“Hưm… a… Tuyệt quá, thật thoải mái…”
Nắng sớm xuyên qua cửa sổ trong lâu đài, chiếu sáng thân thể đang dây dưa trên giường lớn trong phòng. Thiếu niên có vóc người mảnh mai đáng khóa ngồi trên người vương tử, nâng người nhổm lên lại hạ xuống. Cậu ngưỡng cao đầu, để lộ vẻ si mê xoa nắn bầu vυ' tròn trước ngực. Dòng sữa trắng tươi tràn ra khỏi khe hở giữa ngón tay, uốn lượn chảy dọc xuống cái bụng bằng phẳng của cậu, để lại những vết sữa da^ʍ mỹ.
Còn vương tử đang ở dưới thiếu niên, cật lực đưa đẩy vòng eo thao cậu, khiến cậu lay động rêи ɾỉ.
Cậu là tiên cá nhỏ đã có được đôi chân. Khi cậu lên bờ, vương tử giữ lời hứa đưa cậu đến lâu dài. Một người xinh đẹp như cậu, vương tử không nỡ rời xa một phút giây nào, luôn ôm ấp thân mật cùng cậu. Anh luôn để cậu ngồi lên gậy thịt của mình mà thưởng thức dáng vẻ cậu thở gấp, dục tiên dục tử không thôi.
Lúc này, hai người đã quấn lấy nhau một đêm. Tiên cá nhỏ say mê ngồi trên người của vương tử, để cảm nhận hương vị gậy thịt cắm vào thật sâu trong cúc huyệt. Qυყ đầυ cứng rắn nọ có thể chọc thẳng đến cúc tâm của cậu, triền miên cọ xát. Bây giờ bé dươиɠ ѵậŧ của tiên cá nhỏ đang gắng gượng nhếch lên dưới bụng, theo động tác của hai người mà vung vẫy từng cái. Cậu tách lớn hai chân, để lộ hoa huyệt hồng hào trước mắt của vương tử,
Lại thêm một cú thúc sâu, thân thể tiên cá nhỏ bỗng nhiên căng cứng, vương tử cũng túm chặt eo của cậu. Cả hai đồng thời đạt tới đỉnh điểm cao trao, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng rực phóng vào điểm da^ʍ bên trong, khiến trước mắt cậu trắng xóa. Một lượng nước da^ʍ từ ruột non tuôn ra, làm chỗ hai người đang giao hợp nhầy nhụa khắp nơi.
Tiên cá nhỏ là người có thể chất dễ cao trào triều phun, dù hiện tại vương tử chỉ dùng ngón tay ra vào trong hoa huyệt, cậu đã có thể phun nước ngay sau đó.
Lâu sau, tiên cá nhỏ mới thả lỏng, ngã phịch lên l*иg ngực rắn chắc của vương tử, nhẹ nhàng thở dốc.
Vương tử nhẹ nhàng nhào nặn bờ mông của tiên cá nhỏ. Anh cứ cảm thấy tiếc vì tiên cá nhỏ có tới hai cái động ngọt ngào. Nếu có thể thao cậu với ai khác, không biết anh sẽ được chiêm ngướng thần sắc mất hồn cỡ nào nữa. Chỉ mới suy nghĩ mà vương tử đã hơi động dục. Tuy anh được sữa ngọt của tiên cá nhỏ tẩm bổ nên không thấy mệt mỏi, nhưng nhìn thấy gương mặt phấn hồng híp mắt buồn ngủ, thì anh lại không đành lòng chơi tiếp một nháy, mà chỉ ôm cậu âu yếm an ủi một lát.
Sau đó, vương tử nhớ đến phù thủy đại dương mà tiên cá nhỏ từng nhắc đến. Thế là anh hỏi: “Thân ái của anh, không phải em nói vị phù thủy thần kỳ đã từng giúp em sẽ đến thăm em sao?”
Tiên cá nhỏ yếu ớt gật đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn còn hơi thất thần. Rõ ràng là cậu chưa thoát khỏi cơn cao trào ban nãy, hai má cậu đỏ bừng, ánh mắt quyến rũ, dụ dỗ vương tử lại ngo ngoe muốn làm tiếp.
Tiên cá nhỏ nhận ra vương tử lại cứng, cậu mềm nhũn khước từ, nói: “Không muốn đâu, bị làm sắp sưng…” Giọng nói khàn khàn động lòng người.
Hiển nhiên vương tử sẽ không để tiên cá nhỏ chơi tiếp. Anh miễn cưỡng rút gậy thịt ra, dỗ dành cậu, nói: “Anh không làm nữa đâu. Thế em có thể dùng miệng nhỏ ngậm nó trước không?”
Tiên cá nhỏ ngẫm nghĩ. Bình thường cậu cũng từng vừa ăn gậy thịt vừa thϊếp đi, có nó chen bên trong, chỉ cần bất động thì cơn kɧoáı ©ảʍ tê dại sẽ không mãnh liệt khiến mình cao trào. Thế là cậu bèn gật đầu, nâng một chân quấn lấy eo anh, để vương tử dễ dàng thao vào hoa huyệt của cậu hơn.
“Hưm… ư…” Lúc tiên cá nhỏ chạm đến gậy thịt thì cất lên một tiếng của vừa trầm vừa thấp, sắc mặc của có vẻ đang tận hưởng. Cậu không hề biết huyệt nhỏ của mình có thể chất khác lạ trời ban. Chỉ cần gậy thịt cắm vào thì nó sẽ tự động siết chặt, bám lấy gậy thịt mà co bóp liên tục. Dù cho chỉ ngậm lấy không động, thì vương tử cũng sẽ đạt được sung sướиɠ.
“Bé cưng, em biết hút quá đi mất.”
Vương tử quá yêu thích cơ thể này của tiên cá nhỏ, khó nén ôm chặt cậu hôn một cái, sờ đến đầṳ ѵú của cậu, vừa thưởng thức vừa nói: “Chúng ta có cách nào mời phù thủy đại dướng đến sớm hơn không?”