Quả nhiên, hoàn toàn có sự tương tự với năng lực điều khiển Zombie của mình...
Sau khi hỏi thăm cẩn thận, Thái Hòa hiểu rõ toàn diện một chút đối với năng lực cảm ứng mà Vương Lan Hương nắm giữ. Loại năng lực này của nàng cũng giống như năng lực mình điều khiển Zombie, đều dựa vào tinh thần lực tới thi triển. Nhưng mà nhìn vào hiệu quả, loại dị năng này của nàng lại có vẻ tương đối gân gà.
Cái gọi là cảm ứng, nghe vào như là biến chính nàng thành một cái Radar thu phát tín hiệu, nhưng trước khi nàng muốn truy tung, lại phải nhất định phải có tiếp xúc thân thể với mục tiêu.
Khi Vương Lan Hương nói đến đây, Thái Hòa lập tức nghĩ tới lúc trước khi từ biệt, nàng đấm cho mình một quyền...
Sau khi có tiếp xúc thân thể, thì tương đương với nàng cài đặt một “Thiết bị truy tìm” vô hình ở trên người của Thái Hòa, sau đó thông qua cảm ứng tinh thần, nàng có thể phát giác được vị trí đại khái của Thái Hòa.
Trên thực tế từ sau khi Thái Hòa rời đi doanh địa, nàng vẫn cảm ứng được vị trí của Thái Hòa. Lúc đầu nàng còn lo lắng Thái Hòa chạy quá xa, như vậy cảm ứng tinh thần ở giữa nàng với “Thiết bị truy tìm” sẽ tự động mất hiệu quả. Cũng may Thái Hòa chỉ là đi vòng vèo ở chung quanh, hai bên nhìn như cách xa xôi, nhưng mà khoảng cách thẳng tắp thật ra cũng không phải dài lắm, ít nhất còn không vượt ra ngoài phạm vi cảm ứng của Vương Lan Hương.
Sau khi phát giác được Thái Hòa dừng di động lại, vừa sáng tinh mơ, nàng cũng lập tức mang theo Trung Dũng và Mai Hồng Vũ chạy tới phương hướng Thái Hòa, để tránh một khi Thái Hòa rời đi, sau khi vượt qua phạm vi nàng cũng không cách nào tiếp tục truy tung nữa. Không chỉ như thế, thời gian loại cảm ứng này cũng chỉ có thể tiếp tục 12 giờ, thời gian vừa trôi qua thì cũng sẽ mất đi hiệu lực.
Bất quá nàng cũng không còn nghĩ đến chuyện, mình lại gặp phải cái loại Zombie quỷ dị đó ở chỗ này, còn suýt nữa bị hấp diêm...
Từ trong ánh mắt của Vương Lan Hương, Thái Hòa có thể xác định lời nói của nàng đều là thật. Nàng đã bị sợ mất mật triệt để rồi.
“Nói là dị năng, nhưng mà như hiệu quả thế nào lại phế như vậy.” Thái Hòa vẫn cảm thấy có hơi khó có thể tin, hắn nắm giữ năng lực điều khiển Zombie nhưng mà vẫn đang trong quá trình tăng lên, như thế nào năng lực này của Vương Lan Hương không có tác dụng gì hay ho!
Vương Lan Hương lắc đầu: “Ta cũng không biết a, mặc kệ ta dùng như thế nào cũng không chút tăng lên gì.”
“Ta có thể nói ra tất cả... Ngươi thả ta đi đi...” Vương Lan Hương ngẩng đầu liếc nhìn Thái Hòa, hỏi cẩn thận từng li từng tí, sau khi nàng hỏi xong, rồi lập tức khẩn trương bổ sung nói: “ ta sẽ không tìm ngươi nữa gây sự nữa!Thật mà...”
Tin rằng ngươi cũng không dám... Trong nội tâm nghĩ như vậy, Thái Hòa cũng lộ ra một chút nụ cười hài hước: “Ngươi có thể thử cầu xin một chút.”
Cầu xin.! Ánh mắt của Vương Lan Hương trừng lớn lần nữa. Đời này nàng cũng không mở miệng cầu xin người khác, lúc này lại phải cầu xin tha thứ với người này.!
Nhưng mà sau khi nhìn nụ cười của Thái Hòa, trong lòng của Vương Lan Hương lại cực kỳ sợ hãi. Nàng không hoài nghi lời nói của Thái Hòa chút nào..., nếu như mình không nghe lời, nhất định hắn sẽ biến uy hϊếp trở thành sự thật!
Vương Lan Hương ngậm miệng, muốn khóc nhưng cũng hết lần này tới lần khác không dám khóc lên. Trừ Thái Hòa, nàng còn chưa bao giờ bị người khác đánh qua, càng không có bị người uy hϊếp qua giống như vậy.
Nàng thật sự sợ, trong khi hắn lặng yên dùng loại ánh mắt như nhìn người chết nhìn chằm chằm nàng, Vương Lan Hương cảm thấy lạnh cả người từ đầu đến chân.
“... Anh rể... Ta sai lầm rồi...” Mấy chữ này gần như là bật ra từ trong kẽ răng của nàng, khi nàng sau khi nói xong, lập tức cảm thấy mệt lả cả người, dường như sức lực toàn thân đều bị rút sạch như vậy .
“Ngươi a, thật là thiếu dạy dỗ!” Thái Hòa mỉm cười vỗ vỗ gương mặt của Vương Lan Hương, nhìn trong đôi mắt nàng hiện ra một tầng hơi nước, lập tức cảm giác được sung sướиɠ một trận.
“Cân nhắc đến ngươi tương đối... tương đối thế nào đây” Thái Hòa rất nghiêm túc nghĩ ra một từ để hình dung, “Cho nên ta cảnh cáo ngươi một lần nữa, cô em vợ, sau này đừng đến làm chuyện ngu xuẩn nữa rồi.”
Vương Lan Hương cắn răng, chậm rãi cúi đầu: “Đã biết.”
“Lớn tiếng chút, ta nghe không rõ.”
“Đã biết!”
Vương Lan Hương lại là một dị năng giả, tin tức này để cho Thái Hòa có hơi ngoài ý muốn.
Trên thực tế, khi hắn phát hiện mình có năng lực điều khiển Zombie, cũng từng có qua suy đoán như vậy. Sống ở trong mạt thế này, không phải chỉ có mình dị năng giả đi.
Mà ngay cả Thái Hòa mình cũng không nói rõ, những dị năng này xuất hiện ở trên người mình như thế nào. Thời điểm vừa mới bắt đầu chạy trối chết, tất cả đều quá hỗn loạn, cũng quá khẩn trương. Hôm nay hồi tưởng lại, trừ mỗi ngày đều sống trong lo lắng hãi hùng, bên ngoài gần như ngay cả cái ngủ ngon cũng không ngủ được, gần như không có trí nhớ tương quan đến chuyện khác.