Giải Cứu CEO Hống Hách

Chương 1: Ôn Tần Tây - Anh chàng IT

Trong một toà nhà chọc trời ở Thành phố A, các nhân viên đang "nhiệt tình" hoàn thành chỉ tiêu. Đây là một trong những công ty độc đáo nhưng thành công nhất trên thế giới với nhiều trò chơi tiên tiến được tung ra hàng tháng phù hợp với mọi loại khách hàng.

Trải nghiệm mà trò chơi của công ty này mang là vô song nhưng đối với giám đốc điều hành Thiết Nhiên Triết điều đó là không đủ , người thừa kế thế hệ thứ tư, người đã xây dựng GameX từ thời còn là cục cứt. GameX luôn đi trước thời đại với hàng nghìn bằng sáng chế hàng năm, luôn là người dẫn đầu chứ không bao giờ là người đi sau.

Thiết Nhiên Triết có một tầm nhìn sẽ thay đổi ngành công nghiệp trò chơi, vì vậy anh đã ra mắt dự án Flagship với một nhóm chuyên gia để mang đến một trò chơi thực tế ảo với trải nghiệm chơi trò chơi hoàn toàn mới đủ khiến đối thủ phải cúi đầu xin thua và Ôn Tần Tây là một thành viên của nhóm đó.

Anh là thiên tài dù chỉ mới là một phần của công ty trong vòng chưa đầy một năm. Chín tháng vào vai thực tập sinh mặc dù anh có đầy đủ quyền lợi của một nhân viên chính thức. Ôn Tần Tây đã trải qua nhiều tháng ngày bị các nhân viên cấp cao săn đón, từ chạy cà phê đến sao chụp tài liệu mà vẫn đạt đủ chỉ tiêu hàng ngày của mình.

Lúc đầu, anh đã chấp nhận nó như một phần văn hóa của công ty như việc chế giễu người mới nhưng người cũ thì không phải trải nghiệm điều tương tự, anh đã sớm nhận ra rằng tất cả là có lý do . Người quản lý đã lan truyền tin đồn thất thiệt khiến mọi người bỏ qua lý lịch xuất sắc của Ôn Tần Tây mà chỉ chăm chăm vào trường trung học mà anh theo học.

Tin đồn đó là, "Nhân viên mới đó, Ôn gì gì ấy, thằng đấy học cùng trường với CEO công ty mình đó mà thậm chí còn học cùng lớp đó.” Đó là lý do tại sao tên đấy được hưởng quyền lợi đặc biệt đó", "Tôi nghe nói tên đấy là chân chạy vặt của CEO thời trường trung học cho nên mới được nhận việc đó" Tin đồn thậm chí còn kỳ lạ hơn đặc biệt là sau khi anh được chọn vào nhóm mới cho dự án Flagship, "Nghe nói tên đấy là nhân tình của CEO đó"

"TᏂασ mẹ! lão tử đéo cᏂị©Ꮒ ai cả", anh tức giận bước ra khỏi phòng giải lao khi tình cờ nghe thấy họ buôn chuyện. Đúng là anh và Thiết Nhiên Triết là bạn học cũ nhưng họ hầu như không có bất kỳ tương tác nào trong suốt thời trung học. Vòng kết nối xã hội của họ cách xa nhau cả thế giới dù chỉ bị ngăn cách về mặt vật lý bởi một chiếc bàn duy nhất.

Ôn Tần Tây thuộc lớp trường hợp từ thiện được tài trợ vào trường vì thành tích xuất sắc nhưng Thiên Nhiên Triết lại thuộc tập đoàn Forbes điều hành trường theo đúng nghĩa đen. Hơn hết, hắn ta còn là nam thần sân cỏ trong giấc mơ ướŧ áŧ của nữ sinh.

Cuộc gặp gỡ đáng nhớ nhất mà anh có với Thiêt Nhiên Triết là khi hắn nhờ anh giúp ném một tờ giấy gói bánh sinh nhật vào thùng khi anh đang chạy đi tập bơi. Hai người hoạt động theo các nhóm khác nhau và Ôn Tần Tây khá chắc chắn rằng Thiết Nhiên Triết thậm chí còn không biết tên anh chứ đừng nói đến mặt anh.

Nhưng đối với cả cái văn phòng khốn nạn này, anh là người được giám đốc điều hành hống hách để mắt đến. Kể từ đó, anh ở trong hang dơi của mình với máy pha cà phê cá nhân và bữa trưa đóng hộp. Anh không còn hòa nhập nổi với các nhân viên còn lại, do đó bắt đầu có truyền thuyết về con quỷ khổng lồ suốt ngày âm mưu chống lại loài người trong văn phòng của anh (=>>). Anh đi làm sớm về muộn, đó là công việc hàng ngày của anh, giảm thiểu nguy cơ đυ.ng phải đồng nghiệp gần như bằng 0%.

Hôm nay, kẻ được gọi là troll, Ôn Tần Tây, đang bận lập trình phần mềm cho dự án Flagship thì nhận được một cuộc điện thoại bất thường. Anh nhận cuộc gọi với đôi mắt dán chặt vào màn hình , gõ với tốc độ ánh sáng. "Xin chào, văn phòng của Ôn Tần Tây đây, tôi có thể giúp gì?" anh lịch sự trả lời điện thoại mặc dù đang điên cuồng nguyền rủa trong đầu, "thằng nào rảnh háng đi gọi người đang bị dealine dí chứ , ȶᏂασ mẹ ."

Gần đây, người đứng đầu của bộ phận đang cố hết sức để đưa Flagship lên và chạy trước thời hạn, một mệnh lệnh trực tiếp từ những cấp trên. Toàn bộ công ty nhận thức được tính cấp bách của dự án này vì vậy nhóm không bị quấy rầy thế nhưng cỏ vé vẫn có đứa không hiểu tiếng người.

"Umm...Ôn Tần Tây, xin lỗi vì đã làm phiền anh lúc này, nhưng tôi cần sự giúp đỡ của anh" một giọng loli thiên thần khiến anh vẫy cái đuôi vô hình của mình, "Máy tính của tôi không bật được và bộ phận hỗ trợ kỹ thuật cũng không bắt máy, nó khá khẩn cấp. Anh có thể lên lầu giúp tôi không," cô nói với giọng cầu xin.

"Được rồi, tôi sẽ-," anh trả lời trước khi điện thoại bị ngắt một cách thô lỗ nhưng anh cũng không có vẻ gì là phiền lòng. Nếu là người khác, anh đã chửi họ rồi, nhưng Ôn Tần Tây lập tức bỏ dở công việc, xông tới như một hiệp sĩ để giải cứu mỹ nhân đang gặp nạn. Cô ấy đó là Lý Mĩ, một nữ thần tuyệt đẹp và là một trong những trợ lý điều hành cho lãnh đạo cấp cao. Được rồi, Ôn Tần Tây làm điều đó không phải vì lợi ích của công ty mà vì lợi ích của thằng em anh, người chỉ quen với năm đốt ngón tay.

Anh hy vọng vẻ ngoài quyến rũ và đầu óc thiên tài của mình sẽ ghi điểm trong mắt cô và kể cả khi cô từ chối anh , cô vẫn có thể gài bẫy anh bằng một vài người bạn của cô. Anh hào hứng nhảy vào thang máy và bấm tầng cao nhất có thể là tầng giám đốc, sau đó anh được hộ tống vào một thang máy khác với an ninh cấp quân sự để lên văn phòng tổng giám đốc.

Lý Mĩ cười với anh để lộ hàm răng trắng như ngọc và dẫn đường. Chỉ số IQ của Ôn Tần Tây giảm mạnh khi anh dò dẫm từng từ để cố gắng bắt chuyện. "Vậy nó có vấn đề từ lúc nào vậy?" anh hỏi khi cô đang quét võng mạc để mở thang máy.

"Từ sáng nay," cô trả lời với một nụ cười gượng gạo nhưng Ôn Tần Tây không nhận ra một tia khác thường nào. Cô hơi cáu nhưng phải tỏ ra lịch sự để anh có thể giúp cô trước khi Thiết Nhiên Triết vào văn phòng.

"Cô đã kiểm tra tất cả các cổng đã được cắm chính xác chưa vì trông nó có vẻ rất bình thường?" anh hỏi với một nụ cười ngọt ngào thường sẽ quyến rũ bất kỳ thiếu nữ nào nhưng Lí Mĩ, người thường xuyên tiếp xúc với vẻ ngoài nam thần của Thiết Nhiên Triết đã trở nên miễn nhiễm với bất kỳ sự quyến rũ nào của những người đàn ông khác. Cô chỉ để mắt đến con cá voi lớn và ít quan tâm đến sinh vật phù du dưới biển.

"Nếu không thì tôi đã không gọi cho anh rồi? Chỉ cần sửa xong trước khi CEO vào văn phòng," cô trả lời, không còn che giấu sự khó chịu của mình ngay sau khi cửa thang máy mở ra. Ôn Tần Tây không ngu ngốc, anh nhận ra rằng mình đã bị lừa đến đây và bây giờ anh bị cho một cái vai lạnh lùng vì đã quá muộn để anh lùi bước.

"Tôi đoán là chỉ còn có cô và tôi trong thời gian này thôi ", anh nghĩ thầm trong khi đi đến bàn làm việc của cô.

~~~