Chu Việt Thâm là sự kiêu ngạo của thôn bọn họ, cũng là cha mẹ cơm áo, anh em tốt của bọn họ.
Hắn nuôi thêm ba đứa con đã rất gian khổ, đến cả tìm vợ cũng tốn rất nhiều tiền lễ hỏi.
Không ngờ người ta thu tiền lễ hỏi không bao lâu liền đột nhiên hối hôn, làm hại lão đại của bọn họ bị chê cười!
Huynh đệ tốt của mình bị người ta đùa bỡn như thế, tất nhiên mọi người đều không vui, cũng không có ấn tượng gì tốt với Lâm Tư Tư kia.
Không ngờ người này còn dám đến đây.
Trong nháy mắt, ánh mắt bốn phương tám hướng đều tràn đầy địch ý.
Tư Niệm hơi mỉm cười giải thích, “Mọi người hiểu lầm rồi, tôi không phải Lâm Tư Tư.”
Mọi người trố mắt, Tư Niệm tiếp tục nói, “Là thế này, khi còn bé Lâm Tư Tư và tôi bị ôm sai, tôi mới là con gái ruột của Lâm gia, Lâm Tư Tư đã được cha mẹ ruột nhận lại, nên mới đến lượt tôi thực hiện hôn ước.”
“Trước kia hình như tôi nghe thôn bên cạnh nói, cái người Lâm Tư Tư kia là con gái của nhà giàu nên mới không muốn gả, tôi cứ tưởng là Lâm gia lấy cớ, không ngờ chuyện này lại là thật!”
“Vậy cô là người đến từ thành phố sao?”
“Ôi trời ơi, cô chính là con gái Lâm gia bị ôm nhầm kia?”
Mọi người không khỏi thổn thức.
Khó trách thấy khí chất của cô phi phàm, không giống như người sống ở nông thôn.
Hóa ra thật sự đúng là đến từ thành phố, càng khiến mọi người khϊếp sợ là cô đã sống trong thành phố nhiều năm như thế mà có thể buông bỏ được cuộc sống xa hoa ở đó trở về nông thôn, thực hiện hôn ước này.
Mọi người đều vô cùng khϊếp sợ.
Tư Niệm gật đầu, “Cũng có thể nói như thế.”
Nhìn cô trắng trắng mềm mềm, theo đạo lý thì không quá giống người có thể chịu khổ.
Nhưng cô không chỉ đến thực hiện hôn ước, còn chủ động đưa cơm cho lão đại.
Có vẻ cũng không khó ở chung lắm.
Nhưng vẫn có người nhịn không được hỏi, “Chuyện này đã ầm ĩ một tháng, sao đến giờ cô mới đến đây?”
Mọi người vừa nghe lập tức nhíu mày, “Đúng thế, một tháng trước Lâm Tư Tư đã hối hôn, không bao lâu sau thì nghe nói được đón đi rồi.”
“Nếu muốn đến thì đã đến sớm hơn, sao giờ mới đến?”
Mọi người cảm thấy trước đó cô không định đến đây, nhưng con gái ruột của người ta đã về nhà, Tư Niệm bị đuổi ra ngoài nên không còn cách nào mới đến tìm lão đại.
Mày Tư Niệm nhăn lại, cô do dự nói, “Chuyện này nói ra cũng rất phiền toái, tôi cũng mới biết chuyện hôn ước không bao lâu, ở lại trong thành là vì tôi cũng đã đính hôn với người khác nên không thể tùy tiện rời đi, còn phải chờ người trong nhà chuyển hôn ước cho Lâm Tư Tư thì tôi mới có thể rời đi được.”
“Hơn nữa, trước đó tôi chỉ biết chuyện Lâm Tư Tư đính hôn, sau đó cô ta lại không muốn gả, người trong nhà cũng không có tiền để trả lại, nên mới để con gái ruột như tôi qua gả thay, dù sao người nhận tiền cũng là cha mẹ ruột của tôi, tôi không thể bỏ mặc họ được.”
Mọi người lập tức cảm thấy chua xót thay cô.
Hóa ra cô cũng là người bị hại.
Vốn đang sống sung sướиɠ trong thành phố, đột nhiên lại biết được mình không phải con ruột.
Lâm Tư Tư đính hôn xong lại không bằng lòng gả, người trong nhà đã tiêu hết tiền, vì thế cô không thể không từ hôn với người có tiền trong thành phố mà gả đến nông thôn.
Những người phụ nữ ở đây đều cảm thấy Tư Niệm quá đáng thương.
Đây là một cô gái hiểu chuyện tự nguyện hy sinh bản thân mình! Cô là một người rất tốt!
Nào giống như Lâm Tư Tư kia, sau khi biết mình là con nhà giàu, lập tức vứt bỏ cha mẹ nuôi đến với cha mẹ ruột, còn cướp vị hôn phu của người ta, để lại một đống cục diện rối rắm cho Tư Niệm.
Đúng là người phụ nữ tâm cơ thâm trầm, quá ác độc!