vân Phúc Vũ huân hương, mong ký chủ có một đêm xuân vui vẻ.”

Âm thanh kia mang theo nồng đậm ác ý.

Túc Vũ Minh cảm giác đầu của mình có chút ngốc.

Cậu nghe được tiểu vương tử ở bên cạnh tiếng hít thở càng ngày càng nặng.

“Cậu có cảm thấy trên người có chỗ nào không thích hợp không a?” Tiểu vương tử thanh âm phá lệ trầm thấp.

Đột nhiên Túc Vũ Minh cảm giác sau lưng có ánh đèn flash lóe lên.

Túc Vũ Minh lúc này mới nhớ tới, tiểu vương tử ở trong cốt truyện hình như còn là một tiểu minh tinh.

“Tôi giống như đã cương cứng……” Tiểu vương tử thanh âm có chút ủy khuất.

Cậu cau mày, tuyệt đối không thể để tiểu vương tử ở chỗ này xảy ra chuyện gì, nếu bị paparazzi chụp được thứ gì, vậy thì xong rồi.

“Cậu trước đừng nhúc nhích…… Chúng ta đi khách sạn.” Túc Vũ Minh cắn răng nói.

Túc Vũ Minh đem tiểu vương tử đưa tới một khách sạn bên cạnh quán bar, cậu dùng thân phận của bản thân thuê một phòng, sau đó dùng áo che lại mặt của tiểu vương tử, đem người đưa đến trong phòng.

Túc Vũ Minh định trực tiếp đi ra ngoài, để tiểu vương tử ở bên trong ngủ một giấc giải quyết vấn đề, chỉ là không đợi cậu đi đến cạnh cửa, tiểu vương tử liền giơ tay ôm lấy cậu.

“Trên người của cậu có một hương vị rất dễ ngửi……” Tiểu vương tử một bên nói, một bên duỗi tay đi kéo quần áo của Túc Vũ Minh.

Bản thân Túc Vũ Minh lại không ngửi được mùi hương trên người mình, cậu cau mày mắng hệ thống một tiếng.

Túc Vũ Minh không biết vì cái gì, chính cậu chân cũng thực mềm, phía dưới cũng có chút ngẩng đầu, cậu không muốn để tiểu vương tử phát hiện chuyện này, cho nên vẫn luôn trốn tránh, nhưng mà tiểu vương tử vẫn là vươn tay sờ đến vị trí kia.

“Nơi này của của cậu cũng cứng rồi……Hai người chúng ta cùng nhau cấp đối phương sờ sờ, cùng nhau bắn ra được không?” Tiểu vương tử mơ mơ màng màng hỏi.

Túc Vũ Minh không biết sự tình đến tột cùng vì cái gì sẽ phát triển đến tình trạng như bây giờ.

Cậu cùng tiểu vương tử ngồi ở trên giường, hai người quần áo đều không chỉnh tề, ngón tay của tiểu vương đang nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của cậu trên dưới cọ xát, trên tay Túc Vũ Minh tay cũng đang nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của tiểu vương tử, cảm giác lòng bàn tay dính đầy chất lỏng dính nhớp, tiểu vương tử là một trong những nam chủ, dươиɠ ѵậŧ tất nhiên rất khủng bố, Túc Vũ Minh một tay căn bản cầm không hết được.

Cậu thử rời đi một chút, tiểu vương tử liền không tình nguyện rầm rì, Túc Vũ Minh sờ sờ mũi, cuối cùng vẫn là hướng tiểu vương tử bên người dịch dịch.

“Chỗ này của cậu thật xinh đẹp……” Tiểu vương tử cúi đầu.

“Thật thơm……” Hắn ngửi mùi hương tản ra từ trên người Túc Vũ Minh, đầu óc càng thêm mơ hồ, hắn cúi đầu xuống, ma xui quỷ khiến ở trên dươиɠ ѵậŧ của Túc Vũ Minh liếʍ một chút, sau đó liền ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ của Túc Vũ Minh.