Bạch Uẩn Lễ thấy Hứa Đan Dương không hề kháng cự, thong thả thọc vào rút ra, động tác hắn cực chậm, qυყ đầυ lặp lại động tác cọ xát cửa tử ©υиɠ, Hứa Đan Dương cảm giác không đủ, cô không tự giác được mà lắc mông, như là thúc giục hắn nhanh lên.
Bạch Uẩn Lễ nhẹ nhàng cười hai tiếng, hơi thở thổi qua bên gáy Hứa Đan Dương, cô cảm thấy có chút ngứa a..., vội tránh thoát
Bạch Uẩn Lễ lại không buông tha cô, cánh môi đuổi theo hôn lên mồ hôi chảy ra trên cổ cô, Hứa Đan Dương trước ngực phập phồng, hơi thở ngày càng ngấp ngáp, cuối cùng Bạch Uẩn Lễ động thân mình, hoàn toàn cắm vào tử ©υиɠ.
Huyệt thịt mấp máy đè ép dị vật trong cơ thể, trời xui đất khiến lại khiến nó càng cắm sâu hơn, hai người giống như bị khảm vào nhau, không thể tách rời.
Bạch Uẩn Lễ một tay xoa âm đế, hạ thân đong đưa ngày càng nhanh, rút ra một chút lại đâm vào thật sâu, tinh hoàn chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở trên mông cô đập phát ra tiếng bạch bạch.
Tất cả đau đớn đều biến mất, từng luồng kɧoáı ©ảʍ tê dại khó có thể kháng cự, Hứa Đan Dương hai chân dùng sức như muốn thoát ra, lại bị Bạch Uẩn Lễ nắm eo ấn xuống, nhục huyệt lại hoàn toàn căng tràn, dươиɠ ѵậŧ thô tráng ở bên trong khuấy đảo không cho cô dễ dàng chạy đi.
Hứa Đan Dương hai chân đều banh ra, lộ ra duyên dáng đường cong, ngón chân cong lên, trọng lượng cả người đều dựa vào Bạch Uẩn Lễ. Rõ ràng là thiếu niên nhu nhược, lại khỏe kinh người, hắn thậm chí nâng eo Hứa Đan Dương, đem cô bế lên đi về phía cửa sổ.
Hứa Đan Dương vô lực mà dựa vào cửa sổ, hai ngực bị đè lên cửa kính lạnh lẽo, đầṳ ѵú đều tuột vào bên trong.
Phòng ngủ của cô ở tầng 3, mảnh rèm màu trắng hoàn toàn không che được gì, cô sợ phía dưới sẽ có người đi qua, nhìn thấy thân thể trần trụi của cô bị đàn em đè trên cửa sổ thao huyệt, khẩn trương đến nỗi kẹp càng chặt.
Bạch Uẩn Lễ kinh ngạc vì bị kẹp đến thở dốc, vỗ nhẹ vào mông cô, hắn kiên nhẫn nói: “Chị, đừng khẩn trương, thời điểm này mọi người đều đi chơi rồi.”
Dù hắn nói thế cũng không thể làm Hứa Đan Dương hoàn toàn thả lỏng, vì thế hắn không hề nhiều lời, đem mông cô bẻ ra, côn ŧᏂịŧ kịch liệt thao làm.
Hứa Đan Dương bị hắn đè lên cửa sổ làm, cọ sát cửa kính, một nóng một lạnh, đầṳ ѵú cũng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến ngẩng cao đầu.
Bạch Uẩn Lễ bóp eo cô cắm mấy chục lần nữa, cơ đùi Hứa Đan Dương dần dần co rút lại, phía sau cô thiếu niên sắc mặt ửng hồng, đôi mắt nhiễm đầy tìиɧ ɖu͙©, mồ hôi theo tuyến nhân ngư từ vạt áo sơmi lướt qua eo trắng nõn, bị côn ŧᏂịŧ nghiền nát.
Eo hắn bắt đầu đưa đẩy mãnh liệt, hai tay vòng qua thân thể Hứa Đan Dương, bắt lấy đầṳ ѵú nàng, trong miệng tràn ra tiếng rêи ɾỉ: “Đàn chị....a ân...chị..Em muốn bắn, muốn bắn....”
Hứa Đan Dương bị tiếng kêu của hắn làm cho thân thể phát run, huyệt thịt mãnh liệt co rút, đồng thời Bạch Uẩn Lễ đâm thật sâu, cả hai đều cao trào cùng lúc, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn đều bắn vào trong cơ thể nàng,
Gần đây cơ hồ mỗi ngày đều làm, không biết vì cái gì mà hắn vẫn còn nhiều như vậy, Hứa Đan Dương cảm nhận bụng nhỏ đều trướng lên, vật kia mềm xuống, tuột ra trong nháy mắt, không có gì chặn lại, huyệt khẩu chảy ra lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙, làm dơ đùi cô.
Bạch Uẩn Lễ thấy thế cười cười, lấy lòng mà dán vào gương mặt Hứa Đan Dương, giả vờ khổ sở hỏi: “Đàn chị bị em làm dơ rồi, em phải gánh vác trách nhiệm...Em giúp chị tắm rửa được không?”
Hứa Đan Dương thể lực còn chưa có khôi phục, liền trừng hắn nhưng lại chả khác gì liếc mắt đưa tình, Bạch Uẩn Lễ hôn lên môi cô, đến khi cô thiếu oxy đến hoa cả mắt, hắn với vừa lòng đem cô vào phòng tắm.