Dẫn Đường Ở Tận Thế

Chương 3-1: Cưỡng ép

Hắn thô lỗ đẩy cậu ngã trên mặt đất, nam nhân tóc vàng trực tiếp dùng chân chặn thân thể cậu lại, sau đó "xoạt" một tiếng, áo thun tay ngắn bị xé làm hai nửa dễ như trở bàn tay, lộ ra làn da tái nhợt cùng xương sườn hiện rõ của cậu.

Chỉ có hai điểm hồng nhạt trước ngực, mới khiến thân thể nhìn có vẻ bệnh tật này thêm vài phần kiều diễm.

Dưới bối cảnh tận thế này, tài nguyên quá quý giá, cậu thường là bữa đói bữa no, cho nên mới dẫn đến dinh dưỡng không đủ khiến dáng người gầy ốm dị thường, thêm màu da tái nhợt, cả người đều toát lên cảm giác bệnh tật.

Người đàn ông tóc vàng hơi hơi nhíu mày: "Này cũng gầy quá rồi, cảm giác như tôi chỉ cần dùng tí sức là gãy làm hai đoạn, thân thể cậu ta như vậy, thật sự có thể chịu được bốn người chúng ta?"

Lúc này nam nhân tóc đen ngồi trên sô pha đứng dậy, mặt không biểu tình nói: "Tôi không làm, không cần tính tôi vào."

Nam nhân tóc vàng nghiêng đầu: "Gì? Tại sao? Tri Nam cậu lâu lắm rồi chưa khai thông đúng không, tôi thấy cậu tiến vào trạng thái bạo tẩu rồi đấy."

"Gầy quá không có xúc cảm, làm nhiệm vụ về rồi nói."

Người đàn ông tóc đen ném lại mấy chữ, liền quay người đi lên cầu thang.

Dịch Dư Kiệt đi ra phía sau Cù Tầm Dương, hai tay xuyên qua nách bế cậu lên giam trong l*иg ngực: "Hắn chỉ đánh rắm nhiều, một công cụ mà thôi, còn xúc cảm gì chứ."

Nam nhân tóc vàng cong cong môi, giây tiếp theo quần cậu đã bị xé rách.

Cậu kinh hoảng nói: "Mấy người, mấy người muốn làm gì?"

Nam nhân tóc vàng bẻ ra hai chân cậu, gương mặt đẹp trai lộ ra nụ cười tà ác: "Đương nhiên là, chơi cậu rồi."

Sức lực của hai người bọn họ lớn đến đáng sợ, một trên một dưới giữ chặt cậu, đến cơ hội phản kháng tìm đường sống cũng không có.

Nam nhân tóc bạc không biết từ khi nào đã cầm lấy gel bôi trơn đưa cho tóc vàng, nam nhân tóc vàng trực tiếp bôi toàn bộ lên giữa háng cậu.

Chất lỏng lạnh lẽo theo dươиɠ ѵậŧ cậu chảy xuống kẻ mông sau đó chảy lên mặt đất, cảm giác xa lạ làm cậu run bần bật, cậu giống như vừa hiểu được giữa nam nhân với nhau là dùng chỗ nào làʍ t̠ìиɦ.

"Không phải, không được, từ từ, từ từ."

Người đàn ông tóc vàng có chút không kiên nhẫn mà dừng lại: "Từ từ cái gì?"

Sắc mặt cậu tái nhợt: "Nếu như, nếu như là khai thông, không phải chỉ cần nắm tay hoặc ôm là được rồi sao? Mấy người nếu muốn nhanh một chút, tôi có thể chấp nhận hôn môi, nhưng tôi không thể làʍ t̠ìиɦ với mấy người! Tôi tôi chưa từng làm qua, tôi không tiếp thu được...Cục quản lý nói, tôi có thể chọn không làʍ t̠ìиɦ...."

Nam nhân tóc vàng nghe thấy thì bật cười: "Có vẻ như cậu vẫn chưa rõ tình huống bây giờ, nếu đã muốn trở thành dẫn đường của bọn tôi, vậy thì cậu không có quyền lợi lựa chọn đâu."

"Tôi không..."

Nếu có thể, cậu mới không muốn làm dẫn đường gì gì đó, càng không muốn trở thành dẫn đường của "Nộ Hải".

Tóc vàng kéo quần xuống, căn dươиɠ ѵậŧ cực lớn bên trong liền bật ra.

Cù Tầm Dương mở to hai mắt, không dám tin mà nhìn thứ đồ không thuộc về kích cỡ của người bình thường kia, không lẽ phải dùng thứ này đâm vào người cậu?

Không thể được!

Cậu chết mất, "Xin hai người đừng làm vậy, làm ơn đấy, thân thể tôi chịu không nổi...."

Nam nhân tóc vàng cười bẻ hai chân cậu ra rộng hơn: "Sao mà chịu không nổi chứ, nghe nói cấp A cùng cấp S chúng tôi là xứng đôi nhất."

Cậu sắp khóc đến nơi: "Không được, không thể được..."

"Ồn muốn chết."

Dịch Dữ Kiệt trực tiếp bóp chặt cằm cậu nâng lên, sau đó cúi đầu chặn miệng cậu lại.

Tinh thần lực đánh tới làm đầu óc cậu trong nháy mắt phát ngốc, giây tiếp theo nỗi đau như bị xé rách khiến cả người cậu đột nhiên run lên.

"A--"

Không hề khuếch trương, nam nhân tóc vàng cứ như vậy mà đem dươиɠ ѵậŧ đang cương cứng cắm vào một nữa.

Cù Tầm Dương cảm giác như phía dưới bị xé thành hai nửa, nước mắt điên cuồng chảy ra từ trong hốc mắt, cậu liều mạng giãy giụa muốn thoát khỏi sự đau đớn này, lại bị Dịch Dữ Kiệt chặt chẽ giam cầm.

Một cổ dao động mạnh mẽ thô bạo nhảy vào cơ thể, giống như biển lớn đang trãi qua mưa rền gió dữ, hỗn loạn lại sâu không lường được, nháy mắt liền cắn nuốt toàn bộ cơ thể cậu.

"Quả nhiên là lần đầu tiên, có chút khít quá mức."

Nam nhân tóc vàng nắm mông Cù Tầm Dương bẻ ra, cắm nguyên cây dươиɠ ѵậŧ vào, sau đó bắt đầu từng chút từng chút đâm thọc.

"Ặc ~"

Tinh thần lực cuồn cuộn trong cơ thể đang không ngừng bị hấp thụ, nhiệt độ cơ thể cậu bắt đầu nóng lên, thân thể càng lúc càng mềm.

Cậu cảm nhận được dao động trong người bắt đầu chậm rãi quấn quanh hai cổ tinh thần lực đang dũng mãnh tiến vào thân thể, giống như ánh sáng ấm áp lấp lánh phủ đầy trên mặt biển, khiến mưa rền gió dữ dần dần bình ổn.

Không biết có phải nguyên nhân do thân thể cậu nóng lên không, đau đớn như xé rách ban đầu đã chậm rãi biến mất, thay vào đó là kɧoáı ©ảʍ tê tê dại dại.

Dịch Dữ Kiệt đã rời môi, cậu cắn chặt môi dưới, nhưng vẫn là ngăn không được phát ra tiếng rêи ɾỉ theo bản năng...

Tuy rằng tiếng rất nhỏ, nhưng vẫn khiến cậu cảm thấy cực kỳ thẹn.

Rõ ràng nội tâm cậu rất kháng cự, nhưng thân thể lại dễ dàng tiếp nhận cưỡng ép, thậm chí.... Hiện tại còn thấy thoải mái....

Không lẽ đây chính là xác suất xứng đôi cao trong lời đồn?

Trong phòng khách tràn ngập tiếng thân thể va chạm nhau, còn mang tiếng theo tiếng nước khi thọc vào rút ra, bên tai tràn ngập thanh âm da^ʍ mĩ khiến người khác mặt đỏ tim đập.

Mỗi một lần dươиɠ ѵậŧ cắm vào, hậu huyệt đều bị căng đến mức lớn nhất, nếp uốn ngoài vòng bị vuốt phẳng, thịt huyệt nóng bỏng ướŧ áŧ, bị dươиɠ ѵậŧ thô to cọ đến từng trận tê dại.

Đây là kɧoáı ©ảʍ trước giờ cậu chưa từng được trải nghiệm qua, cũng là lần đầu tiên làʍ t̠ìиɦ, tuy rằng cậu chưa từng nghĩ tới bản thân sẽ biến thành người bị đâm.

Gương mặt nam nhân tóc vàng đỏ ửng vì tìиɧ ɖu͙©, thoạt nhìn vô cùng thỏa mãn, phần hông càng dùng thêm sức.

Cậu nhớ rõ có người từng nói với cậu, dẫn đường đối với lính gác mà nói giống như ma túy vậy.

Mà trạng thái của người đàn ông tóc vàng kia giống như là đang hút đến thỏa mãn.

Dịch Dữ Kiệt đại khái chỉ là giữ chặt cậu, trừ cái hôn lúc bắt đầu kia, sau đó cũng không có hành động gì, mà nam nhân tóc bạc hoàn toàn giống người qua đường đứng xem, đứng ở một bên từ trên cao nhìn xuống bọn họ, đôi đồng tử đỏ yêu dị kia cũng không có bất kỳ cảm xúc gì.

Cậu cả người trần trụi, bị tóc vàng đâm đến thở dốc liên tục.

Cho nên đối với cậu thì đây là một lần làʍ t̠ìиɦ khiến cậu thấy thẹn đến cực điểm, nhưng đối với bọn họ mà nói, đại khái cũng chỉ là một lần khai thông cần thiết mà thôi.

Nam nhân tóc vàng đâm càng ngày càng mạnh, mà kɧoáı ©ảʍ của Cù Tầm Dương cũng càng lúc càng lớn.

"A a a."

Hậu huyệt co rút từng đợt, thân thể căng thẳng nhắm chặt hai mắt, dươиɠ ѵậŧ run rẩy bắn ra một cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt.

Cậu xấu hổ nhắm chặt mắt, cậu căn bản là không muốn đối mặt, không có cách nào tiếp thu bản thân dưới tình huống đang bị cưỡng ép còn có thể bị chơi đến cao trào.

Lúc này một ngón tay mang theo hơi lạnh xẹt qua qυყ đầυ, dươиɠ ѵậŧ vừa mới cao trào quá mẫn cảm khiến thân thể cậu run lên.

Cậu theo bản năng mở to mắt, liền nhìn thấy nam nhân tóc bạc không biết từ khi nào đã ngồi xổm xuống, giơ lên ngón tay đang dính một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Sau đó liền thấy người nọ vươn đầu lưỡi, đầu lưỡi đỏ tươi liếʍ một ngụm lên ngón tay dính tϊиɧ ɖϊ©h͙.