“A...a...Địch Thanh, anh dừng lại...tôi tự làm...ưʍ...” Hắn không hài lòng với sự chống cự của cô, bắt lấy hai vυ' cô mà nhào nặn, đem chúng ép vào nhau, thỉnh thoảng sẽ bất ngờ nhéo nhéo đầṳ ѵú cô, mang đến cho cô đau đớn hỗn loạn và kí©ɧ ŧɧí©ɧ vui sướиɠ.
“Tôi đã nói, em quá chậm rồi...” Bàn tay hắn vẫn còn đang lưu luyến ở bầu vυ' cô, tay kia thì chậm rãi di chuyển xuống phía dưới, với sự ẩm ướt của sữa tắm, nhẹ nhàng mà vuốt ve hông cô, sau đó tiếp tục xuống phía dưới, thăm dò vào tiểu huyệt ướt đẫm.
“A ưʍ...Địch Thanh...Anh khốn nạn...” Cô bắt lấy bàn tay không an phận của anh, sức lực yếu ớt chẳng có tác dụng gì, ngược lại còn bị anh mang theo tiến vào giữa hai chân. “A ưʍ...Không được! Tôi vẫn chưa tắm rửa sạch sẽ...ưm ưm ưʍ...” Bạch Chỉ uất ức mà khóc nức nở vùng vẫy. Địch Thanh yêu thương mà hôn lên gáy cô, cảm thụ từng đợt run rẩy, bàn tay phía dưới chính xác tìm được viên trân châu, liền tiết ra chất lỏng dính dính, thong thả mà vuốt ve vùng bụng bằng phẳng. Hai chân Bạch Chỉ vặn vẹo kẹp lấy tay hắn, thân thể trắng nõn của Bạch Chỉ bị bao phủ bởi bộ đồng phục màu tối, dòng nước chậm rãi mà từ trên chảy xuống, cảnh tượng đó ngập tràn tìиɧ ɖu͙©.
“Thật không ngoan.” Địch Thanh thở dài, đem cô quay lại, lưng dựa trên vách tường lạnh như băng. Hai núʍ ѵú non nớt của cô vừa mới bị hắn vuốt ve mà thẳng đứng, bây giờ ở trước mặt hắn mà giật giật. Tròng mắt Địch Thanh tối lại, đem hai bầu vυ' tròn ép vào cùng một chỗ, dùng lưỡi liếʍ đè ép đầṳ ѵú, giống như một lần có thể đem chúng nuốt vào trong miệng.
“A ưʍ...hức...” Chân của Bạch Chỉ kẹp lấy thắt lưng hắn. Người đàn ông cắn răng chịu đựng côn ŧᏂịŧ cách một lớp quần tây mà ma sát với tiểu huyệt. Hắn đem côn ŧᏂịŧ giữa hai chân lấy ra, dùng tốc độ chậm rãi, từng chút từng chút chen vào tiểu huyệt cô, đâm vào bên trong.
“A...a...Địch Thanh...Địch Thanh...hức a...” Cô cảm nhận được sung sướиɠ mãnh liệt từ người đàn ông, hai tay vô lực mà chống trước ngực hắn, thanh âm yếu ớt, hơi thở hỗn loạn.
“Tiểu huyệt chưa có rửa sạch sẽ.” Địch Thanh duy trì tốc độ đâm chọc chậm rãi, ở bên tai cô ra lệnh làm cô tê dại, tay kia thì lấy vòi sen đang không ngừng chảy nước xuống, điều chỉnh tiểu huyệt cô, nước ở vòi sen từ từ mà phun ra, kí©ɧ ŧɧí©ɧ âʍ đa͙σ cô. “A ưm ưʍ...” Bạch Chỉ thét chói tai, thân thể không ngừng vặn vẹo chống lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt này, Địch Thanh giữ lại không cho cô thoát ra.