Vạn Nhân Mê Không Dễ Trêu Chọc

Quyển 1 - Chương 2.1: Hai Huyệt Trước Sau Bị Liếm Đến Cao Trào

Huyệt xử nữ của Ân Tử Niệm non mềm vô cùng, toàn bộ mị thịt cũng là màu hồng phấn, khiến người ta không nhịn được muốn dùng côn ŧᏂịŧ lớn, hung hăng chà đạp nó.

Lạc Gia Thần dùng khoang miệng ấm áp hàm chứa mép thịt, đầu lưỡi linh hoạt liếʍ qua huyệt khẩu vẫn còn đang khép chặt, cuối cùng liếʍ đến tiểu âm đế e ấp, thẹn thùng.

Khiến Ân Tử Niệm không ngừng run rẩy, nhất là khi liếʍ đến tiểu âm đế, cả người cậu cơ hồ đều giật bắn lên, nhưng lại bị đôi tay đang đặt trên ngực của Sở Dịch trấn áp.

Giống như phát hiện được chỗ thú vị, Lạc Gia Thần liền lần nữa dùng đầu lưỡi dùng sức đè ép tiểu âm đế, quả nhiên, ngay tức khắc liền khiến Ân Tử Niệm run rẩy càng kịch liệt hơn.

Tiểu âm đế bị Lạc Gia Thần liếʍ láp đến sưng lên, Ân Tử Niệm cũng chỉ có thể gắng gượng kẹp chặt đầu của hắn, hoa huyệt cũng nhanh chóng co vào, không ngừng chảy nước, thậm chí dính ướt khe mông, nhỏ xuống ga giường.

Lại nhanh chóng trêu đùa trên dưới trăm lần, lúc này, Lạc Gia Thần rốt cuộc mới buông tha cho hạt đậu nhỏ đáng thương kia. Toàn bộ đầu lưỡi từ trên xuống dưới, bắt đầu lướt qua toàn bộ nữ huyệt.

Mà lúc này, ở phía trên, môi của Ân Tử Niệm cũng đã sớm bị Sở Dịch gặm đến sưng đỏ. Hắn buông người đang thở hồng hộc trong ngực mình ra, một tay nâng thân thể mềm mại của cậu lên.

Lạc Gia Thần ngửa người về phía sau, nằm ở trên giường, Sở Dịch liền nâng Ân Tử Niệm lên, để cậu ngồi lên trên mặt Lạc Gia Thần, mị huyệt vừa vặn rơi vào trên miệng hắn, dâʍ ɖị©ɧ bởi vì trọng lực mà không ngừng nhỏ xuống, lại bị hắn nhanh chóng nuốt vào, sau đó, còn giống như không quá thỏa mãn mà chủ động mυ'ŧ lấy toàn bộ hoa huyệt.

Quả nhiên, không ngoài dự đoán, dâʍ ŧᏂủy̠ rất nhanh liền cuồn cuộn chảy xuống.

"A a a, tiểu huyệt bị hút hu hu, chảy nước nhiều quá, không chịu nổi, thật sự không chịu nổi..."

Miệng nhỏ không còn bị ngăn chặn, Ân Tử Niệm liền ngâm kêu ra tiếng, sảng khoái đến cặp mông không ngừng run rẩy, khiến màu mắt Sở Dịch đều có hơi tối đi.

Hắn cúi người, đẩy ra hai cánh mông thịt, rất nhanh liền nhìn thấy hậu huyệt nhỏ nhắn, trắng hồng.

Bởi vì vừa rồi Ân Tử Niệm đã nằm xuống, nên lúc này, hậu huyệt cũng đã là một mảnh ướŧ áŧ.

Hắn há miệng, đầu lưỡi to lớn không chút khách khí bắt đầu liếʍ lấy, phảng phất muốn chen vào.

Tiến độ mau hơn một chút, Lạc Gia Thần lúc này cũng đã đẩy miệng huyệt kiều nộn của Ân Tử Niệm ra, đầu lưỡi ra ra vào vào, học theo động tác giao hợp, khiến thân thể non nớt, nhạy cảm không chịu đựng được.

Trước sau đều bị công kích, cơ thể Ân Tử Niệm liền không còn chút sức lực nào, hai chân xụi lơ, thực sự ngồi lên mặt của Lạc Gia Thần, nhưng vô tình lại khiến đầu lưỡi đang đấu đá lung tung kia cắm vào toàn bộ.

"Hư... Ức!"

Ân Tử Niệm rêи ɾỉ một tiếng, ngay sau đó, Lạc Gia Thần liền ôm lấy mông nhỏ của cậu, đầu lưỡi bắt đầu đút vào, thao tiểu huyệt.

Phía trước bị đầu lưỡi nóng bỏng xâm lấn, hậu huyệt liền bắt đầu trở nên trống rỗng. Trong đầu Ân Tử Niệm vô thức tưởng tượng đến cảm giác khi được đầu lưỡi của Sở Dịch vào, nhất thời, hậu huyệt cũng không khỏi buông lỏng.

Nắm lấy cơ hội này, đầu lưỡi Sở Dịch cũng đã nhanh chóng vói vào, ra sức liếʍ láp vách trong của cậu, từng chút từng chút đẩy ra tràng đạo, mãi cho đến khi hậu huyệt đã nuốt trọn đầu lưỡi của hắn vào, lúc này, hắn mới bắt đầu đỉnh lộng.

"Tiểu huyệt bị thao sướиɠ quá, hư, thoải mái chết..."

Ân Tử Niệm ngẩng đầu thở hổn hển, nhịn không được vặn eo lắc mông, nghênh hợp hai người, thẳng đến âm thanh thao làm càng lúc càng lớn, âm thanh dâʍ ŧᏂủy̠ "phốc phốc phốc" ngày càng vang dội, cơ bắp trên người Ân Tử Niệm lúc này mới không chịu nổi mà căng cứng, dùng hết sức lực muốn nâng mông chạy trốn.

"Muốn đi tiểu... Thật kỳ quái, từ bỏ, từ bỏ..."

Tiếng la khóc của cậu càng lúc càng lớn, nhưng hai người đàn ông lại hoàn toàn mắt điếc tai ngơ, đè xuống cái mông lớn đang vặn vẹo của cậu liền ra sức liếʍ láp.

"Muốn bắn, ư... Nhịn không nổi, bụng trướng quá..."

Tiếng rêи ɾỉ chợt vυ't cao, hai cái tiểu huyệt nhanh chóng co quắp, tiếp đó, hai luồng chất lỏng liền phun ra. Dâʍ ɖị©ɧ đổ đầy miệng của hai người đàn ông, chứng minh cho một việc...

Cậu đã bị bọn họ liếʍ hút đến triều phun.