Đỉnh Cấp Omega Sau Khi Thức Tỉnh

Chương 5: Trốn thoát (H nhẹ)

Hắn chậm rãi rút ra rồi đột ngột đẩy vào, mặc dù đã cố gắng kiềm chế không chạm vào cổ tử ©υиɠ nhưng vẫn lướt qua điểm nhạy cảm của Thẩm Hoài Ngọc, hoa huyệt ẩm ướt mềm mại lập tức siết chặt lại, Bạch Bất Minh cứ như vậy suýt chút nữa bị ép mà xuất tinh.

Hắn thở hổn hển nặng nề, ngừng hôn lấy tuyến thể của Thẩm Hoài Ngọc, đan các ngón tay vào nhau và lại rút ra thật sâu.

Căn phòng mơ hồ tràn ngập mùi du͙© vọиɠ cùng tiếng thở dốc rêи ɾỉ, cho đến khi dịch thể đυ.c ngầu nóng bỏng tràn ngập hoa huyệt, dường như Thẩm Hoài Ngọc đã mất hết sức lực.

Cậu ngã vào trong chăn bông ướt sũng, toàn thân dính đầy d!ch nhầy cùng mồ hôi, phần hạ thể càng thêm ướŧ áŧ và đỏ ửng, bụng dưới nhuốm đầy tinh d!ch của chính mình, hai chân khó khăn không thể khép lại được, lỗ nhỏ bị ch!ch vẫn không ngừng rỉ ra tinh d!ch của đàn ông. Cậu mệt mỏi nhắm mắt lại, Bạch Bất Minh ôm lấy cậu và hôn lên trán của cậu, hắn bế cậu vào phòng tắm tắm rửa một chút.

Nhưng vừa mới dọn dẹp xong, âm thanh nhỏ bên ngoài phòng lập tức báo cho Bạch Bất Minh cảnh giác hơn. Tinh thần lực của Bạch Bất Minh phục hồi tốt hơn so với hắn dự kiến, thậm chí hắn còn có thể đưa toàn bộ căn hộ vào khu vực giám sát của mình, điều này cũng giúp hắn dễ dàng phát hiện ra hai Alpha đang do dự tranh cãi ngoài cửa.

Đôi mắt hắn trầm xuống, hắn cài chiếc khuy cuối cùng cho Thẩm Hoài Ngọc, nhét tất cả những thứ quan trọng vào ba lô, tranh thủ trời vẫn còn tối om ôm lấy Thẩm Hoài Ngọc đang ngủ say trong lòng từ cửa sổ rời đi.

Bóng dáng của hắn giống như một bóng ma, dễ dàng tránh khỏi ánh mắt của kẻ khác và biến mất trong màn đêm. Mấy tên Alpha bên ngoài phòng đang tranh luận đột nhiên dừng một chút, một tên đàn ông tóc dài nhàn nhã đi vào, tư thế cực kỳ phóng khoáng, dường như thẩm quyền không phải tới đây để kiểm tra đơn thuần, mà là tham gia một vụ hội thượng lưu. Trên vai phải của hắn ta là một chiếc băng hiệu màu đỏ chứa đầy những sợi chỉ vàng, rất xa hoa và lộng lẫy, khoảnh khắc đôi giày da đó bước vào cửa, tất cả các Alpha khác đều lập tức im lặng, chỉ có thể cúi đầu chào hắn ta.

“Đường tiên sinh.” Bọn họ cung kính cúi đầu chào.

Alpha cường giả cao cấp khiến cho mấy tên đàn ông khác không nhịn được mà toát ra một tầng mồ hôi lạnh: "Chính là chỗ này, nơi có nồng độ pheromone của Omega rất cao, chúng ta đã sớm sơ tán những người khác trong căn hộ, phải phong tỏa căn hộ."

“Mở cửa.” Hắn nhẹ nhàng ngoắc ngoắc tay, hai tên cảnh vệ Alpha ở sau lưng hắn ngay lập tức dùng súng trong tay bắn một phát đạn vào ổ khóa cửa, buộc phải phá hủy hệ thống an ninh. Tất nhiên bọn họ đã muộn một bước.

Đường Nguyệt Hoa một mình bước vào căn phòng đó, không khí tục tĩu không thể che giấu và mùi hương của pheromone quá ngọt ngào khiến cho hắn ta cười khẽ, nhưng lại khiến người khác phải rùng mình: "Thật sự là một lũ ngu ngốc."

Hắn ta cầm chiếc áo sơ mi treo ở mép giường giữa đống lộn xộn ở trên giường lên, kích thước nhỏ cho thấy chủ nhân của chiếc áo rất gầy, nhưng một luồng khí tức của một Alpha độc đoán bám trên đó khiến cho hắn ta cảm thấy ghê tởm.

Hắn ta dễ dàng nghiền nát pheromone của Alpha, và pheromone màu trắng đào của Omega lập tức tràn ngập phòng ngủ. Hắn ta mê man trong chốc lát, nhưng rất nhanh liền tỉnh táo lại, trong mắt lộ ra hứng thú, tâm tình vui vẻ khẽ cười nói: "Thế mà còn là vị..." "Truyền lệnh xuống, kích hoạt lệnh khám xét cấp một, trong vào ba ngày phải tìm được người cho tôi." Một Omega mạnh mẽ như vậy chỉ có thể thuộc về ta.