Bị Nam Thần Thao Hỏng Cả Ngày Lẫn Đêm

Quyển 1 - Chương 7

Túc Vũ Minh mặc xong quần áo, liền hướng quán bar đi đến.

Cậu ở trong cốt truyện chỉ là một học sinh bình thường có chút tiền —— học sinh của Cách Lan Phỉ Tư hoặc là thành tích cực tốt, hoặc là đặc biệt có tiền.

Túc Vũ Minh thuộc về loại mỗi năm xài mấy chục vạn học phí ở trường, nhưng mà gia cảnh ở trong đó lại chỉ được xem như rất bình thường.

Hệ thống trước sau ở bên tai Túc Vũ Minh dặn dò thân phận của cậu cùng cốt truyện phát triển, Túc Vũ Minh yên lặng đem hết thảy đều ghi nhớ. Nhưng mà Túc Vũ Minh rất nhanh liền phát hiện, cậu hình như bị lạc đường……

Túc Vũ Minh giơ tay muốn gọi xe đến quán bar, nhưng có lẽ bây giờ là thời gian cao điểm, Túc Vũ Minh liên tục vẫy vài lần nhưng vẫn không bắt được xe.

Túc Vũ Minh có chút bất đắc dĩ lấy ra di động tìm kiếm, nhưng lại không tìm được bất cứ một ứng dụng về bản đồ nào.

“Trên thế giới này chẳng lẽ không có phần mềm bản đồ sao??” Túc Vũ Minh khϊếp sợ nhìn di động.

“Bởi vì trong một đoạn cốt truyện nữ chủ đi du lịch bị lạc đường, mà nam chủ liều chết đi cứu nàng, cho nên thế giới tự động bổ toàn, làm cho phần mềm bản đồ biến mất.” Nghe hệ thống nói làm cho Túc Vũ Minh rất cạn lời.

Cậu ngốc ngốc đứng ở ven đường, quyết định nếu không được liền bỏ đi.

Này không phải là cậu không muốn đi hoàn thành nhiệm vụ, thật sự là ông trời không cho cậu cơ hội. Túc Vũ Minh trong lòng nghĩ như vậy, liền quyết định tùy tiện tìm một nhà hàng để ăn cơm.

“Chúng mày có nghe nói không? Tiểu tử kia đêm nay cũng sẽ đi Dạ Lam.”

“Phải nghĩ biện pháp cho cậu ta một chút giáo huấn, xung quanh cậu ta cả ngày đi theo một đoàn bảo tiêu, hôm nay cần thiết cho cậu ta biết chút mặt mũi!”

“Khuôn mặt xinh đẹp kia của cậu ta nếu bị hủy đi, xem ai còn thích cậu ta.”

“Mỗi ngày nói mẹ của bản thân là cái gì nổi danh diễn viên…… Còn không phải là một kỹ nữ cao cấp sao?”

Có mấy tên lưu manh đi ngang qua người Túc Vũ Minh, trong miệng bọn họ nói ra toàn lời dơ bẩn, nhưng mà Túc Vũ Minh từ lời nói của mấy người đó biết được bọn họ hôm nay buổi tối muốn đi tìm tiểu vương tử gây phiền toái.

Túc Vũ Minh chớp mắt, cậu lập tức liền nghĩ ra một biện pháp tốt. Túc Vũ Minh đi theo phía sau bọn họ, rất nhanh liền tìm được cái quán bar kia.

Lúc cậu đi vào quán bar, hoạt động trên vũ trường đã bắt đầu, Túc Vũ Minh tìm chỗ ngồi xuống, không đợi cậu gọi phục vụ, bên cạnh liền xuất hiện một bàn tay, cầm lấy tay Túc Vũ Minh.

Túc Vũ Minh có chút tò mò mà hướng bên cạnh nhìn qua, liền nhìn đến một cậu thanh niên với khuôn mặt xinh đẹp.

Thanh niên mặt mày rất phong lưu, xung quanh hắn còn ngồi ba bốn người, tựa hồ đều là bạn bè của hắn.

“Người anh em này…… Vừa rồi ta cùng bạn bè đánh cuộc, hiện tại yêu cầu cần cậu giúp ta một chút việc nhỏ.” Đối phương hướng về phía Túc Vũ Minh chớp chớp mắt.

Túc Vũ Minh tuy rằng muốn công lược nam nhân, nhưng mà cậu đối với mị lực của nam nhân lại có chút không chịu được.

Túc Vũ Minh ho khan một tiếng, cậu cười lắc lắc đầu. “Các cậu là đang chơi trò chơi sao? Tôi khả năng không thể giúp được cái gì.”

“Chỉ là yêu cầu ta cùng với người đầu tiên đến đây ngồi uống một chén rượu giao bôi thôi.” Người nọ ho khan một tiếng. “Bạn bè khá thích vui đùa, khả năng mạo phạm cậu rồi……”

Mấy người bên cạnh lập tức bắt đầu ồn ào, Túc Vũ Minh nhìn phong lưu thanh niên trên mặt tựa hồ có chút xấu hổ, liền chủ động mở miệng, “Nếu không vẫn là thế này đi…… Hai người chúng ta trao đổi chén rượu rồi uống, cũng coi như là uống rượu giao bôi được không?.”

Đám bạn bè đang ồn ào nhốn nháo kia đột nhiên nhỏ tiếng đi không ít.

Thanh niên phong lưu tựa hồ không ý thức được có gì không ổn, hắn đối với Túc Vũ Minh nói một tiếng được, sau đó cùng Túc Vũ Minh trao đổi chén rượu. Sau khi hai người uống xong chén rượu đó, phong lưu thanh niên lập tức cảm ơn Túc Vũ Minh.

Túc Vũ Minh không nói gì nữa, cậu nhìn chăm chú vào nữ chủ đang đứng cách đó không xa.

Nếu cậu không nhớ sai, nữ chủ lần thứ hai nhìn đến tiểu vương tử, tiểu vương tử trên mặt có chút vết thương…… Dựa theo lời nói vừa rồi của đám người kia, những vết thương đó rất có khả năng là do những tên lưu manh đó đánh ra.

Cho nên cậu chỉ cần cứu được tiểu vương tử, tất nhiên sẽ có được sự chú ý của tiểu vương tử.

Huống hồ chỉ đơn giản là……nắm tay, hôn môi mà thôi, tiểu vương tử bên này liền sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

Cậu nhìn chằm chằm nữ chủ, thực mau liền nhìn đến đối phương bị một người trung niên quấy rối, Túc Vũ Minh nhìn thấy tiểu vương tử đi ra giúp nữ chủ đuổi người kia đi.

Tiểu vương tử một đầu kim sắc, đứng ở phía dưới ánh đèn tối tăm như thể sẽ phát sáng.

“Cảm ơn, cảm ơn cậu!!!” Nữ chủ nói lời cảm ơn với tiểu vương tử.

Túc Vũ Minh nhìn đến tiểu vương tử cùng nữ chủ sau khi tạm biệt, liền quay đầu đi về phía cửa sau của quán bar, Túc Vũ Minh cũng đứng lên đi theo phía sau hắn.

Túc Vũ Minh hoàn toàn không biết, sau khi cậu rời đi, đám bạn kia của phong lưu thanh niên còn đang nhỏ giọng nói chuyện đột nhiên túm lấy áo của phong lưu thanh niên nói, “Chúng ta vừa rồi không cẩn thận ở bên trong chén rượu của cậu……bỏ vào một chút xuân dược…… Chúng ta thật sự không phải cố ý đâu, huống hồ cậu không phải muốn đến đây tìm chút chuyện vui sao?!”