Thời gian cứ thế trôi qua trong lặng im, nhịp thở của cả hai cũng dần trở nên đều đặn. Giờ phút này, họ đã hoàn toàn thanh tỉnh, không còn vồ vập, không còn bị đối phương chi phối dục cảm. Giữa họ chỉ còn lại sự yêu thương thật sự dành cho nhau. Cuối cùng, Hương là người lên tiếng trước.
- Anh… anh có quan trọng trinh tiết của người phụ nữ hay không?
- Có…
- Vậy… em đã không còn trong trắng, anh có còn yêu thương em thật lòng không? - Nét mặt Hương hơi đượm buồn khi nghe câu trả lời của Long.
- Việc anh yêu thương em không hề liên quan đến trinh tiết.
- Ơ, anh vừa bảo vấn đề đó rất quan trọng mà.
- Đúng vậy, anh muốn em nhìn xem anh có xứng đáng hơn người đó hay không? Đây mới là điều mà anh quan tâm. Anh muốn là người đàn ông cuối cùng của em, chứ không phải là người đầu tiên.
- Em… em… cũng không biết nữa. Người ấy… người ấy… cũng như anh, là người duy nhất có thể ở bên cạnh em. Người ấy… đã làm cho em… biết được thế nào là sự sung sướиɠ của người phụ nữ… Chỉ là… khoảng 11 năm về trước, ông ta đã không còn tung tích, chỉ để lại cho em thứ này.
Hương ngại ngùng lấy một mảnh giấy được xếp gọn gàng trong giỏ xách.
“Anh đi có việc, đừng chờ, sau này sẽ có người chăm sóc em tốt hơn anh nhiều lần …” - Bên dưới là hình vẽ một con rồng uy mãnh. Nàng nói tiếp.
- Em đã chờ đợi 11 năm nay, cho đến khi gặp anh. Em không biết liệu có phải anh là người mà ông ấy nói đến hay không, thế nhưng, giờ phút này, điều đó đối với em đã không còn quan trọng.
- Vì sao?
- Vì em đã cảm nhận được sự chân thành trong ánh mắt của anh, mặc dù đôi lúc nó thật đê tiện, nhưng em vẫn yêu thích nó. Hơn nữa, không hiểu sao, lý trí cứ thôi thúc em hướng về anh, dường như từ trong sâu thẳm trái tim em đã hoàn toàn thuần phục trước sự mạnh mẽ của anh vậy.
-"Thế em có ngại khi anh không chỉ có mỗi mình em trong trái tim không?
- Hứ… em thừa biết anh là đại da^ʍ tặc rồi, cách anh nhìn em, nhìn bé Ái, rồi bé Yến nữa là em đủ hiểu. Nhưng em không quan tâm, miễn là trong anh vẫn luôn còn có em là được. Em cũng biết anh không phải loại đàn ông tùy tiện, bằng chứng là đám nữ sinh trong lớp kia anh nào có quan tâm. Bởi vậy, em hoàn toàn tin tưởng anh sẽ không bao giờ phụ bạc những người mà anh thực sự yêu thương.
- Anh cảm ơn em… anh… nhất định sẽ mang lại hạnh phúc cho em.
- Hí hí… không phải cứ nói là được đâu, còn một vấn đề mà em chưa kiểm tra đâu đấy? - Hương vừa nói vừa hướng ánh mắt về giữa hai chân Long.
- Hà hà… cái này thì… anh sẽ cho em kiểm tra ngay… ha ha ha…
Khi nỗi lòng đã được sẻ chia toàn bộ, Long vui sướиɠ bộc lộ bản chất hoang dã của mình. Nó cười sảng khoái rồi phóng lên cơ thể mềm mại của nàng, lưỡi nó quét một đường quanh khóe miệng thể hiện sự thèm thuồng. Long hôn hít, liếʍ láp mỗi tấc da thịt lộ ra của nàng, đôi tay thì không ngừng mân mê hai bầu vυ' căng mọng.
Tiếp đến là màn mà Long đã mong đợi nãy giờ. Sau khi trút bỏ toàn bộ quần áo của mình, Long dí sát ©ôи ŧɧịt̠ mình vào bờ môi mọng nước ngự trên gương mặt còn đang ngơ ngác ngắm nhìn khúc thịt khổng lồ. Nó không phải chờ đợi lâu bởi cái lưỡi ma thuật của nàng đã tự động thò ra quấn lấy con mồi rồi đưa vào miệng.
Long sướиɠ trân người, tuy ©ôи ŧɧịt̠ chỉ vào một nửa nhưng liên tục được chăm sóc nhiệt tình, lúc thì uốn éo vòng quanh đầu khấc, lúc thì vuốt dọc thân ©ôи ŧɧịt̠, thậm chí, từng đường gân của nó cũng được chiếc lưỡi của nàng cảm nhận mà kí©ɧ ŧɧí©ɧ từng chút một, khiến cho chúng nhanh chóng nổi cộm lên dù chưa vào trận.
Đến lúc này, Long mới cảm nhận được sự lợi hại của Thái Âm xà, nếu không trải qua chinh chiến và rèn luyện, ắt hẳn giờ này nó đã gục ngã trong tủi nhục.
Ở bên kia chiến tuyến, Hương cũng không khá hơn là mấy, cơ thể nàng đã bắt đầu uốn éo, vặn vẹo. Mùi hương từ hai hòn dái cứ liên tục xông vào mũi khiến cho nàng rạo rực đến tột cùng. Mông nàng hẩy lên bình bịch bên dưới. Long lập tức xoay người lại, đưa cả hai vào tư thế 69 trong truyền thuyết.
Vạt áo dài hồng thắm được tốc lên, bên dưới hiển lộ ra làn da trắng hồng nơi chiếc bụng phẳng phiu và một nốt ruồi son nằm cách chiếc rốn bé xinh tầm vài centimet. Long thích thú chà xát gương mặt vào lớp da mát rượi, mịn màng khiến Hương phải tạm dừng công việc bú ʍúŧ vì nhột. Chỉ khi nàng gắng gượng trả đũa bằng cách đánh lưỡi liên tục vào cái đầu ©ôи ŧɧịt̠ đang lơ lửng trước mặt, thì Long mới đờ người ra mà úp hẳn đầu vào vùng đất huyền bí vẫn còn đang ẩn nấp dưới lớp quần satin màu hồng phấn.
Lập tức, một mùi hương nồng đậm, quyến rũ xộc thẳng vào mũi nó. Long há thật to, ngoạm lấy một mảng lớn vải vóc vào miệng, dĩ nhiên, môi miệng nó cũng theo đó chà xát vào mu l*и khiến cho Hương phải cong người như một vận động viên yoga chuyên nghiệp. Nàng cứ giữ nguyên tư thế cho đến khi Long thừa cơ tuột hẳn cả hai lớp quần xuống đến đầu gối thì mới hạ mông, nâng chân lên để nó lột bỏ lớp vải vướng víu khỏi người.
Long say mê ngắm nhìn vùng tam giác nhỏ nhắn với cái khe l*и đặc biệt nhất mà nó từng được thấy. Đường rãnh ấy vẫn mỏng manh như kẻ chỉ, điều lạ là nó uốn khúc kéo dài từ mảng lông mềm mịn xếp gọn phía trên xuống tới lỗ l*и bên dưới. Long đưa lưỡi quét 1 đường theo hình dạng khe l*и làm cho Hương rêи ɾỉ không thôi.
- ưm… ưm… sướиɠ… sướиɠ lắm anh ơi… anh liếʍ sướиɠ quá… ưm… chụt… chụt… ưm… ướng… iếm ạnh i anh…
Da^ʍ thuỷ len lỏi từ trong khe tràn ra bên ngoài, còn cái lỗ bên dưới thì đã nhầy nhụa từ bao giờ. Long lấy hai tay, từ từ cẩn thận tách mép l*и ra hai bên, cái hộŧ ɭε lập tức săn cứng lại rồi vươn cao, còn phần mềm mại ướŧ áŧ bên dưới thì cũng uốn lượn theo hình hài đường rãnh. Nó lập tức hiểu ra đây là cấu tạo âʍ ɦộ đặc biệt của hậu duệ Thái Âm xà. “Đánh rắn phải đánh dập đầu” - Long thầm nghĩ - thế là nó ngay lập tức ngậm lấy cái hạt tròn trịa, săn cứng kia mà nút say sưa.
- Á… á… á… Bình bịch… bình bịch… bình bịch… a… a… a… chết… chết em… em sướиɠ… chết mất… đừng anh ơi… chỗ đó… sướиɠ… quá… á… a… a…
Hương như bị điểm trúng yếu huyệt, nàng hẩy mông lên cao rồi đập xuống nệm liên tục, hai tay nàng siết chặt vào đùi nó, bấu những đầu ngón tay vào da thịt. Được chừng vài phút, Hương căng cứng người, trong tiếng hét thỏa mãn, da^ʍ thuỷ từ lỗ l*и nàng bắn mạnh như vòi rồng, rơi lách tách xuống tận nền nhà.
Miệng Long vẫn nút chặt, nó thích thú xoay lắc đầu, như đang nắm trong tay chiếc cần điều khiển nửa thân dưới của người tình. Nó lắc đầu sang đâu, tia nước bên dưới hướng về bên ấy. Đến khi Hương xụi lơ, dòng da^ʍ thuỷ phun ra cũng ngắt quãng theo sự co thắt bên trong lỗ l*и, Long mới buông tha cho nàng, nó đưa miệng tới, hứng trọn từng đợt nước thơm ngọt còn sót lại.
Hương dang rộng hai tay, thở hồng hộc, bên dưới tự động co giật theo những nhịp bú ʍúŧ của cậu học trò chứ đầu óc nàng đã hoàn toàn tê dại. Sau vài phút, sự thanh tỉnh mới quay trở lại, Hương đưa tay vuốt ve khúc thịt cứng ngắc đang lơ lửng trước mặt rồi tiếp tục yêu thương chăm sóc nó. Căn phòng lại tràn ngập những tiếng rên xiết, nhóp nhép đầy dâʍ ɖu͙©…
- Anh… cho vào nhé… - câu nói quen thuộc của Long lại một lần nữa vang lên, lần này là dành cho người giáo viên chủ nhiệm yêu kiều mà nó vừa chinh phục.
Hương e ấp gật đầu dù đang giấu mặt sau tà áo dài hồng thắm. Ngoài bên dưới trần trụi ra, bộ trang phục truyền thống vừa kín đáo, vừa khiêu gợi ra vẫn yên vị trên cơ thể nàng từ nãy đến giờ.
- Ưm… ưm… hơ hơ… ưm… to… to quá… ưm… vào rồi… đầu ©ôи ŧɧịt̠ anh… vào trong rồi… ưm… tiếp… tiếp đi anh… ưm… hộc… ưm….
Phút giây mà nàng mong đợi suốt mấy ngày qua cuối cùng đã đến, ©ôи ŧɧịt̠ oai hùng của cậu học trò đã thành công xâm chiếm quan ải đã khép kín suốt 11 năm nay của nàng. Thế nhưng mọi chuyện nào đâu dễ dàng như thế, chỉ thấy chàng trai trẻ loay hoay một lúc mà khúc thịt gân guốc kia chẳng tiến sâu thêm được chút nào. Nó bị chặn đứng lại nơi vách thịt, khiến cho ai không biết sẽ nghĩ rằng đã đi đến tận cùng.
Long bằng sự thông minh và trí tưởng tượng phong phú trong tìиɧ ɖu͙©, đã nhanh chóng hiểu ra vấn đề: bên trong l*и nàng cũng uốn lượn như cái khe suối phía trên vậy. Để kiểm chứng, nó dời người sang một bên để thay đổi góc độ, tức thì, ©ôи ŧɧịt̠ thành công đi xa hơn được một đoạn rồi lại vấp phải bức tường bằng thịt ở phía đối diện. Một lần nữa, Long nhẹ nhàng chuyển dời vị trí rồi tiếp tục nhấn sâu vào. Cứ thế, kiên nhẫn từng chút một, Long đã thành công luồn lách qua bao ngã rẽ, đến được bến bờ hạnh phúc.
- A… a… đúng rồi… ưm… sâu quá… ưm… bên phải… sang phải… chút nữa… ưm… ơi… lại sâu thêm rồi anh ơi… sướиɠ chết em… giờ… sang trái… ưm… hơ… á… a… ui… anh giỏi quá… hơ…
Hương đang ra sức hướng đạo cho người tình trong mộng. Những giọt mồ hôi đã lăn trên sống mũi cậu học trò rồi nhễu trên làn da mềm mại của nàng. Hương yêu thương quét lấy đưa vào miệng thưởng thức. Bên dưới, khúc thịt đã không còn bị quá nhiều cản trở, bởi càng vào trong thì những bức tường càng nhỏ bé và non mềm. Long đã có thể thư giãn tinh thần, nó cầm lấy chiếc khăn tay được Hương lấy từ trong giỏ xách mà lau sạch mồ hôi.
Đôi tình nhân, mặt đối mặt, sau một cú gật đầu đồng thuận, Long hẩy mông đâm một cú thật dứt khoát. Từng thớ thịt non mềm sâu bên trong lỗ l*и nàng đều bị đoàn tàu mạnh mẽ tách sang hai bên.
- A… a… a… Rừ… hơ… ưm… ưm…
Những tiếng rêи ɾỉ thống khoái của cả hai lập tức vang lên. Những vách thịt cứng cáp từ ngoài vào trong cũng tự co thắt lại, bấu chặt vào thân ©ôи ŧɧịt̠ khiến cho Long suýt phải đầu hàng. May mà nó đã chuẩn bị sẵn, dồn sức vào những đường gân tiếp xúc với vách thịt để chống đỡ, bằng không thì…
Pạch pạch pạch pạch pạch pạch… Long liên tiếp giã chày vào cối với tốc độ cực nhanh khiến cho các chướng ngại kia không kịp co giãn để cản trở.
- Á… a… a… a… phê… phê quá… Long ơi… sướиɠ… sướиɠ liên tục thế này… a… a… a… a… a… sao mà… ưm… em chịu nổi… hơ… a… a…
- Ưm… anh cũng… phê quá… ©ôи ŧɧịt̠ anh… đang được… l*и em… ưm… chỗ mấy khúc cua… hơ… xoa bóp… nè… ưm… sướиɠ… cô giáo ơi… em sướиɠ quá…
- a… a… a… em… dám… đυ.… a… ơ… cô giáo chủ nhiệm… ưm… a… ngày mai… em mời… phụ huynh… lên gặp cô…
- Ưm… dạ… tuân lệnh cô… ưm… nhưng mà… em có… 2 mẹ… 3 người dì… 1 đứa em gái… ưm… tất cả… đều… cho em ȶᏂασ… ưm… cô… muốn… em mời… ai lên… ạ ?
- Ưm… hơ… mời em gái… em trước… hơ… rồi… cô… sẽ… đến nhà… gặp phụ huynh… á… a… a… với em sau…
- Dạ… hơ… vậy là… mình ȶᏂασ… à không… mình sẽ… gặp… Yến… trong… phòng này… luôn… nha cô…
- Úi… hơ… sướиɠ… sướиɠ quá… sao em… lại tăng tốc… chết… chết cô mất… l*и cô… tê hết rồi… em vào sâu quá… sướиɠ lỗ l*и quá… Long ơi… ưm… đúng rồi… mình sẽ… ȶᏂασ… với Yến… trong này… hơ… ȶᏂασ… ȶᏂασ… chậm lại… Long ơi… cô… ra… a… a… a…
Không biết nàng đã lêи đỉиɦ bao nhiêu lần kể từ khi ©ôи ŧɧịt̠ hùng dũng kia tiến vào nơi sâu nhất. Chỉ biết giờ đây, gương mặt kiều mị của nàng hiển lộ rõ sự thoả mãn. Niềm khao khát chôn sâu trong lòng 11 năm qua, sự cô đơn khi người người xa lánh, tất cả đã được đền đáp xứng đáng bởi cậu học trò mà nàng chỉ mới gặp chừng độ chục ngày qua. Hương buông thả cho xá© ŧᏂịŧ hưởng thụ khoái lạc ái ân, cho tâm trí lâng lâng bay bổng trong mỹ vị của tình yêu. Cho đến khi những dòng tinh nóng ấm cuối cùng bắn xối xả vào tận tử ©υиɠ khiến cho thân thể nàng co giật, Hương mới vỡ oà cảm xúc mà khóc tu tu như một đứa trẻ.
- Sao… sao em lại khóc dữ vậy? anh làm em đau lắm hả - Long lo lắng hỏi han khi vừa qua cơn cực khoái đã thấy nàng bù lu bù loa.
- Hức… Không… không phải… hức… em vui lắm… em hạnh phúc lắm anh ơi… cuộc đời này của em… sẽ dành trọn cho anh mãi mãi…
Long yêu thương ôm ấp nàng vào lòng, một cô một trò cứ thế quấn lấy nhau trong không gian tĩnh lặng, lắng nghe những tiếng bước chân nối tiếp của đám học sinh đang lũ lượt kéo nhau về lớp. Hương vuốt ve gương mặt góc cạnh của người tình rồi lưu luyến nói.
- Để em lau người cho anh rồi anh về lớp đi… giờ sinh hoạt đã hết rồi… các bạn đã vào học rồi đấy.
- Ơ… về là thế nào… khà khà… em tưởng vậy là xong với anh à… hà hà… khó khăn lắm anh mới nhét hết vào đấy… hôm nay, anh sẽ cho em biết thế nào là sung sướиɠ… ha... ha… ha…
Long cười to rồi nhanh chóng xoay người nàng lại, nó nắc phầm phập vào cái lỗ l*и vừa mới hồi phục đôi chút. Tiếng bước chân bên ngoài vẫn còn dồn dập, hòa nhịp với những âm thanh pành pạch phát ra từ da thịt của đôi tình nhân. Quá bất ngờ khiến Hương chỉ kịp đưa tay bịt miệng, cong mông đón nhận những phát ȶᏂασ dồn dập và chất lượng từ phía sau. Nhìn ngắm người giáo viên đáng kính trong bộ áo dài thướt tha đang phủ phục ngay dưới háng mình khiến Long càng hưng phấn tợn. Nó cứ thế nắc điên cuồng không mệt mỏi, nước l*и của Hương thì cứ tuôn trào như suối, len lỏi qua những cung đường quanh co chảy tí tách xuống chiếc giường bằng đệm.
Reng … reng … tiếng chuông quen thuộc báo hiệu giờ học kết thúc cuối cùng cũng vang lên. Vậy là đã hơn 4 tiếng đồng hồ, đôi tình nhân vẫn quấn lấy nhau cuồng dại như muốn hoà thành một thể. Long chạy nước rút thêm trăm nhịp, rồi lần nữa phóng thích hàng tỷ con tϊиɧ ŧяùиɠ vào bên trong cơ thể mỹ nhân đang oằn oại co giật trong vòng tay của nó. Bụng nàng đã to hơn một vòng dù rằng sáng nay chẳng có gì ngoài tϊиɧ ŧяùиɠ vào trong ổ bụng. Những thứ vướng víu trên người lúc này đã hoàn toàn bị loại bỏ. Long tranh thủ bú ʍúŧ bầu vυ' căng tròn với đầu ti đỏ thắm, bé xíu của người tình. Những tiếng huyên náo, chạy giỡn xành xạch lại vang lên bên ngoài để kéo hai con người trở về với cuộc sống thực tại. Long tươi cười nhìn ngắm cô giáo của mình.
- Em có thỏa mãn không? Anh có đủ sức để chăm lo cho em không?
- Dạ… có ạ… em sung sướиɠ lắm… cơ thể em đã rã rời… mọi nơi của em đều cảm thấy sung sướиɠ. Anh thực sự là trâu bò đó… em hiểu vì sao mà anh phải có nhiều vợ rồi…
- Ha… ha… ha… em đừng lo, các chị em ở nhà nhất định sẽ yêu thương em mà.
- Hức… thật… thật không? em sợ… họ không chấp nhận…
- Em đừng lo… bọn họ thương anh lắm, vì thế, họ cũng sẽ yêu thương em mà thôi.
- Dạ… thế nhưng… em… lúc nào cũng bị mọi người xa lánh. có khi nào, các chị em trong nhà cũng như thế không anh?
Long cũng hơi suy tư, tuy đây không phải là lỗi của nàng, thế nhưng nó cũng chưa tìm ra cách kìm hãm mùi hương của Thái Âm Xà, nó chỉ biết bản thân không bị ảnh hưởng mà thôi. Sau đó, cả hai quyết định cứ tạm để tình hình như vậy và chờ Phụng trở về để giải quyết. Bằng không thì khi mọi người ở bên nhau lại liên tục tɧác ɭoạи mà chẳng làm được gì thì khổ.